Old school Swatch Watches
Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 39 đánh giá )

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ - Chương 2

↓↓

Sườn xám rơi xuống, Mẫu Đơn người không sợi vải, khi vạt áo được cởi bỏ, hai bầu ngực tròn trịa liền đập vào mắt hắn, hắn nhịn không được cúi đầu ngậm lấy nhũ tiêm của ả, ngón tay lặng lẽ vuốt ve xuống bụng dưới ả.

bạn đang xem “Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"A......" Mẫu Đơn vờ kêu lên một tiếng yêu kiều, khẩn cấp ngăn tay hắn, nhưng lại tự động mở rộng hai chân, dâm đãng đem chính mình nghênh đón hắn.


Hắn cười nhẹ, ánh mắt vụng trộm nhìn mặt tường bằng kính kì lạ trong căn phòng hoa lệ.


Nếu hắn đoán không sai, giờ phút này Băng Thất Hàn chắc hẳn đang nấp sau bức tường xem tiết mục tình dục mà hắn là diễn viên chính!


Hừ...... Cô muốn dùng con đàn bà tên Mẫu Đơn này để trên cơ hắn? Thật đúng là quá coi thường hắn, ở trên giường, hắn luôn là người có quyền làm chủ, không mấy người có thể thoát khỏi kỹ xảo của hắn.


Chờ mà xem! Hắn sẽ giúp Băng Thất Hàn nhận biết một chút cái gì gọi là nam nữ hoan ái chân chính, hắn muốn khơi mào dưới vẻ bề ngoài lãnh khốc của cô một ngọn lửa nóng rực, làm cô bị thiêu đốt!


Mẫu Đơn không ngừng dụ hoặc hắn, cái lưỡi ngả ngớn liếm hôn miệng hắn, vội vã rút áo hắn đi, kề sát hắn, những ngón tay thon lướt qua chỗ gắng gượng dưới khố hắn, hết sức khiêu khích bản năng hắn.


Hắn hưởng ứng ả thật nóng bỏng, nóng rực hôn từ môi ả chuyển xuống hai vú, đầu ngón tay cũng không ngừng chọc ghẹo ở chỗ ướt át giữa hai chân ả.


"A......" Ả kinh hãi, vong tình kêu lên, cảm xúc suýt nữa bị hắn cuốn theo.


Hắn trầm thấp cười, tăng mạnh nhu lực ở tay còn rảnh, dưới sự tiến công của hắn Mẫu Đơn cơ hồ không chống đỡ nổi, tiếng rên dâm đãng vốn giả dối lập tức trở thành tiếng thở dốc dồn dập.


"Thích không?" Hắn thổi nhẹ vào tai ả, cắn cắn vành tai ả.


"Em...... Em......" Mẫu Đơn há miệng thở phì phò, hơi hoảng hốt, ả từng lên giường cùng vô số đàn ông, sớm miễn dịch với cao trào cơ thể, vì vậy mới được chọn để đối phó Đoàn Duẫn Phi, nhưng...... Nhưng bây giờ khi loại cảm giác tê ngứa từng đợt đánh úp ả, ả lại giống như một xử nữ mới nếm thử mây mưa, ngã vào trong cơn lốc xoáy hắn tạo ra, khó có thể tự kiềm chế.


"Còn có thể kịch liệt hơn, muốn chứ?" Hắn cười trộm, đầu cúi thấp, nâng chân ả lên, hôn dọc từ đùi trong tới điểm trung tâm.


Mẫu Đơn hơi run lên, cố gắng duy trì sự tỉnh táo, khởi động thân, nhẫn ở ngón trỏ nhắm vào sau gáy hắn, nhưng tay vừa giơ lên đã bị Đoàn Duẫn Phi chặn lại, giữ chặt hai cổ tay, làm ả kinh hãi, cả người cứng đờ.


"Đừng nóng vội, để chúng ta cùng hưởng thụ chút đã." Hắn cười cười, buông ả ra, cúi xuống vặn bung hai chân ả, lấy đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp trung tâm mềm mại của ả.


