XtGem Forum catalog
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 125
5 sao 5 / 5 ( 115 đánh giá )

Đồ Chơi Của Tổng Tài - Chương 66

↓↓
Trong quán cà phê yên tĩnh, âm nhạc lẳng lặng vang lên nhẹ nhàng, chầm chậm như dòng suối nhỏ an ủi nhân tâm, Hạ Cảnh Điềm chọn một vị trí gần cửa sổ ngồi yên lặng, thuận tiện gọi một ly cà phê đậm đặc, mất công việc, nàng thật không có cảm giác buồn bã, chỉ là có chút tiếc nuối, càng làm cho nàng nghĩ mãi mà không rõ chính là câu nói trong điện thoại của Kỷ Vĩ Thần, trong vòng nữa năm làm nhân tình sẽ không làm việc. Cái này là cái gì? Mệnh lệnh sao? Nàng ở không hắn nuôi sao?

Trong lòng lặng lẽ dâng lên một tầng mừng thầm, đối với hắn, nàng chỉ là không dám hy vọng xa vời, cũng không phải là không thể, tưởng tượng là tự do, nàng nghĩ như thế nào cũng có thể.

Đúng lúc này, ngoài cửa sổ trên chỗ đậu xe, một chiếc xe màu đen vững vàng dừng lại, Kỷ Vĩ Thần bóng dáng thon dài từ trong xe bước xuống, ánh mắt liếc nhanh đến chỗ Hạ Cảnh Điềm, đi đến.

Trong quán cà phê, tất cả nhân viên phục vụ nữ con mắt đều phát sáng lên, ánh mắt đuổi theo Kỷ Vĩ Thần, tươi cười rạng rỡ nói!”Tiên sinh có bàn rồi?”

bạn đang xem “Đồ Chơi Của Tổng Tài ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Kỷ Vĩ Thần mỉm cười nhẹ gật đầu, trực tiếp đi đến chỗ Hạ Cảnh Điềm, Hạ Cảnh Điềm cũng khốn quẫn không thôi, tay quấy cà phê có chút phát run, đây là ngoại trừ văn phòng cùng biệt thự, xem như lần đầu tiên chính thức xuất hiện ở trước người khác lại là nơi nhiều người, lá gan của nàng cũng đã to hơn một chút, nhìn thẳng vào mắt Kỷ Vĩ Thần, nàng mỉm cười nói!”Muốn uống gì?”

“Tôi đang đợi cô.” Kỷ Vĩ Thần chau mày, hắn không có thói quen uống cà phê trong quán, hơn nữa đây chỉ là chỗ trung bình mà thôi.

Hạ Cảnh Điềm ngạc nhiên một chút, đáy lòng quýnh lên, biểu lộ có chút bối rối, trời ạ! Nguyên lai hắn đi tới chỉ là vì đợi nàng? Hạ Cảnh Điềm cũng cũng không kịp xem cà phê đã bớt nóng chưa, cũng không còn kịp thưởng thức hương vị trong đó, bưng lên uống một ngụm cạn ly, nàng lập tức đứng người lên, cười nói!”Tôi uống xong, chúng ta đi thôi!”

Kỷ Vĩ Thần lần đầu tiên thấy có người uống cà phê như vậy, môi mỏng giơ lên một vòng nhẹ hình cung, hắn nhíu mày nói, “Cô rất khát?”

Hạ Cảnh Điềm bị hắn hỏi như vậy, khuôn mặt đỏ lên, ở trước mặt hắn, nàng chỉ có thể khẩn trương, cho rằng làm cho hắn chờ là một tội lỗi, cho nên mới uống đến vội vã như vậy, nàng có chút vô ý cười cười, “Không phải.”

Hạ Cảnh Điềm đi vào quầy hàng muốn trả tiền, một đôi tay thon dài đã đưa trước, người bán hàng lập tức hai tay tiếp nhận, vừa âm thầm trộm nhìn Kỷ Vĩ Thần gương mặt tuấn tú, vừa luống cuống tay chân thiếu chút nữa tính sai rồi, nàng cầm tiền thừa thì phát hiện Kỷ Vĩ Thần đã đi đến cửa rồi, Hạ Cảnh Điềm chỉ phải tự mình tiếp nhận rồi bước nhanh đi theo sau lưng hắn.

