The Soda Pop
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 125
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương Cuối

↓↓
Ngày hôm sau, Kỷ Vĩ Thần cùng Hạ Cảnh Điềm đi du ngoạn các thắng cảnh của nước Mĩ, Hạ Cảnh Điềm hưng phấn như đứa trẻ, thời tiết mùa đông không lạnh lắm mà ôn hoà, thật sự là thời cơ du lịch, hai người một thân trang phục thoải mái đi bên nhau, nam cao lớn anh tuấn, nữ nhỏ nhắn xinh xinh, thật là làm cho người ta hâm mộ.

Bất quá, Kỷ Vĩ Thần chỉ một mực lo lắng đến sức khỏe của Hạ Cảnh Điềm, lúc ra cửa, Kỷ phu nhân vẫn dặn dò hắn phải chú ý, đừng cho Hạ Cảnh Điềm quá mệt mỏi, nhưng nhìn nàng hiếu kỳ nhìn mọi thứ, hắn thật đúng là không đành lòng bắt nàng quay về!

Đi một hồi lâu, hai người vào một quán cà phê tương đối cao cấp, ngồi ở bên cạnh cửa sổ, uống trà sữa, nhìn mọi người đến và đi ngoài kia, phối hợp với không khí ấm áp bên trong, thực sự là một loại hưởng thụ, huống chi, cùng người mình yêu mới là một loại cực hạn hưởng thụ.

Tại Mĩ thời gian vui vẻ cũng qua nhanh, còn có một số chuyện trọng yếu hơn đang chờ bọn họ, chính là mười ngày sau về nước sẽ làm lễ đính hôn, lo lắng nên về nhà cùng cha mẹ nói qua một tiếng, liền năm ngày sau đó, Kỷ Vĩ Thần cùng Hạ Cảnh Điềm về nước trước.

bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Đương khi nghe tin Hạ Cảnh Điềm cùng Kỷ Vĩ Thần muốn đính hôn, thật sự làm hai lão nhân gia vui mừng quá độ, những ngày qua, mỗi ngày đều nói chuyện điện thoại, nhưng hai người vẫn có chút không dám tin ! Hôm nay, chứng kiến con gái cùng con rể đứng ở cửa nhà mình, bọn họ mới dám tin là thật, nhưng vẫn còn có chút khó hiểu, thì phải là gia thế của Kỷ Vĩ Thần, bọn họ chỉ biết là đồng nghiệp của Hạ Cảnh Điềm, còn chưa kịp gặp qua cha mẹ của hắn, cái này làm họ cảm giác thật khó hiểu.

Buổi trưa, Kỷ Vĩ Thần bởi vì có việc phải đi ra ngoài một lúc, để lại Hạ Cảnh Điềm ở nhà, chờ Kỷ Vĩ Thần vừa đi, Hạ mẹ sắc mặt nghiêm trang lôi kéo Hạ Cảnh Điềm ngồi trên ghế, bắt đầu hỏi thăm, “Cảnh Điềm, con nói với mẹ xem, rốt cuộc gia thế của cậu Kỷ Vĩ Thần như thế nào? Vì cái gì nói đính hôn là đính hôn ? Không khỏi quá mau a.”

Hạ Cảnh Điềm cũng không muốn gạt cha mẹ, hôm nay, chứng kiến cha mẹ như vậy muốn biết, nàng nở nụ cười, lên tiếng nói, “Ba mẹ, kỳ thật anh ấy chính là ông chủ của con, cũng là người lần trước giúp đỡ gia đình ta năm mươi vạn.”

“Cái gì?” Hạ cha và Hạ mẹ đồng thời lên tiếng, Kỷ Vĩ Thần dĩ nhiên là ông chủ của con gái họ, cái này. . .bảo bọn họ như thế nào tin đây? Bất quá, Kỷ Vĩ Thần khí chất và phẩm vị không tầm thường, bọn họ không thể không tin tưởng.

Hạ mẹ không khỏi trách cứ đánh nhẹ Hạ Cảnh Điềm, “Nha đầu ngốc này, như thế nào hiện tại mới nói? Muốn cấp chết hai ông bà già này à!” Nhưng sau khi nói xong, Hạ mẹ lại nở nụ cười, Hạ cha trên mặt cũng lộ ra mỉm cười, không thể tưởng được con rể của bọn họ dĩ nhiên là một nhân vật như vậy, làm cho bọn họ sao có thể không kích động ?

