Pair of Vintage Old School Fru
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 60 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 41 - Sập bẫy

↓↓

Bởi vì mỗi lần lên giường cùng người đàn ông đó, bất kể hắn dịu dàng hay thô bạo, tim tôi đều rất đau, đau giống như bị rút máu ra khỏi người vậy...

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng tối nay không hề ý nghĩa có kích tình lại có thể khiến tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng


Cuối cùng tôi đã hiểu được, thì ra chỉ có hắn mới có thể khiến tim tôi đau như vậy...


Sáng hôm sau, tôi tỉnh lại khi người đàn ông kia vẫn chưa thỏa mãn mà tiếp tục hôn hít, từ ánh mắt lưu luyến của hắn, tôi biết có lẽ hắn không yêu tôi, nhưng hắn ham mê cơ thể tôi là điều không thể nghi ngờ...


Đàn ông...


Từ chối bữa sáng của hắn, hôm nay Joey muốn đi Mỹ, tôi muốn về tiễn nó


Nhưng đến khi tôi trở về Hiên Viên gia, Joey đã đi từ lâu rồi không hề để lại một chữ nào cho tôi...


Ngài tháng trôi đi nhanh như nước chảy, nháy mắt một tháng đã trôi qua...


Tất cả công việc của Xích Vũ lại một lần nữa trở vê quỹ đạo, việc hợp tác với Gambino cũng được iến hành rất thuận lợi


Công việc của Joey bên kia cũng rất thuận lợi, nó đã thành công tiếp nhận các cuộc giao dịch vũ khí của gia tộc Tạp Nại La, có con đường hàng hóa ở Mỹ này hàng năm số tiền kiếm được của Xích Vũ có thể tăng lên gấp đôi so với trước đây...


Nhưng mỗi lần nó gọi điên về chỉ làđể báo bình an, sau đó đơn giản nói qua loa về công việc, một lời thừa cũng không nói...


Khiến tôi không nhìn mà thở dài, nó đã lớn rồi, cánh đã cứng có thể bay được rồi không còn cần sự bảo vệ của tôi nữa rồi...


Quan hẹ của Vũ và Nhược Băng càng lúc càng tốt, giống như hình với bóng


Nhìn thấy trên mặt Vũ nụ cười rạng rỡ càng lúc càng xuất hiện nhiều, lòng tôi có mùi vị không thể tả rõ, giống như là chua xót, giống như là mất mát, nhưng thứ nhiều nhất vẫn là vui mừng, dù sao hạnh phúc của Vũ cũng quan trọng hơn tất cả mọi thứ...


Truyền Chi gần đây rất bận rộn, tôi biết hắn là đang chuẩn bị cho việc trồng cây anh túc...


Tôi không suy nghĩ gì về việc này, chỉ cần hắn không tán bột ngay tại chỗ là được...


Xích Vũ không động vào thuốc độc, nhưng cũng không thể chặn con đường phát tài của người ta...


Có điều tôi vẫn phái người giám sát hai anh em nhà họ, đối với hắn, sự cố kỵ đã tồn tại trong tim...


Khoảng thời gian này, chỉ cần hắn có chút chút thời gian sẽ lập tức mời tôi đến biệt thự rồi cùng ăn bữa tối lãng mạn, sau đó thưởng thức tà dương...


Nhưng lại chưa từng đề xuất qua một việc gì, hắn chỉ ôm chặt tôi vào lòng mãi đến khi mặt trời lặn hẳn xuống chân trời phía tây, trăng mọc lên ở phía đông, sao đầy trời, hắn mới buông tay để tôi đi


Điều này làm tôi hơi bất ngờ...


Mỗi lần ngắm mặt trời lặn ánh mắt hắn lập tức trở nên sâu thẳm ảm đạm, tỏa ra một luồng sáng lạnh lùng, khiến người ta không rét mà run...


Lúc tôi nhìn hắn, hắn lập tức sẽ thu lại ánh mắt đó, tươi cười với tôi rất bình thường, nụ cười vẫn mê hoặc như trước, dịu dàng nở rộ...


Truyền Chi, người đàn ông này, tôi vẫn không có cách nào nhìn thấu được hắn...


Tất cả mọi thứ xung quanh đều rất bình thường, duy nhất không bình thường chỉ có một người: Hoàn Tư Dạ


Suốt cả tháng, hắn không hề có động tĩnh gì, giống như hoàn toàn bốc hơi khỏi cuộc sống của tôi, giống hệt như bốn năm trước...


Nơi ẩn náu mới của hắn, tôi vẫn phái người theo dõi thật chặt nhưng nơi đó một tháng nay không có người ra vào, giống như bị chủ nhân lãng quên đích thân tôi cũng đã từng bí mật tới đó một lần, nhưng vẫn chẳng thu hoạch được gì...


Chẳng lẽ hắn thực sự từ bỏ rồi, giống như lời hắn đã từng nói, tôi sống chết thế nào không còn liên quan tới hắn nữa, hai chúng tôi từ nay trở đi sẽ trở thành người xa lạ sao?


