Hạ Cảnh Điềm trừng mắt nhìn, thấp giọng nói”Nếu như ngài bận nhiều việc, tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài.”
bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Thời gian của tôi không có dư thừa để tiếp một cuộc điện thoại nhàm chán, làm người hầu, cứ làm tốt bổn phận của cô đi, những thứ khác không cần hỏi nhiều.” Kỷ Vĩ Thần giọng điệu mệnh lệnh, hoàn toàn là một khẩu khí của chủ nhân đối với người hầu, nhìn cô gái này to gan như vậy, dám hướng hắn muốn hắn nói vị trí của mình, hắn không khỏi cảm thấy buồn cười lại có chút giận, nàng căn bản không có tư cách hỏi vấn đề này.
Hạ Cảnh Điềm không thể tưởng được hắn sẽ nói ra lời tàn nhẫn như vậy, trong lòng vừa tức lại không thể làm gì, chỉ phải cắn môi dưới không nói thêm gì nữa, nàng đột nhiên phát hiện, người đàn ông ở trước mắt cũng không có như vẻ ngoài cao thượng ưu nhã, hắn chẳng qua là một tên ác ma khoác áo hoa lệ, hắn có thể giả thiên sứ cũng có thể làm ác ma, Hạ Cảnh Điềm đã nhìn thấy rõ.
Kỷ Vĩ Thần nheo lại mắt, cảm giác được cô gái này trong lòng đang chửi bới mình, liền giương môi nói “Như thế nào, cô đối với tôi có ý kiến?”
Hạ Cảnh Điềm nhắm mắt một chút, trong lòng thầm nghĩ, không quan hệ, không quan hệ, nhịn, còn có hai tháng nữa thôi, nói cái gì cũng nên nhịn, nghĩ xong, khóe miệng nàng giơ lên một vòng cười, “Không có.”
“Xem ra cô quá rảnh rỗi rồi, giống như đã quên việc phải có gì làm?” Kỷ Vĩ Thần đột nhiên lên tiếng.
Hạ Cảnh Điềm mở to mắt, có chút không dám tin nhìn hắn, ánh mắt vui mừng, “Anh nói thật sự?”
Kỷ Vĩ Thần gật gật đầu, “Ừ, công ty của chúng ta có một chức trợ lý, cô đến làm đi!” Vì cái gì hắn lại đột nhiên quyết định như vậy, chỉ là ngẫu nhiên nghĩ đến, nhìn bóng dáng nhàn nhã kia, hắn cảm thấy năm mươi vạn tiền thù lao quá ưu đãi nàng, ý định ban đầu không phải là vì muốn trừng phạt nàng bất trung sao? Bảo nàng đi làm, đồng thời chăm sóc việc nhà mới là phương pháp trừng trị tốt nhất.
Hạ Cảnh Điềm ngăn không được trong lòng hưng phấn, ánh mắt lập tức loang loáng nói “tôi khi nào thì đi làm?”
“Ngày mai cô tới công ty, tôi sẽ cho người an bài.” Kỷ Vĩ Thần nhìn Hạ Cảnh Điềm bộ dạng hưng phấn, hắn đột nhiên có chút hối hận, nhưng lời nói đã nói ra, thu hồi lại cũng không phải là phong cách của hắn, chỉ phải ẩn nhẫn không vui.
Đêm nay, Hạ Cảnh Điềm không có cảm giác buồn ngủ, cuối cùng lại có thể đi làm, với nàng mà nói, thật sự là chuyện tốt lớn, lại ở không tiếp tục, nàng thật sợ mình biến thành một phế nhân, đêm nay nhất định là đêm không ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Cảnh Điềm sớm rời giường, liền vì Kỷ Vĩ Thần nấu xong ly cà phê cùng điểm tâm sáng, Kỷ Vĩ Thần đi xuống lầu, đang muốn ra cửa đã nhìn thấy trên bàn đặt bình trà ấm, không khỏi nhăn lại lông mày, quay đầu lại, chỉ thấy Hạ Cảnh Điềm đang trong phòng của nàng loay hoay, như là rất bận rộn.
Ngồi xuống uống hết cà phê và trà, Kỷ Vĩ Thần mới ra phòng khách, khi đã ở trong xe, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, có thể rất rõ ràng thấy nàng trong phòng khách đang bận rộn, Hạ Cảnh Điềm đang xử lý chén ly hắn vừa rồi uống, Kỷ Vĩ Thần nhíu nhíu mày, khỏi động xe rất nhanh chạy ra biệt thự.
Hạ Cảnh Điềm nhìn qua kính, một thân mặc đồ công sở vừa vặn, nguyên lai chính mình mặc vào vẫn còn rất có phong cách chức nghiệp! Kỷ Vĩ Thần sớm đã đi nàng biết rõ, nhìn đồng hồ, cách tám giờ còn có nửa giờ, tự mình vừa vặn có thể đến tới công ty, lại một lần nữa đến gần bàn làm việc, Hạ Cảnh Điềm không khỏi hơi khẩn trương lên, không biết Kỷ Vĩ Thần lần này an bài cho nàng chức vị gì? Cho dù không phải là vì tiền lương, nên cũng phải vì kinh nghiệm mà làm!
Chương trước | Chương sau