"A......" Ả run rẩy, cả người mềm ra, bất lực ngửa ra sau.


Hình ảnh kế tiếp, đủ để Băng Thất Hàn và Độ Biên Lí Tử sau tường kính mặt đỏ tai hồng.


Băng Thất Hàn không dám nhìn thẳng, quẫn quá, tức giận quát khẽ: "Mẫu Đơn còn đang làm gì? Sao chưa động thủ?"


"Cái này...... Chắc ả muốn Đoàn Duẫn Phi chìm đắm sâu hơn......" Độ Biên Lí Tử đã ba mươi tuổi đầu vẫn chưa kết hôn, cô cúi đầu, tim đập thình thịch loạn lên, ngập ngừng nói.


"Tôi thấy có mà ả quá chìm đắm rồi thì có!" Băng Thất Hàn tức giận nói.


"Cái này......"


"Nghĩ cách bảo ả mau ra tay!"


"Vâng......" Độ Biên Lí Tử vừa nói, bên tường lại truyền đến tiếng kêu của Mẫu Đơn khi đạt cao trào.


"A...... A...... A......"


Từng đợt tiếng rên rỉ làm người ta mặt đỏ tim đập khiến Băng Thất Hàn vốn bình tĩnh cũng phải chân tay luống cuống, tuy bị huấn luyện thành lãnh khốc vô tình, nhưng dù sao cô cũng mới 24 tuổi, cho dù không hề khát khao việc làm tình, nhưng đối mặt tình cảnh cực kì vượt khỏi chừng mực như vậy, tâm tình cô cũng hỗn loạn, thân thể không khỏi chịu ảnh hưởng.


"Lập tức bảo ả câm miệng!" Ra sức tự trấn tĩnh, cô trầm giọng hạ lệnh.


"Ý tiểu thư là......" Độ Biên Lí Tử nhìn lén Đoàn Duẫn Phi và Mẫu Đơn đang giao triền bên trong, có chút không yên lòng.


"Ả căn bản không thể đảm nhiệm công tác này!" Cơn tức rừng rực trong đôi mắt xinh đẹp của cô.


Thật sự quá mất mặt! Đoàn Duẫn Phi ngay cả quần cũng chưa cởi, dựa vào kỹ xảo đặc thù của hắn khiến Mẫu Đơn hóa thành một đống mềm nhũn, đừng nói là hoàn thành nhiệm vụ, ả có thể nguyên vẹn từ trong tay Đoàn Duẫn Phi trở ra đã tốt lắm rồi.


"Hay đợi thêm lát nữa, có lẽ ả đang chờ thời cơ xuống tay." Độ Biên Lí Tử vội nói.


"Thời cơ đã sớm qua, ả......" Băng Thất Hàn mới nói một nửa, vừa ngẩng đầu, trong chốc lát đã trợn mắt, nín bặt.


Trong phòng, Đoàn Duẫn Phi đang đùa bỡn Mẫu Đơn tựa hồ có thể nhìn thấu tường kính, nhìn thẳng vào vị trí của cô, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh khiêu khích.


Hắn biết!


Hắn từ đầu tới cuối đều biết đây là một cạm bẫy!


Lòng cô chợt rùng mình, đôi môi đỏ mọng mím thành một đường thẳng.


Độ Biên Lí Tử cũng giật mình kinh hãi, cô che miệng hô: "Trời ạ! Hắn đang nhìn chúng ta......"


Đáng giận! Băng Thất Hàn rủa thầm, tiết mục này Đoàn Duẫn Phi rõ ràng là diễn cho cô xem!


Lúc này, Đoàn Duẫn Phi nâng mông Mẫu Đơn lên, lấy đầu lưỡi liếm vào chỗ mẫn cảm của ả khiến ả hưng phấn thét chói tai, toàn thân không ngừng run run, tới tận khi cao trào bao phủ......


