Ring ring
Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ - Chương 10 - Hết

↓↓
Băng Thất Hàn đáp taxi trở lại quán bar, dùng xe thể thao của mình phóng nhanh trên đường lớn, trước mười hai giờ trưa cô phải về tới tòa nhà của Nặc Á Phương Châu, bởi vậy triển khai kỹ thuật đua xe, xuyên qua xa trận tiến lên.


Đang lúc cô chuyên tâm lái xe, một chiếc xe lửa đỏ từ phía sau nhanh chóng đuổi theo, từ gương chiếu hậu cô nhìn thấy chiếc xe đỏ quen thuộc, trong lòng chấn động mạnh.


Là Đoàn Duẫn Phi!


Sao hắn lại đuổi theo? Chẳng lẽ hắn đã biết?

bạn đang xem “Cuồng lãng chi tình - Bồng Vũ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lo sẽ liên lụy hắn, cô vội vàng đạp chân ga, chạy xe vào đường khác, muốn cắt đuôi hắn.


Nhưng kĩ thuật của Đoàn Duẫn Phi cao siêu, đua xe là sở trường của hắn, hơn nữa tình hình ùn tắc quá mức nghiêm trọng, cô muốn cắt đuôi hắn căn bản là không thể.


Quả nhiên, ngay khi cô lái vào trục đường trung tâm, một dãy xe dài đã sớm ứ lại, cô bắt buộc phải dừng xe, chỉ có thể lo lắng nhấn còi.


Lúc này, Đoàn Duẫn Phi tới cạnh xe cô, liều mình đập cửa kính, muốn cô xuống xe.


"Ra đi! Sắp không kịp rồi!" Hắn chỉ vào đồng hồ gào lớn.


Cô mở cửa xuống xe, vội la lên: "Anh đến làm gì? Mau về đi!"


"Đừng nói nữa, chạy mau." Hắn kéo tay cô, xoay người bỏ chạy.


"A......" Cô bị hắn lôi chạy về phía trước, chạy được mấy bước đã thở hổn hển như trâu.


"Em chỉ đường đi." Hắn nói xong một tay ôm ngang cô, bất chấp ánh nhìn khác thường của người khác, dùng tốc độ hơn trăm km một giờ chạy thẳng về phía trước.


Trên đường cảnh vật lùi rất nhanh về phía sau, cô kinh hãi kêu lên, lần đầu tiên biết được thực lực chân chính của gen đột biến trên người Đoàn Duẫn Phi.


Chân hắn thật sự là rất kinh người!


Không đến mười phút, họ đã đến tòa nhà trong trí nhớ Băng Thất Hàn. Đoàn Duẫn Phi tò mò đánh giá tòa nhà có kiến trúc không khác gì những tòa nhà kinh doanh xung quanh, trong lòng âm thầm nghi ngờ dụng ý Nặc Á Phương Châu lợi dụng chỗ này làm căn cứ.


"Anh không cần vào, Duẫn Phi." Băng Thất Hàn ngăn hắn lại ở cửa chính tòa nhà.


"Đã đến tận đây rồi, sao tôi có thể không vào?" Hắn vuốt ve chỗ sau tai cô, không nhìn kỹ thì không thể thấy dấu vết, lửa giận ngầm cháy. "Chúng làm vậy với em, nên dù thế nào tôi cũng sẽ lấy lại công bằng cho em, được không?"


"Nhưng......"


"Không còn nhiều thời gian, mau vào đi." Hắn đẩy cô vào cửa xoay tròn.


Khi họ tiến vào, liền thấy Giác Xuyên đứng ngay chính giữa đại sảnh, mỉm cười với họ.


"Hoan nghênh! Hoan nghênh! Tôi nghĩ, hẳn là hai người sẽ đến......" Cô ta nói lưu loát bằng tiếng Anh.


"Hai người?" Băng Thất sợ hãi rùng mình.


"Giết Khai Dương chỉ là một kế sách, tao đã sớm tính chuẩn mày sẽ không thể ra tay, đến cuối cùng tất nhiên hai người sẽ cùng nhau đến......" Giác Xuyên cười đắc ý.