Kỷ Vĩ Thần hẹn Lâm Đào tại một nhà hàng cao cấp gặp mặt, Lâm Đào thật là cảm thấy không hiểu, hiện tại cũng không có công tác gì gấp, ông chủ như vậy vội vã hẹn hắn đi ra vì chuyện gì ? Nhưng nghe tới Kỷ Vĩ Thần muốn hắn cung cấp cho báo giới một tin tức thì hắn chấn kinh thật rồi, cái gì? Kỷ tổng đính hôn? Cái này thật đúng là đại sự a! Mà đính hôn là với . . Hạ Cảnh Điềm? Hắn giống như đã nằm trong dự liệu của mình, lại giống như ngoài dự liệu, bởi vì xác thực tin này có chút chấn động!

“Kỷ tổng, chúc mừng ngài! Chuyện này tôi nhất định sẽ đi làm thật tốt.”

“Không nên nói nhiều lời.” Kỷ Vĩ Thần dặn dò.

“Cái gì là không nên nói?” Lâm Đào có chút nghe không hiểu.

Kỷ Vĩ Thần môi mỏng giơ lên một vòng cười, “Cô ấy có thai.”

Lâm Đào lập tức hiểu và cười vui vẻ, không thể tưởng được Kỷ tổng còn có chuyện giấu giếm, đại sự như thế này mà cũng có thể kín không kẽ hở, bất quá, hắn thật đúng là mừng rỡ ! Kỷ tổng kết hôn, phiền phức của hắn cũng ít, điện thoại của hắn sẽ không bị những cô gái không quen biết gọi suốt ngày, đương nhiên, cái ý nghĩ này hắn cũng không dám nói, nhưng để cho nhất hắn vui mừng chính là, Kỷ tổng cuối cùng tìm được người mình thật sự yêu thương, phải biết rằng, làm việc bên cạnh Kỷ tổng cũng có năm sáu năm, chuyện tình cảm của Kỷ tổng hắn cũng là ở một bên nhìn thấy hết, thời điểm Kỷ tổng coi thường tình cảm thì liền hắn cũng nghĩ rằng, Kỷ tổng cả đời này không muốn lấy vợ, ha, xem ra, sự tình luôn luôn có hai mặt .

Lúc chiều, Kỷ Vĩ Thần về tới Hạ gia, vốn muốn mời cả nhà ra ngoài ăn một bữa, nhưng Hạ mẹ đã chuẩn bị xong thức ăn, cùng nhau dùng bữa, ra cửa thì trời đã sập tối, hai người trở lại biệt thự của mình.

Đến nhà, hai người vui vẻ hưởng thụ thế giới riêng, Hạ Cảnh Điềm đi vào phòng bếp vì hắn pha cà phê và trà nóng, lúc này đây, đứng bên cạnh Hạ Cảnh Điềm là Kỷ Vĩ Thần, nhìn nàng chăm chú, cặp mắt trong suốt tỏa sáng, làm cho người ta cảm thấy trìu mến.

Hạ Cảnh Điềm ngẩng đầu nhìn hắn, chạm được ánh mắt thâm tình không khỏi có chút lạc xấu hổ đẩy hắn ra, “Anh trước đi ra ngoài. . . Không cần phải quấy rầy em.”

Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, khoe ra nụ cười mê người;”Anh làm gì quấy rầy em?”

“Anh đứng ở chỗ này, sẽ làm em phân tâm .” Hạ Cảnh Điềm cười nói, hắn đứng bên cạnh, nàng sao có thể chuyên tâm làm việc?

Kỷ Vĩ Thần chẳng những không đi, ngược lại từ phía sau ôm lấy nàng, “Em dạy anh đi, nhưng không được dạy cho ai khác.”

Hạ Cảnh Điềm có chút phách đạo lên tiếng nói;”Chuyện này ngoại trừ em, ai cũng đừng nghĩ làm cho anh.”

Nhìn vẻ phách đạo đáng yêu của nàng, trong lòng hắn tràn đầy vui vẻ hạnh phúc, bên mặt nàng hôn trộm một chút, hắn mới ra khỏi phòng bếp, Hạ Cảnh Điềm giật mình nhưng trên mặt lại hiện lên nụ cười vô cùng hạnh phúc.

Ngay khi Hạ Cảnh Điềm đem cà phê đến trước mặt Kỷ Vĩ Thần, chuông cửa đột nhiên vang lên, Hạ Cảnh Điềm buông ly xuống, nói;”Để em mở cửa.”

Hạ Cảnh Điềm vừa mở ra cửa đại sảnh, đã thấy từ hoa viên đi đến một người bộ dạng gấp gáp, xa xa nhìn lại, Hạ Cảnh Điềm nhận ra cô gái này đúng là Trình Thủy Tâm, Hạ Cảnh Điềm nhướng mày, không biết đã trễ thế cô ấy tới nơi này làm gì.

