Polly po-cket
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 125
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 78

↓↓
Hạ Cảnh Điềm cắn môi dưới cố gắng kiểm tra lại thư điện tử sắp gửi đi, đây là thư triệu tập tất cả quản lí đi họp, nàng muốn thận trọng trong ngôn ngữ, chỉ sợ có chút sai sót, nếu như bị điều tra ra sẽ rất mất mặt mũi, vừa vặn Ngô Kiệt lại đang chuẩn bị phòng họp, không cách nào tới thay nàng kiểm soát lại, nàng lật xem mấy thư đã gửi trước kia xem lại, kiểm tra một hồi lâu, nàng cắn răng, ngón tay nhấn nút gửi đi.

Kỷ Vĩ Thần ngồi ở trước bàn làm việc, nhìn bên trái máy tính báo có thư gửi đến, mắt đẹp nhíu lại, khi thấy người gửi hắn môi mỏng có nhiều hứng thú quyến rũ ra một vòng cung, khi thấy thời gian hội nghị, hắn lông mi nhảy lên, tay thon dài tay bấm đến số nội tuyến của Hạ Cảnh Điềm.

Hạ Cảnh Điềm đang vội vàng sắp xếp lại tài liệu họp thì nghe được điện thoại vang lên, ngực không khỏi đông lại, cầm lên, đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm trầm thấp của Kỷ Vĩ Thần, “Vừa rồi thư thông báo kia, phiền cô xác định lại thời gian.”

Hạ Cảnh Điềm đầu oanh một chút, rất nhanh mở ra thư, đột nhiên, đập vào mắt nàng phần thời gian họp làm cho nàng càng hoảng sợ, trời ạ, vừa rồi thậm chí ngay cả thời gian cũng quên sửa lại, Hạ Cảnh Điềm mở to mắt, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, chau mày nói, “Kỷ tổng, tôi bây giờ có thể thu hồi lại được không?”

bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Cô là đang hỏi tôi sao?” Kỷ Vĩ Thần giọng điệu có chút nghiền ngẫm nói, cô gái này khi nào thì có thể lớn gan rồi?

Hạ Cảnh Điềm cắn cắn môi dưới, vặn lông mày, lập tức hồi lại thư, cũng may mới phát ra chỉ có một phút đồng hồ, ngoại trừ Kỷ Vĩ Thần mở ra nhanh, các quản lí khác còn chưa xem, Hạ Cảnh Điềm cuối cùng cũng thông báo lỗi hủy thư vừa gửi, nàng nhẹ nhàng thở ra, trong điện thoại, truyền đến Kỷ Vĩ Thần âm thanh lạnh như băng, “Hi vọng cô làm việc để ý một chút, không cần phải lại có sai sót, nếu không, tôi sẽ không cho cô mặt mũi.”

Nghe Kỷ Vĩ Thần nói…, Hạ Cảnh Điềm không khỏi lòng thầm mắng, không nể mặt thì thôi, ai cần? Nàng lập tức sửa lại lần nữa rồi gửi đi.

Buổi sáng xem như bình an vượt qua, hẹn Tiểu Ngữ cùng A Nhã đi ăn cơm trưa, nghe bọn họ nói về một số chuyện vui của công ty, Hạ Cảnh Điềm nghe có vẻ rất hấp dẫn, Tiểu Phỉ giọng điệu thần bí nói, “Còn nhớ ba ngày trước không? Cô MC của mục đưa tin thị trường chứng khoán đến công ty, nghe người ta nói cô ấy vào phòng Kỷ tổng, cả đêm cũng không đi ra !”

“Cô gái trên TV nhìn đứng đắn nghiêm túc, nhưng gặp người thật ở ngoài đúng là dáng vẻ phải làm người ta mất hồn nha.”

Hạ Cảnh Điềm ngạc nhiên, hắn và cô gái khác qua đêm? Hồi tưởng lại ba ngày trước, Kỷ Vĩ Thần xác thực không có về nhà ngủ, nguyên lai. . . . . . Hạ Cảnh Điềm trong ngực nặng nề, nguyên bản muốn ắn thì nghe xong tin tức này đã chẳng còn khẩu vị, chỉ cảm thấy một cổ chán ghét xông lên đầu, A Nhã cùng Tiểu Ngữ còn đang vô cùng có hứng thú tiếp tục tám chuyện, Hạ Cảnh Điềm trong đầu thì đầy dẫy một câu, người kia đêm khuya ở văn phòng một mực không đi ra sao ?.