"Mày muốn tao giết Khai Dương chỉ là ngụy trang, mục đích chân chính là muốn dẫn hắn chui đầu vào lưới!" Băng Thất Hàn bây giờ mới hiểu được mình là quân cờ của Giác Xuyên.


"Đương nhiên rồi! Người đột biến rất là đáng giá, sao tao có thể giết? Tuy nhiên, dù gì thì sức quyến rũ của mày cũng khá lắm, xem ra hắn hoàn toàn thích mày, mới có thể theo sát mày mà đến." Giác Xuyên cười dài nói.


"Khá khen cho một con đàn bà giỏi tâm kế!" Đoàn Duẫn Phi hừ lạnh.


"Hì hì, quá khen."


"Đủ rồi! Đừng giở trò bịp nữa! Mục tiêu của mày là tao, vậy mau tháo bom sau tai Băng Thất Hàn ra!" Đoàn Duẫn Phi cả giận nói.


"Mời đi theo tôi." Giác Xuyên sảng khoái nhận lời, dẫn bọn họ đi đến thang máy.


Đoàn Duẫn Phi và Băng Thất Hàn nhìn nhau, đều cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.


Bọn họ dùng thang máy đi xuống tầng ngầm thứ ba, chỉ cần liếc mắt một cái, Đoàn Duẫn Phi đã biết, tầng ngầm này là một phòng thí nghiệm rộng lớn.


Hắn nhíu mày phản cảm.


Chậc! Hắn ghét nhất cái mùi vị này......


"Cha!" Băng Thất Hàn hô to một tiếng, đập vào mặt kính thủy tinh, trong cái lồng thủy tinh hình kén tằm đó là Băng Thất Long Hình hấp hối đang bị nhốt.


"Thì ra chúng lấy Băng Thất Long Hình ra để uy hiếp em!" Đoàn Duẫn Phi thầm giận.


"Băng Thất Hàn trước nay luôn kính sợ Băng Thất Long Hình, muốn ép cô ta vào khuôn khổ, đương nhiên phải bắt lão làm con tin!" Giác Xuyên giảo hoạt cười. "Hơn nữa, trò chơi ta thiết kế rất thú vị! Bom trên người Băng Thất Long Hình chính là kíp nổ của quả bom sau tai Băng Thất Hàn, mày muốn cứu Băng Thất Hàn, phải cứu lão trước......"


Đoàn Duẫn Phi giận sôi gan, Giác Xuyên hiểu hắn chán ghét Băng Thất Long Hình, lại dùng cách này đối phó hắn, con đàn bà này lòng dạ thật xấu xa đến cùng cực! Hắn chưa đánh phụ nữ bao giờ, nhưng đây là lần đầu tiên kích động muốn đánh (sao anh có thể chửi chị, đánh chị, tương lai chị là nhân vật nữ chính số một trong lòng em đó).


Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Băng Thất Hàn đau khổ quát Giác Xuyên: "Mau thả cha tao ra!"


"Đừng nóng vội, còn năm phút nữa, chỉ cần Khai Dương tự nguyện vào trong thay Băng Thất Long Hình, phục vụ việc nghiên cứu của bọn tao, tao lập tức dỡ bom đếm ngược." Giác Xuyên thảnh thơi chỉ vào lồng thủy tinh.


"Không......" Băng Thất Hàn kêu lên kinh hãi, cô biết chỉ cần Đoàn Duẫn Phi vừa vào, sẽ lại trở thành chuột bạch lần nữa.


Đoàn Duẫn Phi trợn mắt nhìn Giác Xuyên, sớm biết cô ta sẽ ra đề khó, nhưng lần này quả thực có chút khó giải quyết.


"Sao? Khai Dương, mày còn cân nhắc gì nữa? Chỉ còn ba phút nữa, sau đúng ba phút, Băng Thất Long Hình sẽ nổ tung trước, sau đó chính là tình nhân của mày!" Giác Xuyên cầm một cái điều khiển từ xa, cười vô cùng vui vẻ, bởi vì, cô ta chắc chắn mình sẽ thu hồi lại được một "sao" đã mất của Nặc Á Phương Châu.


"Duẫn Phi, đừng nhận lời!" Băng Thất Hàn lo lắng níu tay hắn. "Anh không cần phụ trách, không lý nào lưng anh phải đeo trách nhiệm về sự sống chết của cha con em."