Băng Thất Hàn bị tiếng kêu của Mẫu Đơn làm chấn kinh, nó vừa chứa đựng nỗi thống khổ vừa xen lẫn niềm vui thích, giống âm thanh ma quỷ truyền vào tai cô, hoang mang, ngạc nhiên, ghét bỏ, buộc chặt...... Đủ loại cảm xúc phức tạp thoáng chốc chen chúc mà đến, cô trừng to mắt nhìn Đoàn Duẫn Phi nửa thân trần đang dùng đầu lưỡi và ngón tay khiến một cô gái điên cuồng muốn chết, một thứ không rõ tên trong thân thể không ngừng bành trướng...... Bành trướng......


Phản ứng kì dị này làm chính cô bị dọa, cô há miệng hít một hơi, ổn định tâm thần đang tán loạn bốn phía.


Đoàn Duẫn Phi lại nhìn chằm chằm chỗ cô một lần nữa, cởi nhẫn từ tay Mẫu Đơn đang sa vào tình dục, lấy ra một cái kim ngắn, giơ về phía Băng Thất Hàn, tà tứ cười nói: "Có vừa lòng diễn xuất của tôi không? Băng Thất Hàn?"


Băng Thất Hàn sắc mặt đại biến, lạnh lùng nói: "Kế hoạch thất bại, mau báo cho Võ Điền."


"Vâng......" Độ Biên Lí Tử vội vàng mở di động liên lạc với Võ Điền Lôi Thái.


Đoàn Duẫn Phi cũng không muốn tiếp tục chơi đùa, hắn buông Mẫu Đơn đã nhũn người, mặc nhanh chiếc sơmi màu tím vào, ngực vẫn để trần, bước tới gần tường kính, ngưng tụ sức mạnh, đá một phát vào vách tường chắc chắn. Chỉ nghe một trận tiếng rầm rầm, tường thủng một lỗ lớn, khói bụi bay lung tung, hắn chậm rãi bước vào phòng theo dõi.


Băng Thất Hàn và Độ Biên Lí Tử đều chấn động, khó tin hắn có thể dễ dàng phá tường vào như thế, người này rõ ràng là có khả năng phi thường.


"Thì ra em có niềm ham mê coi trộm!" Đoàn Duẫn Phi cười trào phúng, từng bước tới gần Băng Thất Hàn.


Độ Biên Lí Tử vội vã bảo vệ chủ, ngăn trước người Băng Thất Hàn, nhưng Đoàn Duẫn Phi vung tay lên, cô đã bị đánh vào góc phòng, bị thương nặng hộc máu tại đương trường.


Băng Thất Hàn giận dữ trừng mắt nhìn hắn, không nói hai lời, lập tức triển khai công kích bằng một cú đá vào cạnh sườn nhưng bị hắn né được, đôi mi thanh tú của cô nhíu lại, liên tục tấn công vài cái thật mau, có ý đồ bắt hắn trong khoảng thời gian ngắn nhất.


Cô tập võ từ nhỏ, tay không đối phó ba, bốn người còn dư sức, nhưng thân thủ mà cô tự tin nhất lại không dùng được chút nào với Đoàn Duẫn Phi, dù cô có ra đòn như thế nào cũng vẫn không chạm được vào người hắn, chân cô rõ ràng sắp đá trúng hắn, hắn lại có thể di hình hoán vị trong nháy mắt, tốc độ cực nhanh, làm người ta líu lưỡi.


Tất cả các thành viên Bắc Đẩu Thất Tinh đều là người đột biến bị cải tạo gen, chân của Đoàn Duẫn Phi bị cải tạo thành vũ khí tối tân, ngoại trừ lực đạo mạnh mẽ, tính cơ động và tốc độ đều vượt rất xa người thường, khi chạy nhanh có thể đạt tới tốc độ 200km/h, nhảy nhót và dời vị trí lại nhanh như điện chớp, thân thủ còn linh hoạt thanh thoát hơn khỉ, đây là lí do mà Thiên Toàn Diêm Quýnh luôn gọi hắn là "khỉ lông vàng".


