Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 125
5 sao 5 / 5 ( 51 đánh giá )

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 95

↓↓
Ăn cơm xong, Hạ Cảnh Điềm rửa chén, Đỗ Thiên Trạch thì một bên nhàm chán nhìn, tuy nói biểu lộ là nhàm chán cực độ, nhưng là, cặp mắt kia lại sáng quắc rạng rỡ, không chút nào qua loa, tâm tư đã lặng lẽ bắt đầu khởi động, vì cái gì cô gái nhỏ bé trước mắt này càng nhìn càng yêu thích, càng nhìn càng đáng yêu ?

So với người hắn đã tiếp xúc, Hạ Cảnh Điềm thẳng thắn, thông minh lanh lợi, nàng chân thật, là những cảm giác các cô gái khác không thể cho hắn, hấp dẫn lớn nhất chính là nguyên tắc làm người của Hạ Cảnh Điềm, nàng đối với hắn không có một chút yêu cầu, hắn ngay từ đầu còn tưởng rằng đây chẳng qua là nàng già mồm cãi láo, vì vậy, dùng mọi phương thức bức bách nàng tiếp nhận, hôm nay, hắn mới thấy rõ, đó mới là con người chân thật của nàng, nhưng là, làm cho hắn không hiểu, đồng dạng là phụ nữ, nàng vì cái gì không có lòng tham lam ? Phải biết rằng, chỉ cần nàng mở miệng, hắn có thể cho nàng hơn thế đến trăm ngàn lần?

Hạ Cảnh Điềm cẩn thận đem bát đũa cất kỹ, cởi xuống trên người tạp dề, ngước mắt nhìn, chỉ thấy Đỗ Thiên Trạch vẻ mặt khác thường nhìn mình chằm chằm, có chút tò mò nói: “Này , anh không sao chứ!”

“Chiều hôm nay tính ở lại nhà sao?” Đỗ Thiên Trạch phác thảo môi dò hỏi, nói thật ra, hắn rất muốn đem nàng kéo vào cuộc sống của hắn, làm cho nàng cùng hắn cùng một chỗ hưởng thụ cuộc sống.

bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hạ Cảnh Điềm nghĩ nghĩ, đột nhiên con mắt lóe lên, cười nói, “Còn nhớ rõ lần trước anh cho tôi thẻ hội viên ở phòng tập thể thao không? Nếu không, chiều hôm nay chúng ta đi chỗ đó?”

“Tập thể hình?” Đỗ Thiên Trạch nhíu mày, vì cái gì nàng cũng không có yêu cầu khác một chút? Ít nhất, lãng mạn một chút, tỷ như đi công viênc a!

Hạ Cảnh Điềm cười cười nói, “Mỗi ngày ngồi trong phòng làm việc, tôi phát hiện gần đây mập lên rất nhiều, là nên tập thể thao a.”

“Được rồi! Nghe lời cô.” Đỗ Thiên Trạch không thế nào cao hứng nói, nếu như đổi lại những cô gái khác, buổi chiều tốt đẹp như vậy mới sẽ không đi phòng tập thể thao !

Trong vòng nửa giờ, hai người vào đến phòng thể thao cao cấp, thấy mấy con ngựa, Hạ Cảnh Điềm không khỏi nhớ tới lần trước cùng Doãn Lê Hàn cưỡi ngựa nói chuyện, nghĩ đến Doãn Lê Hàn, nàng không khỏi có chút mong đợi, người này luôn cho nàng một cảm giác ấm áp như ánh mặt trời, đáng tiếc, anh ta hiện tại hẳn là cùng bạn gái cùng một chỗ a! Lần trước tại nhà hàng vội vàng nhìn thấy, bên cạnh anh ta có một cô gái xinh đẹp cùng anh ta thật xứng đôi.

“Như thế nào? Cô muốn cưỡi ngựa? Cô dám sao? Đừng bị dọa đến rơi xuống đó.” Đỗ Thiên Trạch rất không nể tình ở một bên chọc ghẹo, ngẫm lại lần trước Hạ Cảnh Điềm bị sợ đến sắp phát khóc, hắn đã cảm thấy rất thú vị.

“Anh quá coi thường người a, tôi mới sẽ không bị hù đến như vậy!” Hạ Cảnh Điềm vượt qua hắn, hồi tưởng lại lần trước Doãn Lê Hàn ân cần chỉ dẫn, thật sự có chút ít hoài niệm anh ta a.

Hạ Cảnh Điềm lời nói làm cho Đỗ Thiên Trạch mẫn cảm phát giác đến cái gì, hắn không khỏi nhíu mày, “Cô đã từng đã tới?”