Đoàn Duẫn Phi nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt nghiêm túc.


Băng Thất Long Hình xác thực không phải nghĩa vụ của hắn, nhưng Băng Thất Hàn thì sao?


Không sai, trước kia hắn chỉ coi phụ nữ là đồ giải trí, đôi bên không có tình yêu, đương nhiên không cần phụ trách. Nhưng với Băng Thất Hàn, sự sống chết của cô hắn không thể coi thường .Hắn từng muốn ghép cô vào những loại phụ nữ hắn từng biết, cũng muốn trốn tránh việc có quan hệ ngày càng sâu với cô, nhưng hắn phát hiện mình không làm được!


Vì cô, hắn có thể chịu được việc trở thành vật thí nghiệm một lần nữa.


"Mười, chín, tám......" Giác Xuyên đếm ngược.


"Duẫn Phi, anh mau đi đi! Chuyện nhà Băng Thất em sẽ tự giải quyết!" Băng Thất Hàn gấp gáp.


"Ba, hai......"


"Được, tao đồng ý." Hắn quyết định ở giây cuối cùng.


"Tình yêu thật vĩ đại a! Công tử phong lưu cũng có thể biến thành thằng khờ......" Giác Xuyên thắng lợi châm chọc, bỏ tay khỏi nút bấm trên điều khiển từ xa, hết thời gian, Băng Thất Long Hình và Băng Thất Hàn vẫn bình an vô sự.


"Không!" Băng Thất Hàn la hoảng, níu tay hắn quát khẽ: "Anh điên à? Anh không phải vật thí nghiệm, anh là một con người, đừng vì em mà làm chuyện điên rồ......"


"Yên tâm, tôi sớm đã quen việc bị chỉnh đi chỉnh lại." Hắn nhún nhún vai.


"Anh......" Cô không tin hắn có thể chịu loại tra tấn này lần nữa, nếu ở lại đây, khẳng định hắn sẽ điên mất.


"Tao đã hứa sẽ ở lại, lời hứa của mày có nên thực hiện không?" Hắn quay ra hỏi Giác Xuyên.


"Mày vào trước, tao mới yên tâm!" Giác Xuyên sai tay chân mở lồng thủy tinh, dìu Băng Thất Long Hình ra, sau đó tay làm tư thế "Mời vào".


"Đừng vào!" Băng Thất Hàn muốn giữ hắn lại, nhưng lập tức bị lũ tay chân của Giác Xuyên khống chế.


"Anh nghĩ rằng, anh đã yêu em mất rồi, Băng Thất Hàn." Đoàn Duẫn Phi bỗng quay đầu nói với cô, sau đó đi vào lồng thủy tinh (cuối cùng bạn editor cũng có cơ hội đổi cách xưng hô thành anh – em rồi, hạnh phúc quá <3)


Băng Thất Hàn ngạc nhiên trợn mắt nhìn hắn, vì sao đến tận lúc này hắn mới nói ra những lời cô mong mỏi đã lâu?


"Tốt lắm, người tình của mày dùng tự do của hắn đổi lấy tính mạng mày, mày và thằng bố này có thể cút được rồi." Giác Xuyên cười lạnh.


"Đợi chút, không phải mày nói sẽ gỡ bom khỏi người bọn tao sao?" Cô kinh sợ hỏi.


"Chờ tao bắt được sáu sao còn lại sẽ gỡ cho mày! Trong khoảng thời gian này mày vẫn phải mang bom, không sao đâu." Giác Xuyên ác liệt nói.


"Mày...... Sao mày có thể như vậy?" Cô tức giận muốn lao đến chỗ cô ta, nhưng lại bị lôi về.


"Ha...... Tao muốn gì chẳng được, chẳng ai quản nổi tao......" Giác Xuyên cất tiếng cười to.


"Cũng chưa chắc." Một giọng nói trầm thấp đanh thép đột ngột vang lên.


Giác Xuyên ngẩn ra, nhìn về phía phát ra tiếng, một người đàn ông nhã nhặn từ thang máy đi ra.


"Anh...... Thiên Quyền?" Giác Xuyên quá sợ hãi, hắn...... Hắn vào bằng cách nào? Bảo vệ tòa nhà sao không báo cho cô?