Trực giác của tôi nói không thể, hắn là người đã nói là làm, kể cả không muốn tôi hắn cũng sẽ không để Xích Vũ yên ổn...


Chuyện hợp tác của Xích Vũ và Gambino, Truyền Chi rất khoa trương, chỉ còn thiếu nước đánh trống báo cho cả thế giới biết thôi, truyền Chi giải thích: như vậy dễ bề cho việc dừng chân của Xích Vũ trong lĩnh vực buôn bán vũ khí ở Mỹ sau này, lời hắn nói không phải không có đạo lý...


Về phần này, hắn có mục đích gì hay không, thì tôi không thể biết được, người này lòng dạ thâm sâu không kém Hoàn Tư Dạ...


Cho nên, chuyện hợp tác của chúng tôi, Hoàn Tư Dạ không thể nào không biết...


Trong mắt hắn chỉ sợ đã coi tôi và Truyền Chi thành người cùng một cõi, thậm chí càng không chịu được...


Tôi nghĩ điều này cũng chính là kết quả mà Truyền Chi muốn có được, hắn hi vọng thấy tôi và Hoàn Tư Dạ quyết liệt hơn nữa, có điều, hắn được hưởng lợi gì từ chuyện này sao?


Coi như hắn mong muốn làm "ngư ông đắc lợi" đi, nhưng Hoàn Tư Dạ dễ dàng để cho hắn tính kế như vậy sao? Hơn nữa tôi cũng đâu phải cây đèn cạn dầu...


Thái độ của Truyền Chi vẫn luôn không rõ ràng, giống như được bao phủ bằng một lớp sương dày, mơ hồ mông lung...


Lúc nào cũng ôm cây tì bà che nửa gương mặt, không biết hắn đang nghĩ gì nữa..


Còn Hoàn Tư Dạ thì có thể phỏng đoán được một chút, dù sao cũng quan hắn mười năm trời rồi, tôi hoàn toàn có thể dùng bản thân đo với hắn


Hắn đang chuẩn bị lực lượng, giống như bốn năm trước sau đó im hơi lặng tiếng tặng cho bạn một cú đá trí mệnh...


Xích Vũ cũng đang chuẩn bị lực lượng, châu Á là nơi trước giờ chúng tôi chưa từng bỏ qua


Cho nên, chuyện chúng tôi phải tranh đấu với nhau chỉ là chuyện sớm muộn...


Ngày mai chính là sinh nhật của Vũ, hàng năm bất luận tôi có bận rộn thế nào, ở nơi đâu thì ngày sinh nhật của anh tôi cũng chưa từng lãng quên...


Nhưng năm nay không cần tôi nữa, đã có người khác chúc mừng anh rồi...


Nhưng, quà thì vẫn phải tặng...


Tài xế đưa tôi đến một con phố buôn bán sầm uất nhất trong thành phố, tôi bảo anh ta về trước, không cần chờ tôi


Khó có dịp rảnh rỗi thế này, tôi muốn đi dạo một vòng, chọn một món quà phù hợp cho Vũ...


Một mình đi không mục đích trên đường, vừa đi vừa nghĩ nên tặng Vũ quà gì đây?


Lúc này một bộ trang phục nam đơn giản màu trắng trong tủ kính cửa hàng hấp dẫn tôi, phong cách đơn giản nhẹ nhàng, rất thích hợp với Vũ, anh mặc vào nhất định còn đẹp trai hơn cả người mẫu...


Nhớ lại một chút, từ nhỏ tôi đã thích chọn quần áo cho anh nhưng chính bản thân mình trước giờ lại chưa từng tặng anh bộ nào...


Đang định đi vào, đột nhiên thông qua cửa kính phản quang của cửa hàng, tôi phát hiện có người đang bí mật theo dõi tôi, hơn nữa không chỉ là một người...


Tôi khẽ mỉm cười, mặt không đổi sắc đi vào cửa hàng, nói cho nhân viên size quần áo của Vũ, trả tiền, gói đồ lại...


Sau đó hỏi thăm nhân viên vị trí toilet, cầm bộ đồ đi vào...


Vào trong toilet soi gương xem lại khuôn mặt một chút, sau đó nhìn đồng hồ, tính toán thời gian...


15 phút sau, tôi lén lút trốn sau cánh cửa, một lát sau, người đàn ông đầu tiên đã bước vào...


Tôi ở phía sau hắn giơ tay đặt lên vai hắn, hắn kinh ngạc, đang định xoay người đánh trả, tôi dùng lực một chút quật hắn ngã xuống nền gạch, thuận tay rút khẩu súng lục gài bên hông hắn không nói năng gì đặt lên trán hắn...


Người đàn ông đó nhìn tôi, mở to hai mắt, vẻ mặt đầy hoảng sợ...


"Nói đi, vì sao theo dõi tôi?" Tôi đặt súng lên chóp mũi hắn, dùng tiếng Anh hỏi hắn, không biết là người nước nào thì tốt nhất nên dùng tiếng Anh...


"Tôi là người của Hải Lai Nhân, cha đỡ đầu của chúng tôi muốn gặp cô..." Tiếng Anh của người này rất kém


"Hải Lai Nhân? Hình như tôi không qua lại gì với gia tộc các người..." Tôi đổi thành tiếng Ý hỏi


Sau đó, hắn nói


"Joey..."


Lúc quay về Hiên Viên gia, trời đã tối, tôi hơi mệt mỏi nhưng vừa mới đi đến ngưỡng cửa, một tên thuộc hạ đã chạy tới nói với tôi


"Nhị tiểu thư, lão đại mời cô tới phòng nghị sự, các tiền bối đã tới rồi, mọi người đang chờ cô "


Lòng tôi trầm xuống, khẽ gật đầu "Được, tôi qua đó ngay..."


Đẩy cánh cửa của phòng nghị sự ra, ánh mắt mọi người toàn bộ quét về phía tôi, tôi nhìn qua loa, không thiếu mắt của ai cả, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao lại khoa trương như vậy...


"Xin lỗi, tôi về hơi muộn" Khẽ cúi đầu nhận lỗi, dù sao đều là bậc chú bác, lễ nghi vẫn phải có


Sắc mặt Vũ rất nghiêm trọng, nhìn tôi nhưng không nói gì, vẫy tay ra hiệu cho tôi ngồi xuống...


Có vẻ nghiêm trọng đây, tôi nghĩ thầm trong lòng


"Nhị tiểu thư, chúng tôi chờ cô là hi vọng cô có thể cho chúng tôi lời giải thích hợp lý..." Bậc trưởng bối có tư cách nhất lên tiếng, ngữ khí không tốt lắm...


Tôi mỉm cười không nói gì, ra hiệu cho thuộc hạ mang tới một cốc trà, chiến đấu cả một ngày khát muốn chết...


"Nhị tiểu thư..." Giọng nói có vẻ gấp gáp


"Ngài nói đi, tôi nghe đây..." Tôi nâng chén trà lên, chậm rãi nói


"Cô từng nói xích vũ không thể đụng đến thuốc độc, vì sao thuộc hạ của cô lại mua bán thứ này sau lưng chúng tôi?"


Thuộc hạ của tôi? Lòng tôi cả kinh nhưng ngoài mặt vẫn rất bình thường


Tôi nghi ngờ nhìn Vũ, anh nhìn tôi khẽ gật đầu rồi nói


"Là Joey, nó bí mật buôn bán heroin ở Mỹ, có lần buôn bán nó muốn đen ăn đen, rốt cuộc lại bị đối phương vây quét, người nó mang theo toàn bộ bị giết hết..."


"Nó đâu rồi?" Tôi hỏi


"Trốn rồi, bây giờ không rõ ở đâu..." Vũ nói


"Nhị tiểu thư, cậu ta là người của cô, cô đừng bảo cô cái gì cũng không biết..."


Nghe vậy, tôi hơi nhíu mày, "Sao? Mọi người nghi tôi là chủ mưu sao?"


"Chúng tôi không có ý đó, chỉ hi vọng nhị tiểu thư có thể quân pháp bất vị thân (xét xẻ không nể tình thân), phải công bằng với mọi người..."


"Đúng đó, mấy năm này vì chuyện heroin không ít ngời bị phạt, trong đó còn có cả tiền bối của cô, nhị tiểu thư chưa từng nương tay, lần này cô cũng không thể bao che cho nó vì nó là người của cô "


"Sao thế được? Nhị tiểu thư luôn công chính nghiêm minh, nếu không làm sao cô ấy có tư cách làm người của Hiên Viên gia chứ?"


Haiz, càng nói càng bất thường...


"Được rồi..." Tôi lên tiếng cắt đứt họ, mắt lạnh liếc nhìn từng người


"Tôi nhất định sẽ cho các vị kết quả vừa lòng..."


Được câu trả lời họ hằng mong muốn, chắc là đều thỏa lòng rồi chứ...


Vũ ngồi đó, ánh mắt nhìn tôi có chút ảm đạm


"Ngưng Tịch, Joey lần này gây ra không ít phiền toái, bởi vì nó mưu đồ đen ăn đen (đen ăn đen: dùng vũ lực để ép các bên tham gia vào việc làm ăn phi pháp) nên rất nhiều gia tộc đã bắt đầu từ chối hợp tác với chúng ta, lần này em không chỉ phải cho Xích Vũ một câu trả lời thỏa đáng mà còn phải cho các gia tộc khác một câu trả lời thỏa đáng..."


Tôi dựa lưng vào thành ghế, hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm vào chén trà trước mắt, một lúc lâu

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Tình yêu và bao thuốc

Tình yêu và bao thuốc

"- Em và thuốc lá, anh chọn ai? - Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không ngừng yêu

28-06-2016
Những mùa hè xanh

Những mùa hè xanh

Cho bản thân một ngày khác đi, cho mình một ngày thư thái, để suy ngẫm, để đạp xe ba

25-06-2016
Miêu Mãn Mị Hồn

Miêu Mãn Mị Hồn

Miêu Mãn Mị Hồn là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Tứ

26-07-2016 6 chương
Lối thoát

Lối thoát

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc,

30-06-2016