Băng Thất Hàn đương nhiên không biết dị năng của hắn, cô càng đánh càng tức, nét cười ngưng đọng trên mặt, hai mắt như phun lửa, ra một đòn giả, nghĩ đã gạt được Đoàn Duẫn Phi, tay trái liền nhắm vào gương mặt tuấn tú của hắn mà đấm tới.


Đoàn Duẫn Phi không phí chút sức nào đã giữ được nắm đấm của cô, một tay kéo cô lại gần, cúi đầu cười nói: "Biết không? Làm còn thú vị hơn xem nhiều, em có muốn tự mình thử không?"


"Xấu xa!" Cô tức giận mắng, thúc gối vào bụng dưới của hắn.


Hắn ra chiêu gọn gàng, quét chân một cái làm cô đứng không vững, ngã người về phía sau. Hắn thuận tay ôm lấy hông cô kéo vào lòng hắn, mê đắm nói: "Vừa rồi tôi tưởng tưởng cô ta là em, tưởng tượng em run rẩy rên rỉ trong lòng tôi......"


"Câm mồm!" Cô cảm thấy ghê tởm, tức giận quát, giơ khuỷu tay định thúc vào mũi hắn.


Hắn ngửa đầu về phía sau, nhanh chóng giữ chặt cổ tay cô, đẩy cô vào tường, cũng dùng thân thể áp chặt vào người cô khiến cô không thể động đậy.


"Thật hung hãn! Quả nhiên hoa hồng càng đẹp thì gai càng sắc nhọn, tuy nhiên như vậy ngược lại càng làm cho người ta muốn bẻ cành...... Hiện tại tôi rất muốn hôn em......" Hắn gí sát mặt vào cô, cười hì hì thổi khí vào chóp mũi cô.


"Nếu chạm vào tao, mày nhất định phải chết......" Cô âm thầm lo lắng, lành lạnh cảnh cáo hắn.


"Thế hả? Những lời này dường như tôi đã nghe qua mấy trăm lần, nhưng vẫn sống tốt đến tận bây giờ, biết vì sao không? Bởi vì...... Những cô gái bị tôi chạm qua đều không nỡ giết tôi, ngược lại, họ còn hy vọng tôi chạm vào họ thêm vài lần nữa......" Hắn cười nhẹ.


"Tao không giống họ!" Cô âm trầm trừng mắt nhìn hắn.


"Thật không? Điều này tôi cần chứng thực một chút." Nói xong, hắn không cho cô cơ hội nói, cúi đầu khí phách hôn môi cô.


Băng Thất Hàn vừa sợ vừa giận, cô muốn chống cự, nhưng tứ chi đều bị hắn áp chặt, điều duy nhất có thể làm là mím chặt miệng.


Đoàn Duẫn Phi cười trộm trong lòng, cô nghĩ làm thế có thể phòng thủ được hắn? Quá ngây thơ rồi!


Hé miệng, hắn lấy môi và đầu lưỡi như lửa nóng liếm hôn cô, đầu lưỡi như linh xà quấn quít lấy cánh môi non mềm của cô.


Cô bị hơi thở nóng bỏng của hắn làm cho hổn hển, rốt cục không nhịn được mở miệng chửi: "Đoàn Duẫn Phi, mày......"


Nhưng vừa mở miệng đã cho hắn cơ hội, hắn lập tức tiến công vào trong miệng cô, lấy đầu lưỡi trêu chọc cái lưỡi đinh hương của cô.


Một cỗ nhiệt lưu quỷ dị từ miệng hắn truyền tới, toàn thân cô chấn động, không rõ vì sao tứ chi của cô lại đột nhiên mềm mại vô lực, loại việc nam nữ hôn môi này trước kia vẫn bị cô coi là việc bẩn thỉu nhất, nhưng bây giờ...... Bây giờ cô lại bất tri bất giác bị đôi môi ẩm ướt nóng rực của hắn hút lấy, dường như ngay cả linh hồn cũng sắp phản bội cô mà đi......