Băng Thất Hàn cũng ngây ngẩn cả người, người đàn ông âu phục nghiêm chỉnh trước mắt này chính là Thiên Quyền Gia Cát Tung Hoành.


Nhưng Đoàn Duẫn Phi trong lồng thủy tinh lại rất bình tĩnh, dường như sớm biết Gia Cát Tung Hoành sẽ xuất hiện, hoặc hắn đã nắm bắt được hình thức chỉnh người của Thiên Xu.


"Loại phụ nữ điêu ngoa như cô, nên có người đến quản giáo chút." Gia Cát Tung Hoành cười tao nhã.


"Hừ! Bằng vào mình mày?" Giác Xuyên khinh miệt nhướn mày.


"Không chỉ mình tôi......" Gia Cát Tung Hoành nói xong liền xảy ra một cơn chấn động mãnh liệt, rầm một tiếng, vách tường hầm ngầm bị đánh thủng một lỗ lớn, Thạch Dật từ màn khói bụi đi ra.


Giác Xuyên hoảng sợ. Đây là Ngọc Hành!


Sau Thạch Dật là Vọng Nguyệt Tinh Dã, hắn vào từ cái lỗ, trầm mặc quan sát nhanh bốn phía, lập tức ghét giận tái mặt.


Lại là phòng thí nghiệm làm người ta buồn nôn!


"Diêu Quang!" Giác Xuyên trừng mắt.


Lúc này, cửa thang máy lại mở ra lần nữa, thân ảnh nhanh nhẹn dũng mãnh của Diêm Quýnh chậm rãi đi ra, bên cạnh hắn là Địch Kiếm Hoài tuấn mỹ bức người.


"Thiên Toàn! Thiên Ki!"......" Giác Xuyên cơ hồ không thở nổi.


"Mày cũng biết không ít về bọn tao! Thật không đơn giản......" Diêm Quýnh sắc bén nhìn chằm chằm cô.


Giác Xuyên cố nén kinh hoảng, hừ lạnh, "Thật khó để toàn bộ thành viên Bắc Đẩu Thất Tinh đến đông đủ...... Không, còn thiếu một, Thiên Xu đâu? Lão đại của bọn mày không dám hiện thân ư?"


Vừa hỏi dứt, tất cả máy tính trong phòng thí nghiệm đều đột ngột hiện lên hình ảnh một cái đầu người màu trắng, cái đầu đó còn phát ra từng trận tiếng cười làm cho người ta lưng đổ mồ hôi lạnh.


"Ồ...... Cô đang tìm tôi sao?"


Giác Xuyên sắc mặt đại biến, ngay cả Thiên Xu thần bí cũng đến đây!


"Các người......" Đây là chuyện gì? Cô nghĩ hành tung của mình đã đủ cẩn mật, vì sao họ vẫn tìm được nơi này? Chẳng lẽ... Là Khai Dương đưa tới?


Cô nhìn Đoàn Duẫn Phi bị nhốt trong lồng kính, bỗng nhiên hiểu ra mưu kế của chính mình bị lợi dụng.


Diêm Quýnh đi đến bên ngoài lồng kính, nhìn Đoàn Duẫn Phi bên trong, đùa cợt: "Sao ngươi lúc nào cũng bị nhốt vào lồng kính thế? Khai Dương, chẳng lẽ ngươi nghiện vào đó rồi à?"


Đoàn Duẫn Phi trợn mắt nhìn hắn, dùng sức đá một phát vào lớp thủy tinh, cái lồng thủy tinh hình nhộng lập tức vỡ tan nát.


Giác Xuyên lúc này mới phát hiện, cô đã quá xem nhẹ lũ người đột biến này!

Chương trước

↑↑
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Như cách của chúng ta

Như cách của chúng ta

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Thu không anh

Thu không anh

"Chào em nhé, anh sắp bay rồi, em ở lại học giỏi, mạnh khỏe và phải luôn hạnh phúc

01-07-2016
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Trăng vàng Tà Nung

Trăng vàng Tà Nung

Thịnh nhớ mùi mít chín, nhớ mùi khói của củi cà phê và đặc biệt hơn là nhớ mùi

25-06-2016