Hắn chuyên chú nhìn tôi một lúc lâu, thấp giọng nói "Sau đó . . . . ."
bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Anh lợi dụng tôi?" Tôi nhìn hắn, bình tĩnh hỏi
". . . . . ." Hắn không nói gì,
Tôi khẽ cắn môi một chút, giơ tay tát hắn một bạt tai
Hắn không tránh không né, chịu đựng nhịn xuống . . . .
"Biểu tiểu thư. . . . . ." Ngũ hành nhẫn vây lại xung quanh
"Chúng ta đi. . . . . ." Lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, tôi xoay người rời đi
"Ngưng Tịch, hắn ta sẽ không bỏ qua cho em. . . . . ." Người phía sau trầm giọng nói
Tôi cười lạnh một tiếng, "Không nhọc anh lo lắng. . . . . ."
Tôi cùng Truyền Chi thật sự quyết liệt , nhưng điều đó không có nghĩa tôi đương nhiên sẽ lao vào vòng ôm của anh. . . . . .
"Ngưng Tịch. . . . . . Em giận cái gì? Giận anh bức em phản bội hắn ta sao?" Người phía sau chưa từ bỏ ý định hỏi
Tôi không để ý đến hắn, tiếp tục đi về phía trước, lúc này, tôi đến xem người đang nằm trên bờ cát – Truyền Việt . . . . .
Một người bình thường ngang ngược như vậy, giờ đây lại lặng yên nằm đó, đôi mắt vẫn còn mở to, giống như không cam lòng cứ như vậy rời xa thế gian này. . . . . .
Tôi thở dài một hơi, cúi người xuống, khép lại hai mắt cho cậu ấy. . . . . .
"Biểu tiểu thư. . . . . ."
"Tìm một chỗ, đưa cậu ấy đến an táng tử tế. . . . . ."
"Vâng . . . . ."
Tôi đứng thẳng dậy, đón nhận cặp mắt âm lệ của Hoàn Tư Dạ, xoay người muốn đi, lại bị hắn chặn ngang giữ chặt
"Em làm vậy vì hắn? Hắn có cái gì tốt, đáng để em vì hắn cùng anh trở mặt. . . . . ."
"Ít nhất, anh ấy chưa từng lợi dụng tôi." Tôi hất tay hắn ra, nhìn chằm chằm vào hắn
"Hôm nay anh đã cho tôi thấy rõ một sự thật, tôi rốt cục hiểu được,vì sao chúng ta luôn thủy hỏa bất dung. Bởi vì, chúng ta là cùng một loại người. . . . . . Vì đạt được mục đích, sẽ không từ thủ đoạn, không tiếc tổn thương bất cứ ai, đây là chuyện anh sẽ làm với tôi. . . . . ."
"Ngưng Tịch. . . . . ."Hắn kinh ngạc nhìn tôi
Từ trong mắt hắn, tôi thấy hiện lên một gương mặt rất xinh đẹp lại lạnh lùng đến cực điểm. . . . . .
Chúng tôi cùng đến từ một nơi, cùng một cách suy nghĩ,
Tôi lợi dụng anh ấy để đối phó anh, còn anh, lợi dụng tôi để đả kích anh ấy. . . . . .
Đúng vậy, tôi chính là anh, anh chính là tôi,
Nơi vô tình vô nghĩa, cũng tạo nên người vô tình vô nghĩa
Cho nên, chúng tôi giống nhau
Ích kỷ và ác nghiệt. . . . . .
Tất cả đều đã định trước như vậy . . . . .
Trong bóng đêm u tối, tôi tựa hồ nhìn thấy một đôi tay vô hình đang se dệt khung cửi vận mệnh, dệt nên vận mệnh chết chóc . . . . .
Vận mệnh kia chính là loài yêu tinh không thể nắm bắt, tùy tiện xuyên qua sinh mệnh của con người, ác ý chi phối. . . . . .
Chúng ta không tin nó có thật, nó lại nhanh nhẹn tìm tới. . . . . .
Lúc chúng ta cúi đầu xưng thần trước nó, nó lại cười lớn rời đi. . . . . .
Vậy thì vận mệnh của tôi đâu? Do ai đến dệt, lại do ai chi phối?
Hạnh phúc. . . . . .
Tôi nhìn lòng bàn tay của mình,
Lại một lần nữa, nó và tôi lướt qua
Hoặc là, nó cho tới bây giờ vẫn chưa từng tới
Tất cả bất quả chỉ là cơn ảo mộng,
Như ánh trăng trên biển kia , lấp lánh rực rỡ, hời hợt chải nhẹ. . . . . .
Loại hạnh phúc này, cho tới bây giờ cũng chưa từng thuộc về tôi . . . . .
Ngẩng đầu nhìn lên trời cao vô tận, mây đen mịt trời cùng tụ lại một nơi
Ngày mai, chắc sẽ có một hồi giông bão . . . . .
Đã không còn ai, thay tôi che mưa chắn gió ,
Bỗng nhiên quay đầu, cô độc, không khỏi lặng im thở dài
Thì ra, thật sự không có thứ gì là mãi mãi không thay đổi,
Yêu cùng hận, bất quả chỉ có một đường ngăn cách. . . . . .
Hiên Viên Ngưng Tịch, cô nên tỉnh mộng. . . . . .
Chương trước | Chương sau