“Ừ.” Hạ Cảnh Điềm đáp.

“Một mình?” Đỗ Thiên Trạch truy vấn.

“Còn có một người bạn.”

“Nam hay nữ?”

“Nam , chính là anh ta dạy tôi cưỡi ngựa.” Hạ Cảnh Điềm không chút do dự nói, nhưng không có phát hiện Đỗ Thiên Trạch vẻ mặt đã hơi khó coi.

“Các người khi nào thì quen biết? Anh ta là ai ?” Đỗ Thiên Trạch không ngại hỏi tiếp, đáy lòng vẫn không khỏi thầm nghĩ, nàng là không phải lại kết bạn công tử nhà ai có tiền chứ? Phải biết rằng, người bình thường vào này nơi là không có khả năng .

Đỗ Thiên Trạch hàng loạt câu hỏi, hỏi đến Hạ Cảnh Điềm có chút phiền, không khỏi nhướng mi nói, “Như thế nào? Anh muốn tra hộ khẩu à!”

“Tôi chỉ là hỏi một chút mà thôi.” Đỗ Thiên Trạch mấp máy môi, nhanh chóng thu hồi biểu lộ, sau đó, nói thầm lên tiếng, “Người ngốc như cô vậy, ai mà dám chỉ giáo.”

“Còn anh thì sao, thật không vui gì hết, nói chuyện không thể dễ nghe được sao?” Hạ Cảnh Điềm không khỏi nhướng mi, đáy lòng lại thầm kêu, hắn hôm nay là ăn thuốc nổ rồi à? Hay là ai đắc tội hắn?

Đỗ Thiên Trạch nhịn không được trào phúng lên tiếng, “Ừm, cùng anh ta cùng một chỗ mới vui chứ gì!”

“Anh nói đúng rồi, anh cùng anh ấy hoàn toàn không giống nhau, mặc kệ anh.” Nói xong, Hạ Cảnh Điềm hướng chuồng ngựa đi đến, chỗ đó đã có nhân viên vì nàng tuyển chọn một con.

Đỗ Thiên Trạch đứng nguyên tại chỗ, khuôn mặt tuấn tú có chút nhăn nhó, cô gái này nói cái gì? Hắn và hắn ta không phải cùng hạng người? Rốt cuộc tên chết tiệt kia là ai? Xem nàng nói đến hắn ta biểu lộ vui vẻ, chẳng lẽ nàng đối với hắn có ý gì rồi? Đều nói phụ nữ tư tưởng phong phú, tưởng tượng của đàn ông cũng không phải đơn thuần như vậy a!

Nhìn trong sân, Hạ Cảnh Điềm dáng cưỡi ngựa đã không giống trước kia sợ hãi, rất tự tin chậm rãi đi tới, vừa thưởng thức phong cảnh vừa bất chợt cúi người cùng con ngựa trò chuyện cái gì, đứng ở bên ngoài lan can, Đỗ Thiên Trạch cảm giác phiền muộn, ngẩng đầu nhìn một cái gì đó, hắn hận không thể bắt được tên đàn ông đã chiếm cứ nội tâm của nàng.

Hạ Cảnh Điềm cưỡi một vòng trở về, đã bị Đỗ Thiên Trạch kéo ra phòng tập thể thao, nàng có chút không hiểu nói: “Làm sao vậy? Không chơi nữa sao?”

“Không chơi.” Đỗ Thiên Trạch buồn bực lên tiếng, đáy lòng cũng nói không ra vì cái gì, phòng tập này hắn chính là xem không thuận mắt.

“Vì cái gì?” Người này cũng đủ kỳ quái a, nói không chơi sẽ không chơi sao? Nàng chính là còn muốn đi luyện yô-ga !

Đỗ Thiên Trạch đột nhiên tâm huyết dâng trào, nói, “Vừa rồi thấy bạn gái cũ của tôi, không quá thuận tiện.” Nói xong, hắn vô cùng có hứng thú nhìn chằm chằm vào phản ứng Hạ Cảnh Điềm, ngẫm lại, nàng có thể hay không nổi ghen?

Hạ Cảnh Điềm vừa nghe Đỗ Thiên Trạch nói gặp lại bạn gái cũ, ánh mắt liền sáng ngời, không khỏi quay đầu lại hướng sau lưng quan sát, cười trêu ghẹo nói, “Như thế nào? Anh cũng có hôm nay a! Bạn gái anh nhất định là vị đại mỹ nữ a! Vừa rồi như thế nào cũng không chỉ cho tôi xem xem?”

Thật không vui, Đỗ Thiên Trạch cũng không có chờ mong đến Hạ Cảnh Điềm đố kị, nhưng lời của nàng cũng làm cho hắn có chút choáng váng, cô gái này rốt cuộc đang nói cái gì? Còn muốn hắn chỉ cho nàng xem? Chẳng lẽ nàng cũng không ngẫm lại hắn và bạn gái trước kia từng có chuyện gì sao? Nghĩ xong, hắn buồn bực phiết môi nói, “Tóm lại so với cô xinh đẹp hơn là được.”

“Không nên so với tôi xinh đẹp a! Tin tưởng nhất định là một cô gái khí chất cao nhã.” Hạ Cảnh Điềm tưởng tượng, rốt cuộc loại phụ nữ nào mới có thể lọt vào mắt hắn? Cùng Đỗ Thiên Trạch ở chung, luôn nghe hắn phàn nàn cái này phàn nàn cái kia, có thể làm bạn gái của hắn, nhất định phải dùng đến cái gọi là hoàn mỹ mới phù hợp tiêu chuẩn của hắn a!

Đỗ Thiên Trạch hết chỗ nói rồi, trừng mắt nhìn nàng, thật không biết trong đầu của nàng nghĩ cái gì trong đó, các cô gái không phải đều chán ghét người khác so với chính mình xinh đẹp hơn sao? Nàng thì sao, vẫn không quên khen thêm một câu, nghĩ xong, hắn cười trào phúng nói, “Tôi thấy đời này, cô cũng đừng nghĩ cùng từ cao nhã này phủ lên người mình.”

Hạ Cảnh Điềm mím môi, nói, “Tôi chỉ cần làm chính mình là được, cao nhã hay không cao nhã đều do người khác bình luận.”

Hai người nói nói cũng đã đến cạnh xe rồi, ngồi vào trong xe, Hạ Cảnh Điềm mới nghĩ đến buổi chiều còn có rất nhiều thời gian, nhướng mi nói: “Chúng ta lát nữa muốn đi đâu?”

“Uống trà.”

Hạ Cảnh Điềm nhún nhún vai, “Tôi không có thói quen uống trà chiều.” Những người có tiền rảnh rỗi đều đi tiêu khiển a.

“Vậy cô thích làm gì?” Đỗ Thiên Trạch hỏi.

“Nếu như có thể, chúng ta đi leo núi được không? Tôi nghe người ta nói D thị có tòa núi rất cao, chỗ đó sinh thái rất tốt, không khí mới lạ, có hứng thú hay không?” Hạ Cảnh Điềm vừa nói, đã như quyết định.

Đỗ Thiên Trạch hừ nhẹ một tiếng, “Không có ý kiến, nhưng là tôi không biết đường.” Hắn chưa bao giờ đi loại địa phương đó, bình thường muốn du lịch cũng là ra nước ngoài nghỉ phép .

“Không quan hệ, tôi gọi điện thoại trước.” Hạ Cảnh Điềm ha ha cười, tranh thủ thời gian gọi điện thoại hỏi Tiểu ngữ.

Theo lời Tiểu Ngữ chỉ dẫn , một giờ sau, đã tới khu sinh thái ở D thị, lúc này, đúng là hai ngày nghỉ nên du khách tương đối nhiều, không biết vì cái gì, Hạ Cảnh Điềm rất yêu thích náo nhiệt, thấy du khách nhiều như vậy, nàng tâm tình có chút kích động.

Vé vào cửa rất rẻ, mua xong phiếu hai người bước chậm đi vào, bởi vì lúc này mặt trời có chút gắt, Hạ Cảnh Điềm mua nón cho hai người, như vậy thoạt nhìn, thật là có tư thế du khách a, Đỗ Thiên Trạch đẹp trai tuấn tú, phối hợp Hạ Cảnh Điềm xinh đẹp đáng yêu, thỉnh thoảng rước lấy nhiều du khách ghé mắt, hai người thì là cười cười nói nói lên núi lễ Phật trên đỉnh.

Ở văn phòng Đỗ thị ánh nắng chói mắt, bóng loáng chiếu trên sàn nhà, nơi đó truyền đến tiếng bước chân dồn dập của phụ nữ, tiếng giày cao gót thùng thùng vang dội, Lâm Tiểu Dạ một thân trang phục gợi cảm đẩy cửa tiến vào phòng làm việc của Đỗ Thiên Trạch, khi thấy không có một bóng người trong đó thì nàng không khỏi thay đổi sắc mặt, rốt cuộc Đỗ Thiên Trạch những ngày này đều đi nơi nào? Trong quán bar không gặp, liền văn phòng cũng không thấy người, càng làm nàng giận chính là, nàng gọi điện thoại cho cả ngày đều tắt máy.

Lúc này, vừa vặn gặp trợ lý Đỗ Thiên Trạch cầm tư liệu tiến vào, nàng tranh thủ thời gian lên tiếng nói: “Dư trợ lý, anh biết Đỗ tổng bây giờ đang ở đâu không?”

Dư Thanh gặp Lâm Tiểu Dạ, liền lập tức mỉm cười nói, “Lâm tiểu thư như thế nào có thời gian đến văn phòng a! Đỗ tổng không ở đây!”

“Đúng! Tôi chính là muốn hỏi anh, anh có biết anh ấy đi đâu không?” Lâm Tiểu Dạ vẻ mặt không có kiên nhẫn hỏi, thật sự là vội muốn chết, bọn nàng đã an bài một ngày tiết mục, mà diễn viên chính là anh ta vẫn không thấy bóng dáng, nói nàng sao có thể không vội?

“Ngoại trừ thời gian làm việc, Đỗ tổng đi đầu gần đây tôi không rõ.” Dư Thanh thành thật đáp.

Đột nhiên, Lâm Tiểu Dạ nghĩ tới điều gì, từ trong túi xách lấy ra tờ báo đưa cho Dư Thanh, thấp giọng hỏi”Dư trợ lý, anh ở bên cạnh Đỗ tổng cũng có hai năm thời gian, anh biết cô gái này không?”

Lâm Tiểu Dạ chỉ ra tờ báo này, thật sự là Đỗ Thiên Trạch cùng Hạ Cảnh Điềm đang ôm nhau khiêu vũ, Dư Thanh nhìn nửa ngày, cuối cùng, lắc đầu, “Không biết, Đỗ tổng trước kia có quen vài vị đặc biệt, tôi rất quen mặt, nhưng là vị tiểu thư này thì lạ lắm, tôi chưa từng thấy qua.”

Lâm Tiểu Dạ một tay lấy báo kéo trở lại, ánh mắt lợi hại chằm chằm vào Dư Thanh, giọng điệu ra lệnh, “Từ nay về sau hành tung của Đỗ tổng anh phải chi tiết báo về cho tôi, biết không?”

Dư Thanh khẽ giật mình, hôm nay công ty đều đồn đại, Lâm Tiểu Dạ sẽ là thiếu phu nhân Đỗ thị trong tương lai, xem ra là thật sự, nghĩ xong, hắn có chút do dự nói, “Cái này thật khó xử.”

“Dư trợ lý có khó khăn sao?” Lâm Tiểu Dạ ánh mắt bức bách nhìn hắn.

Kỳ thật loại chuyện này, nếu như bị Đỗ Thiên Trạch biết, nhất định sẽ tìm hắn hỏi tội, nhưng là Dư Thanh nghĩ nghĩ, nếu như Lâm Tiểu Dạ thật sự là thiếu phu nhân tương lai, cái này có lẽ cũng là một cái đường ra, chỉ phải gật đầu nói, “Tôi sẽ tận lực làm được.”

Lâm Tiểu Dạ cắn môi xoay người đi ra ngoài, nàng đáy lòng không khỏi thầm hỏi, lúc này Đỗ Thiên Trạch sẽ không đang cùng cô gái này cùng một chỗ chứ! Thật sự là tức chết nàng, cô ta rốt cuộc là yêu tinh phương nào, lại làm Đỗ Thiên Trạch mê thành như vậy? Ngay cả điện thoại cũng không mở?

Đi nửa ngày, cuối cùng cũng bò tới giữa sườn núi, hai người đều có chút mệt mỏi, Hạ Cảnh Điềm bên trán chảy ra dầy đặc mồ hôi, đem gương mặt nàng trắng nõn trông càng có vẻ càng thêm trong suốt, nếu như sờ một cái nhất định là rất non mềm, một bên Đỗ Thiên Trạch nghĩ như vậy.

Hạ Cảnh Điềm nắm lấy tờ chỉ dẫn, nhìn còn có một nữa lộ trình, nàng nheo lại mắt, một bên Đỗ Thiên Trạch đã trêu ghẹo nói: “Không phải là muốn bỏ cuộc chứ!”

Hạ Cảnh Điềm chỉ chỉ trước mắt cầu thang thật dài, chí ít có một trăm thước, lên tiếng nói, “Mới sẽ không ! Anh dám không, nhìn xem ai tới đó trước?”

Đỗ Thiên Trạch khinh thường liếc qua, môi mỏng cười nói: “Có cái gì không dám ? Tôi cho cô trước chạy một nửa.”

“A, đây chính là anh nói.” Hạ Cảnh Điềm nháy mắt, nhìn hắn ánh mắt sáng lóng lánh, làm Đỗ Thiên Trạch nhìn thấy có chút ngây dại.

Hạ Cảnh Điềm mới không nghĩ nhận lời của hắn, không phục ngửa ra đầu, lên tiếng nói: “Chớ xem thường phụ nữ, có bản lĩnh, chúng ta thử xem?”

Lúc này vừa vặn du khách tương đối ít, cầu thang thật dài kia chỉ có tầm hai ba người, Đỗ Thiên Trạch cùng Hạ Cảnh Điềm hai người song song đi cùng một chỗ, đương Hạ Cảnh Điềm đếm tới thời điểm một hai ba, hai người đồng thời hướng lên trên đi nhanh, Đỗ Thiên Trạch vừa đi vừa chơi, Hạ Cảnh Điềm thì là thật sự từng bước một chạy.

Nhưng là, phải biết rằng, đi cầu thang nhiều là một việc mệt mỏi, leo đến một nửa Hạ Cảnh Điềm cũng cảm giác chân mỏi nhừ tê dại, tuy thở hổn hển, nàng y nguyên không chịu buông tha, ngẩng đầu, Đỗ Thiên Trạch đã đứng ở trên mặt chờ nàng, nàng thầm than, chân dài thật có chỗ tốt a! Đỗ Thiên Trạch kỳ thật cũng đi vô cùng mệt mỏi, nhưng là, hắn đơn giản dùng sức một chút đã đứng ở trước mặt nàng, dùng tư thái ưu nhã chờ nàng.

Khi Hạ Cảnh Điềm bò lên đến bậc thang cuối cùng của cái cầu, cả người cơ hồ muốn nhũng ra, đứng lên đầu óc bắt đầu choáng váng, thấy mọi vật đều mơ hồ, Đỗ Thiên Trạch đưa tay đỡ eo của nàng, đem nàng dìu đến một bên thềm đá nghỉ ngơi, động tác rất cẩn thận , nhưng là trên miệng rất không làm cho người vui được, “Như thế nào, đây là hậu quả cứng miệng, mệt muốn chết rồi sao! Nói cho cô đi trước một nửa, cô lại không muốn.”

“Anh là đàn ông, đương nhiên so với tôi mạnh hơn, tôi thừa nhận thua.” Hạ Cảnh Điềm thở dốc, cười đến vô cùng kiều diễm, vài lọn tóc rớt xuống bên tai, vì nàng gia tăng thêm vài tia phong tình.

Hạ Cảnh Điềm cười như ánh nắng chói chang, nhìn trong mắt Đỗ Thiên Trạch như thế nào so với mặt trời còn chói mắt hơn? Hắn trong khoảng thời gian ngắn chỉ có thể sửng sốt nhìn, nhìn Hạ Cảnh Điềm tóc tai rối bù, tự tay vì nàng vuốt lại, Hạ Cảnh Điềm cực kỳ mệt mỏi cũng không có thời gian rỗi để ý đến hắn, tùy ý hắn làm gì thì làm tóc của mình.

Cái này đối với trong mắt người khác, cảm giác thật vô cùng hâm mộ, Đỗ Thiên Trạch trong mắt hiện lên một vòng dịu dàng, cương quyết đem cô gái trẻ tuổi bắt làm tù binh.

Hạ Cảnh Điềm trước gió thổi mát dịu, nheo lại mắt trong suốt đến làm cho động lòng người, giờ khắc này, Đỗ Thiên Trạch thực sự có loại cảm giác muốn ôm nàng vào trong lòng che chở, muốn nàng giấu ở nơi mà bất luận kẻ nào cũng tìm không thấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Văn Án: Hắn luôn là bộ dáng thảnh thơi, nhã nhặn, đầy quý khí cao ngạo Một hình

15-07-2016 11 chương
Đố kỵ

Đố kỵ

Hoàng cực kỳ ghét cái thằng hàng xóm sát vách bên cạnh. Nó đi là đi, về là về,

25-06-2016
Nợ đời

Nợ đời

Giá mà có thể chết ngay bà cũng sẽ chết. Bà chẳng thiết gì cả. Mấy lần bà Thao

24-06-2016
Chỉ cần ta yêu nhau

Chỉ cần ta yêu nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Ếch ngồi đáy giếng

Ếch ngồi đáy giếng

Có một con ếch sống lâu ngày trong một giếng nọ. Xung quanh nó chỉ có vài con nhái,

24-06-2016