Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ - Chương 9 - 16+

↓↓

Cho nên, muốn cứu lấy hai cái mạng của cha con họ, chỉ còn cách trong một giờ giết được Đoàn Duẫn Phi.

bạn đang xem “Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cô lo âu thở gấp, sự tiến thoái lưỡng nan trong cơn ác mộng lại hiện ra, cô nên làm sao bây giờ?


Cứu cha? Hay cứu người yêu?


Lúc ấy tiếng cười như chuông bạc độc đáo của Giác Xuyên tràn ngập mỉa mai, cô ta là người phụ nữ độc ác nhất cô từng gặp.


Cắn môi dưới, lòng cô quả thực tựa như bị xé rách......


Đoàn Duẫn Phi căn bản không biết nỗi lòng cô, hắn nằm trên giường thưởng thức thân thể làm người ta nín thở của cô, ngực lại rung động không hiểu vì sao.


Cô thật sự rất đẹp, đẹp làm cho hắn yêu thích không nỡ buông tay, lãnh khốc lại nóng giận, kiên cường lại yếu ớt...... Hắn thích sự kiêu ngạo cố chấp của cô, thích sự mạnh mẽ thâm trầm của cô, sự "Thích" của hắn dành cho cô, không giống sự "thích" đối với những người phụ nữ khác.


Về phần không giống như thế nào, hắn lại không nói được, chỉ biết là hắn có cái xúc động muốn buộc cô vào bên người hắn, cột vào trên giường hắn, chỉ duy nhất giường của hắn thôi.


Mê muội xuống giường lại gần cô, hắn ôm lấy cô từ phía sau, bàn tay nâng lấy bầu ngực cô mà vuốt ve, môi lướt nhẹ trên tóc cô.


"Nói cho em biết, anh có yêu em không?" Cô cứng đờ người, không nhịn được hỏi.


"Đương nhiên! Tôi yêu em chết đi được." Hắn ngả ngớn vịn vai cô, cúi đầu hôn môi cô.


Đây không phải đáp án cô muốn! Cô phiền lòng đẩy hắn ra, cả giận nói: "Trả lời tử tế vào!"


"Em sao vậy?" Hắn hơi giật mình.


"Nếu anh không thương tôi, tôi không cần nhọc công suy nghĩ......" Cô nghiêm túc nói.


Đúng vậy, nếu hắn chỉ muốn đùa bỡn thân thể cô, chỉ muốn lên giường với cô, thế thì cô chẳng cần hao tổn tinh thần, như vậy cô có thể không chút do dự bắn chết hắn, tiện thể chôn vùi tình yêu của cô.


"Nhọc công suy nghĩ gì? Rốt cuộc em đang nói gì?" Hắn khó hiểu nhíu mày.


"Anh chỉ cần nói cho tôi biết anh có yêu tôi không là được!" Cô hất hất mái tóc dài, hạ giọng.


Cơn tức của hắn lập tức dâng trào, đang yên đang lành, cô nhắc tới loại chuyện vô nghĩa này làm gì?


"Sao đang lúc này mà em làm mất hứng vậy? Yêu? Yêu là cái quái gì? Tôi yêu hay không yêu em thì thế nào? Tình yêu không chân thật bằng chính con người tôi, tôi đang ở ngay trước mặt em, mà em lại chỉ cần yêu?" Hắn tay chống hông, giận dữ nói.


Hắn đã từng cho cô ấm áp, nhưng hiện tại, hắn cho cô cảm giác còn lạnh hơn băng.


"Ý anh là, anh không yêu tôi?" Nỗi chua xót trong lòng làm giọng cô nghẹn lại.


"Tôi......" Hắn nói không nên lời, không biết niềm yêu thích của mình dành cho cô nên coi là loại tình cảm gì.


"Anh nói đi!" Cô gặng hỏi.


"Được, muốn tôi nói thì tôi nói, tôi chưa từng yêu bất kì ai! Chưa bao giờ! Được chưa?" Hắn vung tay rống to, xoay người đi về phía giường lớn.


Được rồi......


Cô nhìn theo bóng dáng hắn, thân thể hơi lung lay muốn ngã.


Sức lực cô trong nháy mắt bị rút sạch, trái tim bị nỗi đau cắn xé hầu như không còn một mảnh.


Một người đàn ông không yêu cô, không đáng để cô dùng tính mạng đổi lấy.


Trong tuyệt vọng, cô cởi dây chuyền ở cổ, nhấn chốt, sợi dây mềm nhất thời biến cứng, thành một vũ khí sắc nhọn.


Đây là thứ Giác Xuyên đưa, cô ta nói thuốc độc chứa trong vũ khí này cực kì có ích khi đối phó với đàn ông đang cao trào, chỉ cần đâm một nhát, đàn ông có dũng mãnh mấy cũng bị xử đẹp.


Cô nắm chặt dao, đi từng bước tới gần Đoàn Duẫn Phi, tình yêu say đắm đã chuyển thành sát khí.


"Thực lòng mà nói, tôi căn bản không biết yêu là gì......" Đoàn Duẫn Phi đưa lưng về phía cô đột nhiên mở miệng, xoay người ngồi xuống mép giường, sắc mặt từ phẫn nộ chuyển sang âm trầm.


Cô cả kinh, nhanh tay giấu dao ra sau lưng.


"Hai tuổi tôi bị mang vào phòng thí nghiệm, ở đó mười một năm, trong đoạn thời gian non nớt vô tà nhất đời người ấy, điều tôi học được không phải là lòng tin, mà là thù hận." Lần đầu tiên hắn chủ động nói về chính mình trước mặt một cô gái.


Băng Thất Hàn kinh ngạc nhìn hắn, không lên tiếng.


"Em có biết họ đối xử với chúng tôi thế nào không? Ngay từ nhỏ chúng tôi đã bị đưa vào cơ thể các tế bào kim loại kì lạ, không ngừng giải phẫu, nghiên cứu, thí nghiệm, chúng tôi giống như chuột bạch, tùy ý để họ khống chế thân thể, mà cũng không có quyền nói "không". Chúng tôi chỉ có thể chịu đựng đau đớn sinh ra khi tế bào bị biến đổi, chỉ có thể một mình nuốt hết nỗi sợ hãi và tiếng gào thét mà người ngoài không thể tưởng tượng nổi......" Hắn càng nói tay càng nắm chặt, mặt cũng vì nhớ lại những kí ức đáng sợ mà vặn vẹo biến hình.


Cô ngạc nhiên trợn to mắt, hốc mắt bất tri bất giác nóng lên.


Hắn đã từng trải qua những chuyện đáng sợ như vậy sao?


"Nhìn tôi xem, tôi đã biến thành cái bộ dạng gì rồi?" Hắn giận dữ ngẩng đầu nhìn cô. "Một con quái vật có đôi chân quái dị!"


Cô lắc đầu, không ngừng lắc đầu, chảy nước mắt vì đau lòng cho hắn.


"Sinh mệnh tôi được sinh ra từ hận thù, tôi không hiểu yêu là gì, chỉ biết là tôi có thể bình tĩnh và đạt đến khoái hoạt nhờ vào mỗi người phụ nữ, tiếng tim đập, da thịt mềm mại, ánh mắt sùng bái của họ, đối với tôi mà nói đều tốt đẹp mà vô hại, nên tôi thích ở cùng phụ nữ......" Hắn tạm dừng một chút, lại nói tiếp: "Nhưng tôi không yêu họ."


Cô sụt sịt, nghẹn ngào thở phì phò.


"Tôi chưa yêu bất kì ai, nên không biết có yêu em không, tuy nhiên, có điều này tôi phải nói cho em biết, dù tôi không thể hứa hẹn với em điều gì, cả đời này tôi cũng sẽ không quên em......" Hắn chân thành nói ra tiếng lòng.


Đủ! Thế này là đủ rồi!


Không cần nói yêu, hắn không biết cảm giác yêu, buộc hắn nói yêu thì quá tàn nhẫn!


"Không cần nói, em hiểu rồi......" Cô nước mắt lã chã không thể nói tiếp, điều duy nhất có thể làm, đó là vứt con dao trên tay, nhào lên ôm chặt lấy hắn.


Ôm chặt lấy hắn giống một người mẹ, người chị, người yêu, người vợ, cho hắn tình yêu, cho hắn sự ấm áp.


Đoàn Duẫn Phi kích động kéo cô sát vào người, tùy hứng hôn cô.


Hoa lửa hừng hực thiêu đốt, lần này, bọn họ không hề giữ gìn, giao hết mình cho đối phương, Băng Thất Hàn trong lòng hắn hóa thành một con chim lửa, có được sức mạnh từ hắn, cô tin tưởng rằng, cô đã có dũng khí một mình đối diện hết thảy.


Mọi việc qua đi, cô cho hắn một nụ hôn dài, rồi vội vàng đứng dậy mặc quần áo.


"Em làm gì vậy?" Đoàn Duẫn Phi kinh ngạc hỏi.


"Em phải đi." Cô chỉ còn có ba mươi phút để cứu cha.


"Đi? Vì sao đi gấp vậy?" Hắn giữ chặt cô.


"Đừng hỏi, bởi vì em sẽ không nói." Cô nhìn hắn lần cuối, nhẹ nhàng gỡ tay hắn ra.


"Nói rõ thì tôi mới cho em đi." Hắn nhảy đến trước mặt cô ngăn lại, phát hiện mặt cô có vẻ lo âu.


"Đừng như vậy, chỉ là em muốn đi xử lý chút việc riêng thôi." Cô không thể trì hoãn nữa, lách qua hắn mà đi.


"Hàn!" Đến trước cửa, hắn lại kéo tay cô, đúng lúc này, điện thoại trong phòng vang lên.


Băng Thất Hàn cố mỉm cười, nói: "Đi nhận điện thoại đi!"


Khi hắn vào nghe điện thoại, cô thừa cơ mở cửa rời đi, ngay cả câu tạm biệt cũng không để lại.


"Hàn! Chờ chút......" Hắn không muốn để cô chạy đi như vậy, sốt ruột gọi to, rồi nói vội vào điện thoại: "Alô?"


"Khai Dương, ta là Thiên Xu." Đầy dây bên kia truyền đến giọng nói lạnh như băng của Thiên Xu.


"Chuyện gì?" Vừa nghe là Thiên Xu, hắn liền muốn quăng béng điện thoại đi.


"Điện thoại ngươi đâu? Ta tìm ngươi cả đêm......"


"Di động? Hả?" Hắn đột nhiên nhớ ra là đã bỏ quên di động ở quán bar tối qua.


"Người mới rời khỏi ngươi là Băng Thất Hàn à?" Thiên Xu lại hỏi.


"Ngươi hỏi làm gì?" Hắn tức giận nói.


"Cô ta rất nguy hiểm, tốt nhất là ngươi hãy cách xa cô ta một chút." Thiên Xu nghiêm túc cảnh cáo.


"Ngay cả quyền tự do ở cùng phụ nữ ta cũng không có sao, lão đại?" Hắn căm giận nói.


"Sau tai cô ta có gắn một quả bom tinh vi, hơn nữa đã hẹn giờ......"


"Ngươi nói gì?" Hắn cả kinh, ngây dại.


Trên người Băng Thất Hàn gắn bom? Cô có biết không? Rốt cuộc cô đã gặp chuyện gì?


"Kíp nổ thì ở nơi khác, rất có thể cô ta bị Nặc Á Phương Châu thao túng, phụng mệnh bắt ngươi. Nghe lời ta, đừng tiếp cận cô ta, cũng đừng có ý muốn cứu cô ta......"


Hắn giật mình hiểu được vì sao tối qua cô lại trùng hợp xuất hiện ở quán bar, nhất định là Nặc Á Phương Châu an bài quỷ kế, nhưng cô lại ở cùng hắn cả đêm mà chẳng làm gì cả!


Cô vì sao không động thủ? Không ra tay với hắn, Nặc Á Phương Châu sẽ bỏ qua cô sao?


Ngốc quá! Cô không sợ sẽ bị nổ thành mảnh nhỏ sao?


Hắn thầm lo lắng, vừa nghĩ đến cô có thể gặp chuyện không may, đau lòng cơ hồ choáng váng.


"Nói cho ta biết, cô ấy đang ở đâu?" Hắn hoảng sợ hỏi.


"Đừng hoảng quá, cô ta chỉ còn thời gian ba mươi phút thôi......"


Chỉ còn ba mươi phút? Shit!


"Cô ấy rốt cuộc ở đâu?" Hắn gào to.


"Cô ta đang lái xe về hướng đông, địa điểm chính xác ta không biết, nhưng ta không cho phép ngươi đi tìm, đó là một âm mưu dụ ngươi cắn câu." Thiên Xu lạnh lùng nói.


"Ta quản không được nhiều như vậy, ta không thể để cô bị bất cứ tổn thương nào, tuyệt đối không!" Trong chớp mắt này, hắn đột nhiên tinh tường nhận rõ phân lượng của cô trong lòng hắn sớm vượt xa tưởng tượng.


Vứt ống nghe, hắn nhanh chóng mặc quần áo, điên cuồng chạy đi như gió lốc.


"Khai Dương, quay lại......" Ống nghe vứt trên ghế vẫn truyền ra tiếng quát nghiêm khắc của Thiên Xu, nhưng Đoàn Duẫn Phi đã sớm tiêu dật vô tung.


Ngay lúc cuộc nói chuyện bị gián đoạn, có tiếng Gia Cát Tung Hoành thêm vào.


"Tâm địa ngươi thật là xấu, Thiên Xu, không muốn hắn đi, thì gọi điện thoại báo làm gì......"


"A...... Bị ngươi phát hiện rồi?"


"Khai Dương mà biết ngươi lại lấy hắn làm mồi nhử, hắn tuyệt đối sẽ phát nổ đó."


"Sẽ không đâu, chỉ cần Băng Thất Hàn bình yên vô sự, hắn còn phải cảm kích ta nữa kìa."


"Âm hiểm!"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Trái tim không gục ngã

Trái tim không gục ngã

 Sẽ luôn có những người cảm phục Khiết Du vì cô chính là một trái tim không bao giờ

23-06-2016
Lỡ hẹn

Lỡ hẹn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu xoay quanh mối quan hệ vợ

21-07-2016 25 chương
Một phút cho sáu năm

Một phút cho sáu năm

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho truyện ngắn "Tháng năm không trở lại") Dường như

27-06-2016

Duck hunt