Trở lại văn phòng, Hạ Cảnh Điềm mất hồn mất vía, nàng trong lòng rất không có cốt khí tức giận chính mình, hắn có gì đặc biệt hơn người, cuộc sống riêng tư của hắn thì liên quan gì nàng? Có cùng người khác qua đêm thì sao phải để ý nàng? Nhưng, vì cái gì nghe chuyện này nàng cảm thấy bực mình khó hiểu? Tại sao phải vậy?

Nhắm mắt lại, tựa đầu ở lưng ghế, Hạ Cảnh Điềm cố gắng thanh lý mọi ý nghĩ trong đầu, đột nhiên, nàng lại chấn động thình lình mở hai mắt ra, cầm lấy tờ lịch xem, một tháng mười lăm ngày, giao ước của hắn cùng với nàng chỉ có một tháng mười lăm ngày nữa thôi, đúng, nhẫn, nhẫn trước, mọi sự phải nhịn xuống, sống hơn một tháng này, năm mươi vạn chính là của mình rồi, cần quản hắn khỉ gió cái gì, nàng toàn bộ đều vứt.

Làm trợ lý tổng giám đốc, khó tránh khỏi cần tiếp xúc với các cấp cao khác, tựa như hiện tại, Hạ Cảnh Điềm nhìn xem trong tay phần báo biểu, phần tổng giám đốc kí tên trống không, Hạ Cảnh Điềm hít thở sâu một hơi khí, ôm báo biểu liền đi vào thang máy.

Đứng ở trước cửa phòng rộng, Hạ Cảnh Điềm gõ cửa, Kỷ Vĩ Thần thanh âm mê người phát ra, “Vào đi.”

Hạ Cảnh Điềm ôm tư liệu đi vào, chỉ thấy Kỷ Vĩ Thần bóng dáng cao thẳng ngồi trên ghế sô pha, trong tay kẹp lấy một điều thuốc vừa đốt, khuôn mặt tuấn tú biểu lộ thâm trầm khó dò, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt xẹt qua sô pha, đột nhiên cảm thấy một cổ chán ghét chui lên ngực, nàng đại khái có thể tưởng tượng hai người kia đã làm gì trên cái ghế này, nhìn sang Kỷ Vĩ Thần, Hạ Cảnh Điềm buông tư liệu ở trước bàn hắn, nhàn nhạt lên tiếng, “Kỷ tổng, phiền ngài ký tên.”

Kỷ Vĩ Thần mắt đen nhìn lướt qua tư liệu, nhíu mày nói, “Trước để đó, lúc tan việc tới lấy.”

Hạ Cảnh Điềm có loại ảo giác, hắn dường như đang cố ý, hắn hiện tại như vậy nhàn nhã hút thuốc, mà ký phần văn kiện này chỉ cần một phút đồng hồ, hắn rốt cuộc muốn làm gì? Hắn muốn đàn áp nàng thì cứ làm a! Nàng nhướng mày đáp một chữ vâng, xoay người muốn đi, lại bị một câu thanh âm trầm thấp kéo dừng lại.

“Chờ một chút.”

Hạ Cảnh Điềm không sợ nhìn vào mắt hắn, giọng bình thản nói, “Kỷ tổng còn có chuyện gì sao?”

Hạ Cảnh Điềm giọng điệu làm cho Kỷ Vĩ Thần không khỏi nhướng mi, gần đây quen nhìn nàng ăn nói khép nép, hôm nay giọng điệu như thế nào giống như hắn đắc tội nàng vậy? Vô duyên vô cớ nàng đang giận cái gì? Hắn cuối cùng không muốn nghĩ thêm, chỉ là nhàn nhạt lên tiếng nói, “Rót cho tôi ly cà phê .”

Hạ Cảnh Điềm vặn lông mày, cái gì? Gọi nàng pha cà phê? Cũng không biết nơi nào có một cổ dũng khí, nàng lao ra một câu, “Đây không phải phạm vi công tác của tôi, cũng không còn thời gian, Kỷ Tổng muốn cà phê, chính mình tự rót a!” Nói xong, nàng bỏ lại sau lưng người nào đó, đi nhanh rời đi.

Lời nói của Hạ Cảnh Điềm làm cho Kỷ Vĩ Thần trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng, cuối cùng, nheo lại mắt không dám tin nhớ lại, hắn mới dám tiếp nhận sự thật này, cô gái này cũng dám từ chối yêu cầu của hắn, muốn tự mình mình làm sao? Từ khi tiếp nhận chức vị tổng giám đốc đến nay, còn chưa có nhân viên nào dám đối với hắn nói chuyện như vậy, cô gái này to gan lớn mật, dám lớn gan như vậy, có phải là bởi vì hắn quá mức dung túng, mới khiến cho nàng phản kháng?