Giằng co hôn sâu nhiệt tình gần một phút, nhưng với Băng Thất Hàn mà nói lại dài như một thế kỷ, cô bất lực mặc hắn xâm phạm, trong đầu một mảnh hỗn loạn, tim đập dồn dập.


Đột nhiên, cửa phòng bị phá, Võ Điền Lôi Thái cùng một đống thủ hạ cầm súng xông vào.


"Buông tiểu thư ra!" Võ Điền Lôi Thái rống lớn một tiếng, liên tục nổ súng vào Đoàn Duẫn Phi.


Đoàn Duẫn Phi buông Băng Thất Hàn ra, chỉ thấy thân thể hắn nghiêng trái, ngả phải, dịch chuyển, cúi thấp, vô cùng đơn giản đã tránh được năm phát súng.


Võ Điền Lôi Thái xem mà kinh hãi không thôi, từ khi hắn gia nhập hắc đạo đến nay, chưa bao giờ thấy qua người có thể tránh được đạn của hắn, nhưng người này lại liên tục tránh được năm phát!


Đoàn Duẫn Phi lặng lẽ cười, cao giọng nói: "Băng Thất Hàn, lần sau đôi ta ôn tồn một chút nhé!"


Băng Thất Hàn đang thất thần chợt tỉnh lại, tức giận quát to: "Giết hắn!"


Võ Điền Lôi Thái và đám thủ hạ đồng thời tấn công Đoàn Duẫn Phi, nhưng hắn vừa nói xong liền chui ra khỏi phòng theo dõi, rồi theo lối cửa bị phá rời đi, tốc độ cực nhanh, giống như gió lốc.


Đám Võ Điền Lôi Thái chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chạy trốn, căn bản không kịp ngăn cản.


"Tiểu thư...... Có nên đuổi theo bắt hắn về?" Võ Điền Lôi Thái hỏi.


"Không cần, các ngươi đuổi không kịp đâu......" Băng Thất Hàn vô cùng tức giận, lần đầu tiên cô bị chọc giận tới vậy, nhưng lại bình tĩnh nói. "Ta biết cách tìm ra hắn, hắn trốn không thoát đâu." Nói xong, tầm mắt cô chuyển tới chỗ Mẫu Đơn ở trên giường.


Mẫu Đơn bị ánh mắt sắc bén lãnh khốc của cô quét tới, sắc mặt trắng bệch, không dám thở mạnh.


Cô trừng mắt nhìn ả vài giây, lạnh lùng phun ra một câu: "Giết!"


Võ Điền Lôi Thái không chút do dự, họng súng chỉ thẳng vào giữa trán Mẫu Đơn, Mẫu Đơn bị một phát súng, mất mạng tại đương trường.


Con đàn bà này không dùng được nữa, giữ lại cũng vô dụng!


Cô phẫn hận xoay người, lấy mu bàn tay dùng sức chùi môi, ra khỏi phòng, âm thầm thề trong lòng, Đoàn Duẫn Phi khiến cô nhục nhã, cô nhất định phải trả lại gấp bội!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Hotboy dự bị

Hotboy dự bị

Cường – theo bọn con gái trong lớp nhận xét thì có khuôn mặt ưa nhìn, tuy chiều cao

28-06-2016
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Mương rộng hào sâu

Mương rộng hào sâu

Hồi đầu cũng không ai nghĩ tới chuyện làm một ranh giới giữa hai nhà. *** Con mương

24-06-2016
Mắc nợ

Mắc nợ

Chả biết có phải mang nợ hay không mà tôi và 1 cô bạn học chung từ thời tiểu học

28-06-2016
Mùa thu Sài Gòn

Mùa thu Sài Gòn

Tôi đến Sài Gòn vào những ngày mùa Thu đậm sắc vàng. Những cơn gió khe khẽ thổi làm

25-06-2016
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương