Snack's 1967
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 51 - Tử cục

↓↓

"Người của em, anh đã đưa trở về . . . . . ."

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Cảm ơn. . . . . ." Tôi cười yếu ớt


Anh liếc nhìn tôi một cái "Không cần, Ngưng Tịch, đồng ý với anh, đến lúc đó em đừng đứng giữa hai người . Hiện tại, là cuộc chiến giữa anh và hắn. . . . . ."


Tôi khẽ cúi mắt, "Em hiểu được. . . . . ."


"Còn nữa, chuyện Truyền Việt, cảm ơn em giúp anh an táng nó, còn lại tất cả giải quyết sau, anh sẽ tự mình đưa nó trở về. . . . . ."


"Ừhm. . . . . ."


"Ngưng Tịch. . . . . ." Ánh mắt chớp động


"Vâng . . . . ."


"Nếu, Anh. . . . . ."


Đoạn sau anh lại im lặng thật lâu


"Quên đi. . . . . . Bảo trọng" anh hôn trán tôi,


Tôi nhìn anh, lộ ra nụ cười rực rỡ


Xoay người rời đi, lại bị anh kéo cánh tay lại . . . . .


Quay đầu lại nhìn anh, hàng mi dài rung động , miệng vết thương kia lại tựa như giọt lệ, rực rỡ lấp lánh bắt đầu lan ra. . . . . .


Không muốn, người đàn ông không muốn tôi rời đi. . . . . .


Có nước, từng giọt rơi trên lưng tôi,


Một giọt, hai giọt, ba giọt, bốn giọt. . . . . . cuối cùng anh cũng buông ra


Tôi ngẩng đầu, nhìn lên mặt trời hôm na, sáng rực, rất chói mắt, sẽ khiến người ta khó chịu chảy nước mắt . . . . .


Bỗng nhiên hiểu ra, không có cảm xúc, không phải là tuyệt tình, mà là tuyệt vọng, hoàn toàn tuyệt vọng. . . . . .


Trở lại tòa thành, cảm thấy bầu không khí rất bất thường


Đi vào trong, Nguyên Húc, Đằng Tuấn, nhìn thấy tôi, không nói gì, vẻ mặt vô cùng đau khổ


Kinh hãi, trên mặt đất, rõ ràng bày ra một vật hình chữ nhật, vải trắng ở trên che khuất thứ gì đó. . . . . .


Tôi ngã ngồi trên sô pha. . . . . .


"Đó là. . . . . ." Tôi dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Đằng Tuấn, anh xoay mặt đi, xoa xoa khóe mắt,


Tôi lại tìm hướng Nguyên Húc, đôi mắt anh đã đỏ hoe, nhìn tôi, hơi gật đầu. . . . . .


"Không. . . . . ."


"Người của em, Anh đã đưa trở về "


"Người của em, Anh đã đưa trở về "


. . . . . .


Người anh đưa về, dĩ nhiên là thi thể Nhược Băng. . . . . .


Tôi đi đến, tay bắt đầu run rẩy, muốn vạch chiếc vải trắng chói mắt kia ra. . . . . .


"Đừng, đừng nhìn. . . . . ." Nguyên Húc kéo tay tôi lại


"Nguyên Húc, buông tay" Tôi đờ đẫn nhìn anh ấy


Anh ấy ngây ra một lúc, thủ không chịu buông


"Buông tay. . . . . ." Tôi lập lại một lần


Anh ấy vẫn bướng bỉnh như cũ không chịu thả ra. . . . . .


Tôi trở tay một cái bóp chặt cổ anh ấy. . . . . .


"Ngưng Tịch,em làm gì vậy? Mau buông cậu ấy ra. . . . . ." Đằng Tuấn sợ hãi kêu lên


"Để em nhìn Nhược Băng. . . . . ." Giơ tay lên, ném Nguyên Húc lên tường, anh ấy nằm trên mặt đất mồm to phì phò thở


"Em điên rồi. . . . . ." Đằng Tuấn mắng tôi một câu, chạy tới nhìn anh ấy


Tôi không có phản ứng, đưa tay lật mảnh vải lên,


"Đừng. . . . . . em đừng nhìn"


Tôi đã thấy cái gì?


Đây là Nhược Băng sao? Đây là Nhược Băng luôn im lặng biến ảo khôn lường kia sao?


Không, hắn không phải, hắn không phải,


Nhược Băng rất đẹp, đẹp huyền ảo, đẹp hư vô, đẹp trong suốt,


Tuyệt đối không phải là một đống than đen, tuyệt đối không phải, tuyệt đối không phải. . . . . .


"Nhược Băng, Em từng nghĩ, anh rất ghét em. . . . . ."


"Làm sao lại như vậy? Ngưng Tịch, em là giấc mơ của mỗi người chúng ta. . . . . ."


"Anh biết, em thích đi dạo một mình trên bãi biển, thích dùng dây buộc tóc màu đen buộc chặt những sợi tóc bay loạn trên trán, thích nằm ngửa trên tảng đá đếm sao. . . . . . Em không thích ăn cá, bởi vì, em không thích nhả xương . . . . ."


"Anh thật lợi hại, điều này, ngay cả Vũ cũng không biết. . . . . ."


"Kỳ thật, chỉ cần chân chính quan tâm một người, cũng không khó. . . . . ."


"Ngưng Tịch, rời khỏi đây đi, đừng để cho bất cứ điều gì trói buộc em nữa, em là Thanh Long, vốn nên giương cánh bay lượn trên trời xanh. . . . . ."


Từng chữ một, vẫn còn bên tai. . . . . .


Nguyên Húc, Đằng Tuấn khẩn trương quan sát tôi, mà tôi, lại không có biểu cảm gì


"Tìm bác sĩ tới, em muốn biết, Nhược Băng là chết như thế nào, khi nào chết. . . . . ."


Nguyên Húc nhìn tôi, "Đã xem rồi , khoảng năm ngày trước, là chết cháy"


Năm ngày, thì ra, ngày tôi tới New York, Nhược Băng đã chết, bị thiêu sống . . . . . .


Truyền Chi, anh ngay cả một chút cơ hội cũng không hề cho em. . . . .


Tuyệt vọng. . . . . .


Thì ra, đây là nỗi tuyệt vọng của anh. . . . . .


"Vũ đâu?" Tôi hỏi


"Ở thư phòng. . . . . ."


Bước lên lầu, hành lang thật dài, âm u, tối tăm, phía cuối hành lang, là cổng của một nhà giam, giam anh của tôi, Vũ đáng thương. . . . . .


Tay đặt lên cánh cửa, tay cầm như nặng ngàn cân, tôi kéo không ra. . . . . .


"Loảng xoảng" là tiếng thủy tinh vỡ,


"Nhược Băng, Nhược Băng. . . . . ." Người đàn ông trong phòng trầm giọng kêu


Tôi tựa đầu lên cánh cửa. . . . . .


"Ngưng Tịch, anh sợ quá. . . . . ."


"Đừng sợ, Vũ, không sao đâu, Em sẽ không để anh ấy có chuyện gì. . . . . ."


Trái tim đau qá, đau rất kịch liệt


Linh hồn tôi như đã rời xác, bay lơ lửng ở phía trên, lạnh lùng nhìn xuống tôi


Hiên Viên Ngưng Tịch, cô thực nực cười. . . . . .


Ngày Nhược Băng chết thảm kia, cô đang làm gì?


Làm tình, cô lại cùng người hại chết anh ấy làm tình. . . . . .


Một cánh cửa lớn, đem tôi ngăn ở bên ngoài, thế giới của Vũ, tôi không vào được. . . . . .


Xuống lầu, đi ra ngoài, không ai ngăn cản tôi, cũng không dám ngăn cản tôi. . . . . .


Bên ngoài, không biết đã mưa từ lúc nào,


Đi dọc đường giữa núi, ngẫu nhiên có chiếc xe vô tình chạy qua, cười nhạo tôi mơ màng . . . . .


Màn mưa và đêm tối nuốt trọn tất cả, không có phương hướng, không có mục đích, mê man, mù mịt . . . . .


Đường mênh mông, mưa mờ mịt, bầu trời mịt mù, bản thân thì mơ màng . . . . .


Tôi muốn làm gì? Tôi còn có thể làm gì?


Trước mắt là gì? Tại sao tôi lại đi đến nơi này?


Bước vào, tựa như bị đường vận mệnh ngẫu nhiên dắt đến, không có linh hồn, không có bản ngã,


Đi đến, đi đến vòng vận mệnh luân hồi, định trước sắp bước vào cuộc đời lang bạc kỳ hồ. . . . . .


Thủ vệ ở cửa, nhìn thấy tôi, cung kính nhường đường. . . . . .


Người đàn ông nhìn tôi, trong đôi mắt sâu thẳm, không có kinh ngạc, rõ ràng chỉ có lạnh lùng


"Đoán được em sẽ đến, chỉ là không nghĩ tới, em đến trong cái dạng này. . . . . ."


Tôi cười, "Em đã trở về, anh không vui mừng sao?"


Trước mắt tất cả đều biến thành màu xám trắng, lung lay, vặn vẹo, một miền tối đen. . . . . .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Em chết rồi!

Em chết rồi!

(khotruyenhay.gq) Và mất một ai đó cũng không đáng sợ. Chỉ có những trạng thái cảm

01-07-2016
Bản Sang sau mưa

Bản Sang sau mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn Tháng năm không ở lại) Vì cô

27-06-2016
Thị phi ở đời

Thị phi ở đời

Tiếng thị phi của thế gian nọc độc còn hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người

24-06-2016
Như cánh bằng lăng

Như cánh bằng lăng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Đời sinh viên") Ai cũng có một chuyện

24-06-2016
Muỗi và sư tử

Muỗi và sư tử

Một con Muỗi rất muốn trở thành Chúa sơn lâm, bèn nghĩ: "Trong khu rừng này Sư tử là

24-06-2016
Ba ngày yêu hơi hơi

Ba ngày yêu hơi hơi

Tôi tình cờ gặp lại nàng trên đường. Tính ra chúng tôi cũng đã lâu lắm ko gặp nhau

30-06-2016
Báu vật của gia đình

Báu vật của gia đình

Đến bây giờ thì bộ đỉnh đồng đã trở thành báu vật của gia đình tôi vì nó vừa

24-06-2016
Thư gửi cho cánh diều

Thư gửi cho cánh diều

Thôi thì cứ gởi những tâm sự này theo cánh diều để nhờ gió mang đi, hay đáp vào

24-06-2016