Mà vừa mới vào cửa, Trình Thủy tâm liếc mắt liền thấy đứng ở cửa là Hạ Cảnh Điềm, cảm giác oán hận cơ hồ tàn phá cô, trước kia xem tin tức trên báo cô đã cơ hồ nổi điên, buồn cười, công tử Đỗ thị cùng Thần tranh đoạt cô gái này? Xem hết tờ báo kia một khắc, cô thật sự nở nụ cười, bởi vì thật sự rất buồn cười! Một cô gái bình thường như vậy, không có chút thu hút nào, lại có sức quyến rũ lớn như vậy sao?

Nhưng hôm nay, cô cũng rốt cuộc không cười được, thật vất vả từ chỗ Lâm Đào nhận được tin tức, Kỷ Vĩ Thần từ Mĩ trở về, hơn nữa sẽ ngụ ở biệt thự ở F thị, cô vốn định đến hưng sư vấn tội, nhưng thời điểm chứng kiến người đang đứng ở cửa, cô ngây dại, vì cái gì cô gái này luôn như âm hồn bất tán xuất hiện ở trước mặt cô ?

Bước chân càng ngày càng gần, Trình Thủy Tâm nhìn Hạ Cảnh Điềm bằng ánh mắt đe dọa, vốn tưởng rằng nàng sẽ sợ hãi, nhưng vẫn thấy nàng bình tĩnh đứng đó, trên mặt không có một chút bối rối cùng luống cuống, Trình Thủy Tâm ngẩng cao đầu, mắt nhìn xuống nhìn nàng, thấp giọng phẫn nộ quát, “Vì cái gì lại là cô? Cô rốt cuộc không biết xấu hổ sao?”

Trình Thủy Tâm đã từng đánh nàng, cho nên đối với cô gái này Hạ Cảnh Điềm càng ghi khắc trong lòng, khả năng trọn đời không quên, nàng nhíu mày, thản nhiên nói;”Tôi như thế nào không biết xấu hổ?”

“Cô còn dám mạnh miệng?” Trình Thủy Tâm đã gần như phát điên, cũng không biết ở đâu xuất hiện một cổ căm tức, cô giơ lên bàn tay muốn tát Hạ Cảnh Điềm, mà bàn tay còn đang giữa không trung liền bị một bàn tay hữu lực bắt được, sau đó tức giận gạt tay cô, Trình Thủy Tâm sững sờ, khi thấy bên cạnh Hạ Cảnh Điềm là Kỷ Vĩ Thần, cô hoàn toàn ngây dại, không thể tưởng được Kỷ Vĩ Thần lại bảo vệ cô ta?

“Ai cho cô động đến cô ấy?” Kỷ Vĩ Thần vẻ mặt cuồng nộ, ánh mắt bức người quét về phía Trình Thủy Tâm.

“Thần, anh rốt cuộc như thế nào? Vì cái gì cùng cô ta cùng một chỗ? Các người rốt cuộc là quan hệ gì?” Trình Thủy Tâm có chút điên loạn gào lên, Kỷ Vĩ Thần chưa từng có dùng như vậy, dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô, cũng không có hướng cô quát lên, vì cái gì vì cô gái này, hắn lại cam lòng như vậy thương tổn cô?

Hạ Cảnh Điềm còn thật sự có chút đồng tình với cô gái trước mắt này, chỉ lặng yên nhìn, chợt nghe thấy bên người, Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt ném ra một câu, “Quan hệ của chúng tôi, cô sẽ thấy trên báo vào ngày mai.” Nói xong, dắt tay Hạ Cảnh Điềm đi vào đại sảnh, cửa cũng được đóng lại.

Mà đứng tại cửa, Trình Thủy Tâm hoàn toàn ngây ngốc, nhìn qua cánh cửa khép chặt, nguyên bản tâm đã lạnh càng băng thiên tuyết địa, chính là cô không hiểu, cô không hiểu tại sao là Hạ Cảnh Điềm? Tại sao là người cô chán ghét nhất? Vì cái gì?

Nổi giận đùng đùng chạy ra biệt thự, Trình Thủy Tâm trốn vào trong xe, nhưng trong ánh mắt oán hận không có bớt đi, cô hận, cô là thật sự hận, vì cái gì cô cố gắng như vậy vì hắn làm hết thảy, hắn lại kinh thường không chú ý? Vì cái gì cô vậy cố gắng như vậy vãn hồi đoạn tình cảm này, mà hắn căn bản liền nhìn cũng không nhìn cô? Vì cái gì? Cô không cam lòng, không cam lòng mình lại sẽ thua bởi một người bình thường như vậy, cô chưa nói cho hắn biết chính là cô đã được đến giải nhất trong cuộc thiết kế quốc tế, hôm nay cô đã có thể cùng hắn xứng đôi, nhưng lòng của hắn vì cái gì đã cho người khác?

Nắm tay đang run rẩy chặt tay lái, Trình Thủy Tâm biểu lộ điên cuồng, sẽ không, cô sẽ không như vậy đơn giản nhận thua, nhất định còn có chút tình xưa cũ, nghĩ xong, cô đạp chân ga, trực tiếp lái vào đêm tối, bởi vì tâm tình quá mức kích động, xe của cô đột nhiên đâm vào một cây đại thụ, mà cô cũng ngất đi, may mắn có túi khí an toàn bảo vệ, cô mới không có ngoại thương, chỉ là ngất đi.

Mà cô sau khi tỉnh lại, đã là buổi sáng của ngày hôm sau rồi, nằm ở trong bệnh viện, mà khi cô tỉnh lại, điều trước tiên là tìm báo chí như nổi điên, vừa vặn cửa mở, Quý Hạo (bạn của Kỷ Vĩ Thần và Trình Thủy Tâm ở mấy chương đầu J) trong thấy cô hành động điên cuồng, lập tức ngăn lại, nhỏ giọng dò hỏi, “Thủy Tâm, em muốn làm gì?”

“Em muốn xem báo. . . Em muốn xem tờ báo nói gì về Thần. . .” Trình Thủy Tâm khóc lên tiếng, trên mặt kiên cường sớm đã không còn, có chăng chỉ còn lại kinh hoàng của tối hôm qua cùng tình yêu thất bại không trong dự liệu, Quý Hạo đã ở chỗ bác sĩ biết được tình trạng của cô, may mắn không có việc gì, nếu không, hắn thật đúng là không biết nên làm sao bây giờ, mà đúng lúc này, vì ngăn cản Trình Thủy Tâm mất kiểm soát, hộ lý cố ý tìm tờ báo hôm nay đưa cho cô “Trình tiểu thư, đây là các tờ báo hôm nay, cô còn cần không?”

Trình Thủy Tâm run lên, lập tức đoạt lấy, lật vài tờ, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt nội dung làm cô đứng sững, tổng giám đốc tập đoàn Kỷ thị vào ngày 12 tháng này sẽ đính hôn, mà ở phía dưới còn xuất hiện lần nữa tấm hình Kỷ Vĩ Thần cùng Hạ Cảnh Điềm trước kia cùng đi siêu thị, tin đính hôn giống như là với Hạ Cảnh Điềm.

Trình Thủy Tâm cơ hồ lần nữa muốn ngất đi, cũng may Quý Hạo rất nhanh tay tiếp được cô, ôm đưa về trên giường, nhìn Trình Thủy Tâm yên lặng không lên tiếng, Quý Hạo chỉ phải ngầm thở dài, rốt cuộc cô đối với Vĩ Thần tình cảm sâu đậm bao nhiêu?

Đang ngồi trong hoa viên nhà mình, Đỗ Thiên Trạch xa xa chỉ thấy quản gia đưa tới một chồng báo hôm nay, vốn hứng thú không lớn, căn bản là chẳng muốn đi xem, hắn y nguyên nhắm mắt, hưởng thụ lấy nắng sáng sớm khó được, trong đầu không biết suy nghĩ cái gì. Bởi vì gió quá lớn, khi quản gia rời đi, chồng báo bị gió thổi bay, có một tờ bị thổi rơi trên mặt đất, Đỗ Trạch Thiên nhàn nhạt liếc nhìn, mà ánh mắt ngoài dự đoán không rời mấy chữ to cực đại trên đó, Kỷ Vĩ Thần tổng giám đốc tập đoàn Kỷ thị 12 tháng này đính hôn.

Đỗ Thiên Trạch thể xác và tinh thần đều chấn động, hắn quơ lấy yên lặng xem xong, môi mỏng cũng tung một vòng cung, lộ ra ý tứ không rõ, hắn tự tay giương lên, tờ báo trong tay bay ra lên không trung, bay về phía xa xa, thật giống như xua tan đoạn tình cảm chôn sâu ở đáy lòng, mất đi rồi, liền đã không còn.

Tầng hai mươi bệnh viện Doãn thị, Doãn Lê Hàn một thân áo trắng đi trên hành lang, hắn tựa hồ thấy được bóng người quen thuộc khi ánh mắt hắn vừa lướt qua một phòng khám, mà trước mặt có một nữ hộ lý đang chăm chú xem báo, hoàn toàn không có nhìn đường, hai người cứ như vậy không đề phòng đụng vào nhau, nữ hộ lý dáng người nhỏ nhắn, bị đụng ngã nhào trên sàn, mà Doãn Lê Hàn cũng bị kinh ngạc, tờ báo của nữ hộ lý cũng rơi xuống, Doãn Lê Hàn lập tức có chút áy náy nói, “Thực xin lỗi.”

Nữ hộ lý trông thấy người bị đụng ngã là cậu chủ Doãn gia, biểu lộ càng bối rối không thôi, tranh thủ thời gian lắc đầu, khoát tay, “Không sao, không sao. . .”

Doãn Lê Hàn nhìn cô không cần mình đỡ, liền khom người nhặt lên tờ báo dùm cô, nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng vào đầu đề báo chí, còn có mấy tấm hình, hắn biểu lộ sững sờ, kinh ngạc cầm trong tay đọc kỹ, mà đứng ở một bên, nữ hộ lý sớm đã chạy không thấy bóng dáng.

Hạ Cảnh Điềm sắp đính hôn? Hơn nữa đối tượng còn là tổng giám đốc Kỷ thị? Doãn Lê Hàn trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười chúc phúc, nhưng, nội tâm còn mơ hồ có chút cảm giác thất lạc.

Cơ hồ là cùng một ngày, tất cả người quen biết Hạ Cảnh Điềm đều biết được tin tức này, Ngô Viễn Khang. Tiểu Ngữ, A Nhã, Lâm Lâm, Lý Lan, còn có rất nhiều bạn học khác.

Đương khi người khác còn đang kinh ngạc khó tin, Hạ Cảnh Điềm lại yên tĩnh nằm ngủ trong ngực Kỷ Vĩ Thần, mang thai nàng cảm giác đặc biệt mệt mỏi, Kỷ Vĩ Thần cũng không có rời giường, mà lẳng lặng nằm bên nàng, nhìn nàng đáng yêu ngủ, hắn thật đúng là không bỏ đi được.

Ngày 12, họ cử hành nghi thức đính hôn, ngày đó, rất nhiều thân bằng quyến thuộc, còn có phóng viên, cha mẹ Hạ Cảnh Điềm và cha mẹ Kỹ Vĩ Thần vừa gặp nhau đã nói chuyện rất vui vẻ, nhìn lên bục cao đôi trẻ hạnh phúc đó cũng là niềm hạnh phúc của bậc làm cha mẹ như họ…

….

Hai năm sau, trên một con đường ở Mĩ, bé trai hướng nhìn người phụ nữ ưu nhã bên cạnh, thanh âm non nớt tràn đầy khẩn cầu, “Mẹ. . .con muốn ăn kem.”

“Không được, coi chừng mẹ đánh mông con!” Người phụ nữ dùng ánh mắt thương yêu nhìn con trai, nhưng giọng điệu lại nghiêm khắc .

Gương mặt nho nhỏ trắng mịn, mắt to sáng lóng lánh, môi phấn nộn, tuổi còn nhỏ đã nhìn ra được vẻ tuấn tú hơn người, bé trai chép miệng, có chút đáng thương nhìn hình ly kem rồi quay đầu, sau đó, lập tức bị cách đó không xa một bóng dáng cao thẳng hấp dẫn, nó mở ra cánh tay nho nhỏ, rất nhanh chạy qua, thanh âm tràn đầy hưng phấn, “Ba ba. . . . .”

Người đàn ông anh tuấn lập tức đem đứa bé ôm vào trong lòng, hôn một chút khuôn mặt phấn nộn, sau đó, vươn tay tới người phụ nữ xinh đẹp, hai tay đan vào nhau, ba người ẩn vào trong dòng người, bầu trời xa xăm thật trong veo và tươi mát, mà trong đám người bóng dáng của họ cũng đã biến mất, nhưng lưu lại một định dạng củacái gọi là hạnh phúc… 

Chương trước

↑↑
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Ba viên bi màu đỏ

Ba viên bi màu đỏ

Có hai cậu bé nữa như thế ở làng này. Chúng nghèo lắm. Ông Jim nhà tôi cứ thích đổi

29-06-2016
Y.Ê.U

Y.Ê.U

"Mày biến khỏi thành phố này ngay đi" Nay chủ nhật, lại mới có 6h sáng hơn chút xíu

23-06-2016
Dư vị

Dư vị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Nếu như trên

27-06-2016