Kỷ Vĩ Thần ngồi trên ghế lái, ánh mắt ý bảo Hạ Cảnh Điềm lên xe, Hạ Cảnh Điềm ngồi vào không để ý mở miệng nói!”Đây là tiền thừa của anh.”

“Cho cô.” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt chú ý đến luồn xe sung quanh, đem xe hòa vào dòng xe cộ.

Hạ Cảnh Điềm mặt nóng lên, cái này là cái gì? Bố thí? Hạ Cảnh Điềm cắn răng, cuối cùng đem tiền bỏ vào túi xách, ngồi ở trong xe Kỷ Vĩ Thần, Hạ Cảnh Điềm có chút câu nệ, cảm giác như thế nào ngồi cũng không thoải mái, mắt trộm nghiêng nhìn người nào đó một bên chăm chú lái xe, chỉ thấy hắn mắt híp lại, thần sắc lười biếng, tay trái vững vàng vịn tay lái, tay phải khoát lên ghế, tư thế ngồi nhàn nhã nhất.

Hạ Cảnh Điềm không hỏi đi nơi nào, chỉ chằm chằm nhìn ngoài cửa sổ, mãi cho đến khi cổ bị tê cứng ngắc cũng không quay đầu lại, đột nhiên, một tiếng dừng xe gấp làm nàng quay trở về lại, chỉ thấy trước mặt, một ông lão đang chậm rì rì lướt ngang đường, xe Kỷ Vĩ Thần cách ông không đến nửa thước, cái này làm cho Hạ Cảnh Điềm hồn đều dọa bay hết, cầm chặt nệm ghế, nàng chưa hoàn hồn hướng nhìn Kỷ Vĩ Thần, chỉ thấy hắn khuôn mặt tuấn tú mặt không biểu tình, một chút cũng không có kinh ngạc bối rối, chờ ông lão đi qua, hắn mới lần nữa nổ máy đi về phía trước, mà sau lưng hang dài xe sắp xếp cũng chậm rãi khởi động.

Hạ Cảnh Điềm vỗ nhẹ ngực, chân như cũ đang phát run, không dám nghĩ đến hậu quả sau khi đụng người, Kỷ Vĩ Thần một câu chưa nói, xe rất nhanh lái vào một con đường nhỏ yên tĩnh, mười phút lộ trình, xe vững vàng đứng ở cửa một tòa biệt thự, Hạ Cảnh Điềm sững sờ nhìn nơi xa lạ, chưa biết đây là đâu đã thấy Kỷ Vĩ Thần dẫn đầu xuống xe, Hạ Cảnh Điềm nhanh nhanh đi theo xuống.

Kỷ Vĩ Thần lấy chìa khóa mở cửa, đem trong sân cảnh vật từng cái bày ra, Hạ Cảnh Điềm kinh ngạc nhìn qua hoa viên rộng rãi, chỉ thấy bên trong đặt một gian không phải quá lớn, lại dị thường tinh sảo mỹ quan, một biệt thự cỡ trung.

“Kỷ tổng. . . Nơi này là chỗ nào?” Hạ Cảnh Điềm ở trong đầu có một cấu hỏi, không phải đây là nhà khác của Kỷ Vĩ Thần?

“Đây là nơi cô sẽ ở trong nửa năm này.” Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, đi nhanh vào.

Hạ Cảnh Điềm cả kinh mở to mắt, đây là chổ nàng ở sau này? Nghĩ nghĩ, nàng tranh thủ thời gian đuổi kịp, vừa đi vừa nói, “Kỷ tổng, tôi đã có phòng ở . . . Không cần ngài tiêu pha. . .” Hắn hảo tâm như vậy sao? Cho nàng ở biệt thự lớn như vậy?

“Đây là để tiện cho công việc của tôi.” Kỷ Vĩ Thần quay đầu lại nhấn mạnh hai chữ công việc, nàng thân là đàn bà của hắn, nên hi vọng nàng chỉ biết đến việc phục vụ hắn là chính, mà hắn lại càng không thích mỗi đêm cùng hắn hoan ái là một người mệt mỏi vô lực, hắn hiện tại nghĩ nuôi dưỡng một sủng vật khỏe mạnh xinh đẹp, chỉ vì lấy lòng một mình hắn.

Nâng lên hai chữ công việc, Hạ Cảnh Điềm sắc mặt ửng hồng, lập tức thẹn không dám lên tiếng, chỉ phải lẳng lặng đi theo Kỷ Vĩ Thần hướng lên cầu thang.

Gian phòng của biệt thự này hiển nhiên thật lâu không có người ở, tuy nhiên trên sàn nhà cũng không quá nhiều bụi bẩn, Kỷ Vĩ Thần đi vào trong phòng, chỉ vào một gian phòng, “Từ giờ trở đi, đây là phòng của cô.”

“Tôi hiện tại có việc muốn đi ra ngoài, hi vọng khi tôi trở về, cô có thể trong lúc này quét lại sạch sẻ.” Kỷ Vĩ Thần nhàn nhạt nói, ném Hạ Cảnh Điềm ngây ngốc đứng trong phòng, mà hắn thì thực sự liền đi ra ngoài.

Hạ Cảnh Điềm quay đầu lại đuổi theo bóng dáng của hắn, há to miệng, nàng là muốn nói, cái này là ý gì? Nhưng ngẫm lại có thể ở lại đây cũng tốt. Ở loại phòng này so với gian phòng nhỏ bé của nàng càng thoải mái, nghĩ xong, nàng lập tức nhìn chung quanh bắt đầu làm việc.

Để cho nàng vui nhất là ở một góc trong phòng có một máy tính, xem qua có vẻ như mới mua, chưa ai dùng qua bao giờ, nghĩ đến từ nay về sau cuộc sống thú vị hơn rồi, nàng càng thêm có động lực quét dọn, chỉ là, nàng thật không ngờ nàng lại có thể rơi vào hoàn cảnh như hôm nay, nàng và một con chim bị nhốt trong lồng son giải trí cho người khác có gì khác nhau đâu?

Một phen bận rộn, cả biệt thự đã rực rỡ hẳn lên rồi, gia cụ đầy đủ mọi thứ, hơn nữa toàn bộ đều là hàng cao cấp, duy nhất không được hoàn mỹ chính là không khí ở đây, một không gian lớn vắng vẻ không có một tia nhân khí, thiếu khuyết một loại hương vị của ngôi nhà, Hạ Cảnh Điềm vừa khát nước, vừa nhìn quanh phòng, trong lòng không khỏi thầm than, người có tiền xa xỉ vô độ, người không có tiền một mét vuông cũng phải bằng nửa tháng lương.

Phòng ở quá lớn, đó là chỗ duy nhất bất lợi, vì tốn thời gian quét dọn, lao động đến trưa, Hạ Cảnh Điềm đói rồi, vuốt bụng đi quanh cả tòa biệt thự, sửng sốt không có tìm được cái gì cho vào bụng, nhưng lại không dám tự tiện rời đi, chỉ phải nhàm chán lên mạng giết thời gian.

Tại lúc chạng vạng tối, cửa lớn truyền đến tiếng vang đột ngột dọa nàng nhảy dựng, nàng vừa kinh sợ, cả trái tim run bần bật, cần phải nói đây là nơi xa lạ, gần đây các biệt thự cách xa nhau, có trộm đến là khả năng rất lớn, đang lúc nàng kinh hoàng không biết nên làm sao bây giờ thì tiếng xe vang lên, nàng giật mình, hướng ngoài cửa sổ nhìn, đèn xe vọt lên tiến đến, sau đó, từ trong xe đi xuống bóng dáng Kỷ Vĩ Thần.

Khi thấy bóng dáng quen thuộc thì Hạ Cảnh Điềm trong lòng không khỏi buông lỏng, nhưng đồng thời lại khẩn cầu, đêm nay, Kỷ Vĩ Thần lại ở chỗ này qua đêm? Trong lòng nho nhỏ tê dại một chút, chỉ nghe nơi cửa truyền đến thanh âm đẩy cửa, Kỷ Vĩ Thần mang theo một vài chiếc túi tiến vào, gặp Hạ Cảnh Điềm đứng ở sô pha, liền đưa túi ném hướng về phía sô pha, lên tiếng nói!”Đây là đưa cho cô.”

Hạ Cảnh Điềm ánh mắt sáng ngời, nghĩ là cái gì ăn được, nhưng lấy ra cả người không khỏi sững sờ, dĩ nhiên là điện thoại, nàng cầm lấy điện thoại xinh đẹp, ngạc nhiên nhìn qua ngồi ở đối diện Kỷ Vĩ Thần, khó hiểu mở miệng, “Kỷ tổng, đây là?”

“Đây là phương tiện từ nay về sau tôi và cô liên lạc, điện thoại này ngoại trừ số của tôi thì không có bất cứ số điện thoại nào khác.” Ngữ khí bá đạo rơi xuống, Kỷ Vĩ Thần mệnh lệnh lên tiếng.

Hạ Cảnh Điềm hơi mở mắt, nắm trong tay điện thoại vừa sợ lại sững sờ, đây là gì nữa đây? Nàng còn đang kinh ngạc, Kỷ Vĩ Thần lên tiếng lần nữa, giọng điệu nhàn nhạt cũng không dung hoài nghi, “Tôi có ba điểm yêu cầu, hi vọng cô nhớ kỹ, thứ nhất, nửa năm này cô không được làm việc, tôi không thích đàn bà của tôi bên ngoài xuất đầu lộ diện. Thứ hai, không được can thiệp cuộc sống riêng tư của tôi, nhưng tôi có quyền trong cuộc sống riêng tư của cô, không được tiếp xúc ai khác phái trừ tôi. Thứ ba, giữ bí mật giữa chúng ta, một khi bị tiết lộ, giao dịch chấm dứt, tôi thu hồi lại tiền, cô có vấn đề gì không?” (bá đạo đến từng milimet =.=)

Hạ Cảnh Điềm trừng mắt, cố gắng nhấm nuốt tiêu hóa mấy câu nói đó, trong ba điểm này, Hạ Cảnh Điềm có thể hiểu được, đây là vì Kỷ Vĩ Thần muốn bảo vệ chính mình mà lập ra điều kiện, nhưng trong mơ hồ, có một vấn đề lại làm nàng không hiểu, nàng mấp máy môi, hỏi vấn đề cơ bản nhất, “Tôi không làm việc không phải sẽ chết đói sao?”

Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, ngón tay thon dài giao nhau ở trước ngực, bổ sung nói rõ, “Mỗi tháng tôi cho cô năm vạn tiền lương, bất quá, những số tiền này tôi muốn cô tiêu về mặt trang phục, tôi không thích phụ nữ thấp kém lụm thượm.” Đơn giản trực tiếp, lại trực chỉ nhân tâm, Kỷ Vĩ Thần rất rõ ràng đưa ra yêu cầu, Hạ Cảnh Điềm hiện tại ăn mặc hoàn toàn như là học sinh, mỗi lần gặp nàng gương mặt trong sáng ngây thơ, đều làm cho hắn có loại ảo giác, mình giống như là kẻ cường bạo. ( @_@ !! Đúng là cường bạo con người ta còn gì)

Năm vạn tiền lương đã kích Hạ Cảnh Điềm, con số hấp dẫn vô nhân đạo nha, Hạ Cảnh Điềm đau khổ giãy dụa, nàng không phải một người ăn rồi lại nằm, lại càng không là một người hám giàu trọng tiền tài, nhưng dưới loại tình huống này, nàng duy nhất cần phải làm là đáp ứng, huống chi, nàng cũng không có lý do cự tuyệt.

Có phòng ở, có tiền không cần đi làm, tin tưởng nửa năm thời gian rất nhanh sẽ qua, chờ qua đi thời gian này, nàng cùng hắn sẽ không có bất luận cái gì dây dưa, tuy nhiên nàng cũng rất chán ghét ý nghĩ như vậy, nhưng là không thể không tiếp nhận sự thật, Hạ Cảnh Điềm cắn răng, đầu óc cũng đang chuyển động, có vấn đề gì hay không, cuối cùng, nàng y nguyên nghĩ không ra có cái gì không ổn, liền gật gật đầu, “Được, tôi đáp ứng anh.”

Hạ Cảnh Điềm có một chút làm cho Kỷ Vĩ Thần thưởng thức chính là, nàng không giống phụ nữ nương danh nghĩa của hắn để đề cao mình, tựa như lần trước, Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn có thể nói ra tên hắn để tranh thủ ở lại Kỷ thị làm việc, bất quá, nàng không có làm như vậy, nếu không, hắn sẽ không chút do dự đem nàng vứt khỏi giao dịch này, phụ nữ thông minh hắn thấy nhiều, càng làm cho hắn phản cảm chính là những người tiếp cận hắn đều mang mục đích, điểm này hắn không thể dễ dàng tha thứ, Hạ Cảnh Điềm sinh hoạt cá nhân không quá tốt lắm, nhưng ít ra trên người của nàng, hắn không có phát hiện mục đích hay tâm cơ, điểm này với hắn mà nói là trọng yếu nhất.

Trong phòng yên tĩnh, bụng Hạ Cảnh Điềm đột nhiên phát ra âm thanh, nàng muốn che dấu cũng không kịp, bụng biểu tình làm khuôn mặt nàng tức thì màu hồng, nàng quẫn bách muốn tìm một chỗ nào chạy trốn mà thôi.

Kỷ Vĩ Thần nhíu nhíu mày, mới nghĩ đến cô gái trước mắt này còn chưa có dùng bữa tối, hắn đứng người lên, hướng Hạ Cảnh Điềm lên tiếng!”Đi thay quần áo, theo tôi ra ngoài.”

Hạ Cảnh Điềm đỏ mặt!”Quần áo của tôi không ở đây.” Hắn đây là ý gì? Hắn muốn mang nàng đi ra ngoài ăn cơm? Trong lòng mỉm cười nhẹ.

Kỷ Vĩ Thần không vui mím môi, “Phiền phức.”

Trong một cửa hàng quần áo cao cấp, Hạ Cảnh Điềm như robot bị nhân viên lôi kéo thử trang phục, mà ở một bên trên ghế sopha, Kỷ Vĩ Thần ưu nhã ngồi chờ, khi thấy từ trong phòng thay áo đi ra Hạ Cảnh Điềm, hắn đôi mắt híp lại có chút lộ ra kinh ngạc, Hạ Cảnh Điềm một thân váy màu nude cổ chữ V khoét sâu, tôn lên vẻ đầy đặn trước ngực vô cùng chọc người, một đầu tóc mềm búi cao, bên tai buông xuống một vài lọn tóc xoăn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú động lòng người, lại lộ ra gợi cảm vũ mị, Kỷ Vĩ Thần đôi mắt không khỏi thâm thúy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người thuộc thể loại truyện ngôn tình sủng mời các bạn đọc truyện

20-07-2016 18 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Hiện thân

Hiện thân

"Tôi, hay chúng ta, bất kỳ ai cũng có thể là hiện thân cho sự tốt lành và ấm áp" (-

25-06-2016
Khi người ta yêu

Khi người ta yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Lâu đài cát

Lâu đài cát

Với tôi, cuộc sống đẹp là khi ta sống mà có điều gì đó để hy vọng, trông mong.

24-06-2016
Người đàn bà điên

Người đàn bà điên

Cuộc đời vốn chẳng ai nói trước được điều gì. Đã nghiệt ngã sẽ lại gặp

29-06-2016
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Lòng tốt

Lòng tốt

Ăn rau không chú ơi? Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một

30-06-2016
Chờ đợi để yêu

Chờ đợi để yêu

Cuộc đời quả thật khó đoán. Một anh chàng từng làm "cấp trên" của tôi trong quán ăn

23-06-2016