Hạ Cảnh Điềm nắm chặt hai tay, một hơi chạy về chỗ của mình, mới tìm được cảm giác hô hấp, vì lời nói mới vừa rồi mà cảm thấy may mắn, mặc dù nghĩ mà sợ, nhưng là, dù hối hận thế nào thì cũng đã nói rồi, hắn thích làm sao xử lý thì xử a! Hạ Cảnh Điềm đột nhiên cảm giác muốn cười, cho tới nay tại sao mình phải sợ người đàn ông này? Vì cái gì luôn muốn nhượng bộ trước mặt hắn? Dựa vào cái gì mọi chuyện đều nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, ăn nói khép nép, dựa vào cái gì chính mình luôn phải cẩn thận sợ hãi đắc tội hắn, cho dù chọc giận hắn, hắn có thể giết mình sao? Hạ Cảnh Điềm chính là Hạ Cảnh Điềm, là tính tình tự nhiên của nàng như thế, là tôn nghiêm và tính cách.

Nghĩ xong, cảm giác toàn thân vui vẻ hắn, làm việc cũng tích cực hơn, chỉ cần vừa nghĩ tới Kỷ Vĩ Thần chán ghét, nàng đã cảm thấy hắn chỉ là một tục nhân, thậm chí so với tục nhân còn chán ghét hơn, cũng không thể so với ai khác được.

Lúc tan việc, Hạ Cảnh Điềm đúng giờ đứng ở trước phòng làm việc của Kỷ Vĩ Thần, nhìn bóng dáng cao ngất trước bàn, Hạ Cảnh Điềm mỉm cười lên tiếng, “Kỷ tổng, phần tài liệu kia đã ký xong chưa?” Cho dù Kỷ Vĩ Thần có chán ghét Hạ Cảnh Điềm, cũng không thể không ký! Bất quá có ký hay không cũng không phải chuyện của nàng, phải biết rằng công ty này là của hắn mà.

Kỷ Vĩ Thần nhìn Hạ Cảnh Điềm đứng ở trước bàn, thấy nàng biểu lộ bình tĩnh, dưới ánh mắt lạnh của hắn, ánh mắt không hề tránh né, đối với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của hắn làm như không thấy, trước mắt cô gái này có nhiều hơn một loại tự tin cùng trầm tĩnh, cô gái luôn luôn vâng lời và e sợ rụt rè trước kia đã thay đổi hoàn toàn, tâm tư trầm ổn có chút ngạc nhiên, mở miệng, “Phần tài liệu này tôi còn chưa xem, buổi sáng ngày mai sẽ ký cho cô, hiện tại đi với tôi đến một chỗ.”

Khó được có lời mời, Hạ Cảnh Điềm giật mình, hơn nữa trong lòng còn rất hứng thú muốn biết hắn sẽ dẫn nàng đi chỗ nào, nhưng là, trong miệng một giây sau đã nói một câu, “tôi còn phải tăng ca.” Dựa vào cái gì hắn nói đi thì đi, nàng còn có quyền từ chối mà.

“Cô sẽ không được trả lương tăng ca , cô vẫn muốn ?.” Kỷ Vĩ Thần trong lòng bắt đầu sinh ra không vui rồi, nhìn nàng vẻ mặt tùy hứng, trong lòng thầm giận, như thế nào không nghe lời như vậy? Hắn cũng có chút nhớ lúc nàng xem hắn là trời.

Hạ Cảnh Điềm lại nở nụ cười, rất là sảng khoái, “Không sao, tôi là người mới ! Nói gì thì cũng sẽ không có phí tăng ca.”

Kỷ Vĩ Thần chỉ còn vẽn vẹn một chút kiên nhẫn cũng đã hết, cô gái này tựa hồ đang muốn cùng hắn đối nghịch, hắn không vui nhướng mày, không quan tâm dùng giọng lạnh lùng mở miệng, “Ai là sếp của cô, lệnh của tôi cô phải theo tôi ra ngoài.”

Hạ Cảnh Điềm trong lòng run lên một cái, trên mặt lại cười tươi như hoa, “Kỷ tổng, nếu như tôi có việc gì, Kỷ tổng sẽ không phải là không giúp tôi chứ?”

“Công ty cũng không phải quá cứng rắn, cô cứ nói đi?” Kỷ Vĩ Thần khoanh tay trước ngực, dùng một bộ thần sắc hỏi lại nàng, không thể tưởng được nàng dám yêu cầu như vậy.

“Nếu như chuyện tôi không nên cùng Kỷ tổng ra ngoài bị người khác biết được…,vậy chuyện ngày mai để ngày mai nói vậy.” Hạ Cảnh Điềm giọng điệu chọc người không lộ.

Khôn khéo như Kỷ Vĩ Thần làm sao có thể nghe không ra ý Hạ Cảnh Điềm nói? Hơn nữa, nàng còn cường điệu “không nên” hai chữ này, giống như Kỷ Vĩ Thần đang cầu nàng đi cùng hắn vậy, điểm này làm Kỷ Vĩ Thần không vui chút nào, hắn hừ nhẹ một tiếng đứng người lên, cầm lấy chìa khóa xe trên bàn liền đi ra ngoài, sau lưng, Hạ Cảnh Điềm nhếch miệng đuổi kịp.

Ngồi trên xe của hắn, Hạ Cảnh Điềm liền không thể chờ đợi được hỏi, “Kỷ tổng muốn dẫn tôi đi đâu?”

“Ăn cơm.” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt phát ra một câu, ngón tay thon dài ưu nhã cầm tay lái.

Hạ Cảnh Điềm mấp máy môi cười nói, “Tôi thật sự là vinh hạnh a! Có thể cùng Kỷ tổng dùng cơm.”

Hạ Cảnh Điềm nói những lời này như nói ra tầm quan trọng của mình, làm cho Kỷ Vĩ Thần có chút căm tức, rõ ràng ban đầu ý định của mình là bắt nàng cùng mình ăn cơm, hiện tại lại bị nàng nói ngược là mình mời, đôi mắt đen nổi lên một tia không nhẫn nại, hắn không có nói chuyện, bởi vì hắn hiện tại có chút hối hận đã gọi cô gái tự mình đa tình kia cùng ăn cơm.

Kỷ Vĩ Thần không nói lời nào, Hạ Cảnh Điềm cũng tự cảm giác không thú vị nữa bĩu bĩu môi, quay đầu nhìn qua ngoài cửa sổ, không khí trầm mặc trong xe, Kỷ Vĩ Thần trầm tĩnh lái xe, ngẫu nhiên nghiêng mắt nhìn bên Hạ Cảnh Điềm, chỉ thấy khuôn mặt mềm mại bị che giấu dưới ánh sáng mờ mờ trong xe, nhìn không tới nét mặt của nàng, tuy nhiên, không biết vì nguyên nhân gì, hôm nay cô gái này trở nên rất kỳ quái, có một chút hắn có thể khẳng định, nàng đang phát tiết áp lực mà hắn đã đặt thêm trên người nàng, cô gái này, thật cũng không ngu ngốc!

Trong nhà hàng kiểu Pháp sang trọng, Hạ Cảnh Điềm không nhanh không chậm kẹp lấy món ăn trên đĩa, gương mặt cúi xuống giống như đang nghiên cứu cái gì, khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh, ngẫu nhiên giương mắt nhìn hướng đối diện Kỷ Vĩ Thần, nàng cũng âm thầm ảo não, nếu như sớm một chút hiểu được phản kháng mệnh lệnh của hắn, chính mình cũng không phải chịu cảnh gò bó này rồi, nhưng hiện tại loại cảm giác này cũng tốt, nàng cũng học được bình tĩnh khi đối mặt người nào đó, hành vi cử chỉ cũng hòa nhã hơn.

Kỷ Vĩ Thần rất có khẩu vị nhưng đã bị người nào đó phá hỏng, hắn cũng không thích phỏng đoán tâm tư của phụ nữ, cũng không muốn suy nghĩ dưới mặt nạ dối trá đó ẩn tâm cơ gì, nhưng là, nếu như một đàn ông không áp chế được một phụ nữ đang giận, kiêu ngạo của bọn họ tựa như bị vô hình đả kích, tự đại của đàn ông dĩ nhiên là sẽ bị khơi mào, trước mặt phụ nữ, mỗi người đàn ông thậm chí nghĩ đến giả vờ mạnh mẽ để có thể có cảm giác chinh phục.

Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, mắt sâu thỉnh thoảng đọng lại gương mặt Hạ Cảnh Điềm giống như vô tội, hắn phát hiện, nàng hôm nay làm cho hắn có chút khó nắm bắt, hắn nhìn không tới trong mắt nàng nghĩ gì, vô luận là đối với hắn, tiền tài hay là quyền thế hay là con người, mỗi người đàn bà tiếp cận hắn, đều chỉ vì ba mục đích trên, nhưng, Hạ Cảnh Điềm lại làm cho hắn mê hoặc, nếu như nàng tham tiền của hắn, ngoại trừ lần trước hắn cho mười vạn tiền mặt, nàng chưa từng có xin thêm hắn lần thứ hai, nếu như nàng thích địa vị của hắn, nàng cũng không có yêu cầu hắn cho nàng chức vị cao, như vậy, còn điều cuối cùng, nếu như nàng như những người khác thích hắn vì bề ngoài, sẽ bất cứ lúc nào ở nơi nào không buông tha cơ hội quyến rũ hắn, nhưng tất cả nàng đều không có làm, tại trong biệt thự, nàng chẳng những quần áo bảo thủ, hành vi đúng mực, hơn nữa ăn ngon ngủ ngon, không có làm qua bất kỳhành động quyến rũ nào.

Sau khi phân tích xong ba mục đích, không khỏi làm cho Kỷ Vĩ Thần chau mày, bởi vì việc này nói rõ, cô gái này không hề động tâm với hắn, có thể nói là không đếm xỉa , ở chung với hắn chẳng qua cũng vì nàng nợ hắn năm mươi vạn, ý nghĩ này làm cho Kỷ Vĩ Thần tự dưng cảm thấy tức giận, bởi vì Hạ Cảnh Điềm đã khiêu khích nghiêm trọng đến sự kiêu ngạo cùng sức quyến rũ nam tính của hắn.

Có chút tức giận nheo mắt lại, đôi mắt âm u bắt đầu dò xét ý nghĩ của Hạ Cảnh Điềm trên khuôn mặt nhỏ nhắn, hắn thật đúng là không thể tin được, cô gái như nàng, có thể kháng cự được hắn.

Hạ Cảnh Điềm đang tập trung vào món ăn, phút chốc, cảm giác đối diện phóng tới ánh mắt như tia X Quang đang soi nàng, nhìn vào mắt nheo lại của Kỷ Vĩ Thần, nàng nhăn lại lông mày, có chút bất mãn hỏi, “Trên mặt tôi có dính cái gì sao?”

“Vị trí công việc có phù hợp không?” Kỷ Vĩ Thần kéo môi hỏi nhạt.

Hạ Cảnh Điềm gật gật đầu, chớp chớp con mắt, “Có thể gọi là tốt a! Có thể học được rất nhiều việc.”

“Nếu như không thể đảm nhiệm cứ nói một tiếng, tôi sẽ không miễn cưỡng mà chuyển vị trí khác cho cô.” Kỷ Vĩ Thần trên mặt hơi có một vòng cười nhạo, dù Hạ Cảnh Điềm có năng lực, công việc này chỉ là mở đầu, từ nay về sau đối với nàng mà nói, sẽ càng thêm khó khăn.

“Cám ơn Kỷ tổng quan tâm, tôi sẽ cố gắng làm tốt .” Hạ Cảnh Điềm mím môi cười, giọng điệu vô cùng khách khí.

Đúng lúc này, có một người đàn ông dẫm một vị mỹ nữ đi tới, trông thấy Kỷ Vĩ Thần ngồi ở phía trước cửa sổ, đôi mắt lóe sáng, lập tức giơ lên nụ cười liền hướng chỗ Kỷ Vĩ Thần đi đến, rất khách sáo cười nói, “Kỷ tổng, thật là trùng hợp, lại trong này gặp phải ngài.”

Kỷ Vĩ Thần cũng nhận ra người đàn ông này, cũng là một vị công tử con nhà giàu, bất quá, người không đứng đắn, có danh nổi tiếng ăn chơi tráng tán, Kỷ Vĩ Thần mắt đẹp nhìn lên cười nhàn nhạt, qua loa trả lời, “Thật sự là trùng hợp.”

Ánh mắt anh ta chuyển tới trên mặt Hạ Cảnh Điềm, nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm trẻ trung xinh xắn, trên mặt không khỏi hiện lên một vòng ưu nhã cười, “Vị tiểu thư này rất quen mặt a! Không biết là thiên kim nhà nào?”

Hạ Cảnh Điềm vừa nghe, vì hai chữ thiên kim mà đỏ mặt, lễ phép cười cười, “Xin chào, tên tôi là Hạ Cảnh Điềm, nhân viên của Kỷ tổng.”

Người đàn ông bị lời nói của Hạ Cảnh Điềm có chút cười cười xấu hổ, “A! Hạ tiểu thư! Gặp cô thật sự là vinh hạnh a! Ha.”

Sắc mặt Kỷ Vĩ Thần lúc này không còn đẹp mắt mà rất khó coi, khuôn mặt tuấn tú y nguyên tràn ra nhàn nhạt cười, lại mơ hồ tản ra không nhẫn nại, người đàn ông đẩy mắt kính lên, biết điều lên tiếng, “Tôi đây không quấy rầy hai người dùng cơm, hẹn gặp lại.” Nói xong, cũng không đi liền, ánh mắt lưu luyến trên gương mặt thanh thuần của Hạ Cảnh Điềm, trong lòng thầm quái lạ, Kỷ Vĩ Thần rất ít công khai mang phụ nữ xuất hiện ở nơi công cộng, cho nên, cô gái gọi là Hạ Cảnh Điềm này không đơn giản.

Kỷ Vĩ Thần để đũa xuống, nhìn một cái Hạ Cảnh Điềm đang uống nước, lên tiếng nói, “Ăn xong rồi trở về đi thôi!”

Hạ Cảnh Điềm gật gật đầu, đi theo Kỷ Vĩ Thần vội vàng ra cửa, đi vào xe, Hạ Cảnh Điềm nghĩ đến chính mình chỉ vẹn vẹn có vài bộ đồ đi làm, nghĩ nghĩ, liền lên tiếng nói, “Kỷ tổng, nếu không ngài trước trở về đi! Tôi muốn đi dạo trong chốc lát sẽ trở về.”

Những lời này lập tức làm cho Kỷ Vĩ Thần xụ mặt xuống, hắn giọng điệu có chút lạnh nhạt nói, “Đã trễ thế như vậy, cô muốn mua cái gì?”

Hạ Cảnh Điềm có chút thầm đắc ý nhìn qua hắn trầm xuống mặt, miệng cười nói, “Không muộn a! Mới hơn tám giờ, tôi muốn mua vài đồ công sở ngày mai đi làm.”

Lại nghe Kỷ Vĩ Thần trầm mặc một hồi lâu, lên tiếng nói,”Lên xe.”

“Tôi chỉ đi hai giờ, mười giờ giờ sẽ trở về. ” Hạ Cảnh Điềm cho là hắn không đồng ý, chỉ muốn thương lượng với hắn thêm lần nữa.

“Tôi gọi là cô lên xe cô không nghe thấy sao?” Kỷ Vĩ Thần cực độ không kiên nhẫn nhìn Hạ Cảnh Điềm gương mặt đang ghé vào cửa sổ xe, cô gái này phản ứng có ngu ngốc vậy sao?

Hạ Cảnh Điềm cắn cắn môi dưới, có chút ủy khuất, nhìn người đàn ông phách đạo, vì biểu hiện mình cũng không vui, Hạ Cảnh Điềm cố ý kéo mạnh cửa xe ngồi vào, hung hăng đóng cửa lại, những động tác này làm cho Kỷ Vĩ Thần đang không vui càng tăng thêm vài phần, đến bây giờ còn chưa từng có phụ nữ nào dám công nhiên khiêu khích hắn phẫn nộ cực hạn.

Mua quần áo không được, Hạ Cảnh Điềm có chút không vui vẻ núp ở ghế lái phụ, ánh mắt nhìn những ngôi nhà lướt qua tầm mắt, đáy lòng có chút nho nhỏ mất mát, suy nghĩ trong đầu, anh không cho tôi mua, trưa mai tôi tự đi ra ngoài mua, nghĩ xong nàng không muốn nhìn người bên cạnh, dứt khoát nhắm mắt lại ngủ .

Đột nhiên, xe thắng gấp, đem Hạ Cảnh Điềm đánh thức, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, nhưng không ngờ xe vững vàng đứng ở ven đường, Hạ Cảnh Điềm nghi hoặc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, “Làm sao vậy?”

“Cho cô 20 phút, nhanh đi.” Kỷ Vĩ Thần từ bên cạnh xe lấy ra một hộp thuốc lá, biểu lộ không thèm nhìn Hạ Cảnh Điềm.

Hạ Cảnh Điềm giật mình sửng sốt trong chốc lát, cuối cùng, mới chú ý tới bên cạnh xe chính là cửa hàng thời trang nổi tiếng, quần áo hoa lệ quý phái, khi thấy bảng hiệu, càng dọa nàng kêu to một tiếng, nàng sau nửa ngày mới hiểu được đây là đâu, Kỷ Vĩ Thần ý hắn nói…, chẳng lẽ là muốn đưa nàng đến đây mua đồ?

Hạ Cảnh Điềm mở to mắt, rất thức thời kêu lên, “Quần áo mắc như vậy, tôi có thể mua được sao?” Vừa dứt lời, chỉ thấy Kỷ Vĩ Thần từ trong ví tiền lấy ra thẻ tín dụng đưa cho nàng, “Trước lấy cái này, tôi sẽ khấu trừ vào tiền lương của cô.”

Hạ Cảnh Điềm nhìn hắn bộ dạng hành động như vậy hùng hồn, còn đang âm thầm mừng rỡ, nhưng mở miệng lại làm cho nàng biểu lộ cứng đờ, nàng mở to mắt, khẽ nói, “Tôi không có điên, ai muốn mua đồ mắc như vậy, một tháng lương chứ ít gì a!”

“Vậy cô cứ dùng đến!” Kỷ Vĩ Thần không nhẫn nại mở miệng, vì phụ nữ trả tiền, hắn chưa bao giờ tính toán , nhưng đối với cô gái này, hắn lại không muốn tiện nghi cho nàng, thấy nàng thái độ như vậy kiên quyết, chỉ phải thôi.

“Thật sự?” Hạ Cảnh Điềm không dám tin hỏi lại, đồng thời trong lòng lại âm thầm nghĩ, hắn như vậy giàu có, hắn đưa thì cứ lấy a! Nghĩ xong, liền có chút theo lý thường mà làm, nàng đưa tay tiếp nhận thẻ của hắn đẩy cửa xuống xe, đóng cửa lại trong nháy mắt, nàng vẫn không quên quay đầu lại khom người cười, “Cám ơn Kỷ tổng.”

Nguyên lai lòng của nàng vẫn là tham lam, Kỷ Vĩ Thần nhìn Hạ Cảnh Điềm mừng rỡ như điên, không khỏi thầm trào phúng, nhàn nhạt vòng khói vô ý khắc họa gương mặt tuấn mỹ, kiên nghị môi mỏng nhếch lên, gợi cảm mà mê người, khí chất hấp dẫn của một người đàn ông thành công không nói cũng tự hiện ra.

Hạ Cảnh Điềm đi vào trong tiệm, trang phục đẹp đem ánh mắt của nàng đều ghìm lại, nhưng lại thấy những nhân viên bán hàng thong thả trò chuyện, gặp Hạ Cảnh Điềm đi vào, mắt chỉ thoáng nhìn, khi nhìn rõ trên người Hạ Cảnh Điềm mặc không phải hàng hiệu, trong mắt không khỏi có chút cười nhạo, chỉ là nhàn nhạt nói một câu, “Tùy ý xem.”

Đối với loại thái độ phục vụ này, đổi lại là người nào cũng sẽ cảm thấy tức giận, Hạ Cảnh Điềm cũng như vậy, nói khách hàng là Thượng Đế, như bọn họ thì trên mặt quang minh chánh đại viết mấy chữ xem thường người rồi, nàng còn rất trẻ, hơn nữa quần áo cũng không phải hàng hiệu, lại càng không giống thiên kim tiểu thư có tiền, giống như là không cẩn thận đi nhầm, sau đó như kẻ nghèo hèn sờ sờ quần áo rồi ngượng ngùng đi ra ngoài, Hạ Cảnh Điềm đứng ở trong cửa hàng, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút mất tự nhiên, ánh mắt tùy ý di chuyển ở đằng kia những quần áo treo trên giá, cuối cùng, không chút ngần ngại lựa chọn đi ra khỏi đó, mà sau lưng những người kia đã nghĩ kết quả sẽ là như vậy, đều cười đến rất là khinh thường.

Hạ Cảnh Điềm thở phì phì đi đến trước xe Kỷ Vĩ Thần, tay kéo cửa ra, ngồi xuống, thuận tiện đóng lại, đang trầm tư – Kỷ Vĩ Thần không khỏi có chút ngạc nhiên, nhìn Hạ Cảnh Điềm hai tay trống trơn, liền nhíu mày nói, “Quần áo của cô đâu?”

Hạ Cảnh Điềm đưa trả lại hắn thẻ, rầu rĩ nói, “Tôi hôm nay không muốn mua nữa.”

“Như thế nào? Họ không bán cho cô?” Kỷ Vĩ Thần nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn rầu rĩ tức giận, ngược lại cực hứng thú.

“Tóm lại tôi không có tâm tình mua nữa.” Hạ Cảnh Điềm nói xong không hề để ý đến hắn, bởi vì người trước mắt này cùng những người trong tiệm cái kia có chút giống nhau.

Đã thấy Kỷ Vĩ Thần đẩy cửa xuống xe, Hạ Cảnh Điềm có chút kinh ngạc nhìn qua bóng lưng của hắn, trong khoảng thời gian ngắn đoán không được hắn muốn làm gì, sững sờ nhìn thì cửa xe bị hắn kéo ra rồi, một đôi tay hữu lực đem Hạ Cảnh Điềm than thể nhỏ nhắn đi ra, Hạ Cảnh Điềm bị túm ra khỏi xe, sau đó, không kịp phản ứng, còn đang kinh ngạc, nàng một lần nữa đứng ở trong cửa hàng.

Những nhân viên cửa hàng đang hi hi ha ha bàn son phấn đắc tiền của nước ngoài, khi nhìn thấy Hạ Cảnh Điềm lại đi tới, hơn nữa bên cạnh của nàng còn đứng một bóng dáng thượng lưu thì hơi bị khẽ giật mình, thần sắc cứng đờ, đã đi tới ngay, trưng ra nụ cười nói, “Hai vị xin chào, xin hỏi cần quần áo kiểu gì?”

Kỷ Vĩ Thần khuôn mặt tuấn tú lộ ra một cười mê người, dùng ánh mắt nhìn Hạ Cảnh Điềm, lên tiếng nói, “Có đồ công sở nào thích hợp với cô ấy không?”

Hạ Cảnh Điềm chỉ nhàn nhạt nhìn hai phục vụ, họ cũng không khỏi đỏ mặt, nụ cười cực kỳ mất tự nhiên, nhưng lại không thể không giả ra nhiệt tình, “A! vị tiểu thư này mặc a! Tiểu thư dáng người rất đẹp và chuẩn, đương nhiên là có .”

Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn thành người gỗg, nàng không được chủ động chọn quần áo, cũng không có nói bất luận cái gì, cứ như vậy mặc cho phục vụtự đo lường thân hình của mình.

Kỷ Vĩ Thần ở đó, giống ánh mặt trời sang lóe làm họ mắt mở không ra, ưu nhã thành thục họ thấy đã nhiều, nhưng người như Kỷ Vĩ Thần tràn ngập sức quyến rũ nam tính họ còn là lần đầu tiên nhìn thấy, bởi vì trên người Kỷ Vĩ Thần có phong cách quý tộc cao sang thuộc hàng thượng lưu, bằng kinh nghiệm của họ người đàn ông trước mắt này không đơn giản.

Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy trong đó một cái người bán hàng cầm bảy tám bộ quần áo đi tới, hướng Hạ Cảnh Điềm cười nói, “Tiểu thư, cần mặc thử một chút không?”

Hạ Cảnh Điềm trong lòng thầm nghĩ, với ai gây khó dễ, cũng không thể cùng quần áo tốt như vậy gây khó dễ a! Hơn nữa Kỷ Vĩ Thần cũng không phải hào phóng sẽ thường xuyên mang nàng tới chỗ như thế này, nàng mặt không biểu tình tiếp nhận một bộ màu xám vào phòng thử áo, nàng hiện tại thầm nghĩ nhanh lên mua xong rời đi, ở lại một phút đồng hồ nữa cũng cảm giác không thoải mái.

Hạ Cảnh Điềm đứng ở trước gương, chỉ thấy nàng nhu mì xinh đẹp tư thái được bộ trang phục tôn thêm nhiều hơn, đường cong thon thả, nữ tính hiển hiện, thanh thuần khí chất tản ra hấp dẫn cùng quyến rũ..

“Oa, bộ này rất hợp a! Giống như là vì cô mà làm ra.” Nhân viên nữ vui vẻ khích lệ, trong lòng không khỏi có chút ghen ghét Hạ Cảnh Điềm, càng làm cho họ không vui chính là, người bên cạnh nàng, đúng là đẹp đến chết người không đền mạng mà.

Kỷ Vĩ Thần híp nửa đôi mắt, ngóng nhìn dưới đèn, Hạ Cảnh Điềm bóng dáng xinh đẹp, ánh mắt lơ đãng như suy nghĩ cái gì.

Kỷ Vĩ Thần đưa tay quan sát đồng hồ, đứng người lên hướng nữ nhân viên nói, “Đem cái này toàn bộ gói lại.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Tấm ảnh

Tấm ảnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") *** "Nó

25-06-2016
Siết tay

Siết tay

Đã sáu năm cô và anh không gặp nhau. Cô không thích anh như trước nữa. Nhưng cũng không

27-06-2016
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Ba là mùa xuân

Ba là mùa xuân

Càng lớn càng nhận ra Tết không phải là ngày hội của trẻ con mà là những khoảnh

23-06-2016
Trên sông

Trên sông

Một cuộc điện khẩn gọi tôi về. Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi tức tốc thu

29-06-2016
Les Fleurs Savages

Les Fleurs Savages

Người ta thường nói hoa hồng mới là vua của các loài hoa, nhưng không phải với tôi.

24-06-2016
Con gái - Con dâu

Con gái - Con dâu

(khotruyenhay.gq) Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần

29-06-2016