XtGem Forum catalog
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Cưới Cô Vợ Non Nớt - Chương 02

↓↓
Lôi Kỳ Nhi kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông đột nhiên đẩy cửa phòng tắm ra.

Bởi vì là phòng trăng mật, cho nên cửa phòng tắm không khóa. Mà cô cũng không có nghĩ qua, người đàn ông này lại đột nhiên đẩy cửa phòng tắm ra, cho nên cô sợ ngây người. Hơn nữa, cô quên giờ phút này cô đang không mảnh vải che thân.

Cho đến khi cơn lạnh đánh úp lên người cô, cô mới giật mình cảm giác được điều này. Vội vàng quay lưng lại, hốt hoảng cầm lấy khăn tắm bên cạnh, muốn che đi cảnh xuân trên người.

Long Tuyền chưa bao giờ, cũng chưa từng nghĩ tới mình lỗ mãng đẩy cửa ra, lại thấy được cảnh sắc tốt đẹp như thế. Chỉ trong nháy mắt, anh nhìn thấy thân thể xinh đẹp của cô, tròn trịa cao vút, eo thon nhỏ cùng với hai chân thon dài. . . . . .

bạn đang xem “Cưới Cô Vợ Non Nớt ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Phản ứng của anh rất thành thật, cho nên khi cô muốn dùng khăn tắm che giấu cảnh xuân này, thân thể anh tự động tiến lên, ôm cô vào trong ngực.

"Đừng che." Giọng nói khàn khàn của phái nam lộ ra hơi thở tình dục.

Lôi Kỳ Nhi cũng khàn giọng, cho rằng mình sẽ bị nhiệt độ cực nóng của cơ thể phái nam ở sau lưng làm bỏng, "Không. . . . . ." Cô khó khăn muốn lắc đầu, cự tuyệt thân mật quá mức này, nhưng vừa nghĩ đến tối nay là đêm động phòng hoa chúc của hai người, cô cũng không tìm được lý do cự tuyệt anh nữa.

Nhanh như vậy phải thực hiện nghĩa vụ người vợ rồi sao? Cô đợi ở trong phòng tắm lâu như thế, còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt, nhanh như vậy đã phải làm hành động thân mật mà giữa những người yêu mới có rồi ư?

Trời mới biết, cô còn không biết người đàn ông sau lưng cô là ai? Cô chỉ biết tên của anh gọi là Long Tuyền, là tổng giám đốc tập đoàn Long thị, là một người đàn ông có thể một tay che trời, giàu có nhất nước, cũng là một người đàn ông nổi danh nghiêm khắc. Còn nữa, anh có một cơ bắp mê người, khiến những phụ nữ có giáo dưỡng chảy nước miếng, nổi lên sắc tâm. . . . . .

Chỉ là, thật sự phải nhanh như vậy sao? Cô cô cô. . . . . . còn chưa có chuẩn bị xong!

Mặc dù bị tình dục vây khốn, nhưng Long Tuyền không có xem nhẹ, thân thể cô gái nhỏ trong ngực anh rất cứng ngắc.

Anh biết, đối với cô mà nói, anh vẫn là một người đàn ông xa lạ, chỉ gặp mặt qua một lần; cô thật sự đã quên thiếu niên u buồn năm đó, anh có thể biết từ phản ứng của cô.

Anh có một chút thất vọng, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến tâm tình anh đã cưới được cô.

Anh không muốn miễn cưỡng cô, cho dù thân thể anh điên cuồng nói muốn giải phóng, muốn hung hăng vùi thật sâu vào thân thể mềm mại xinh đẹp trắng nõn của cô.

Cưỡng ép mình đưa tay lấy áo choàng tắm nữ đang treo trên giá, mặc lên cho cô. Anh cũng cầm lấy khăn tắm, thay cô lau đầu tóc dài ướt sũng kia.

Người đàn ông này rất kỳ quái, mới vừa rồi còn là một bộ dáng muốn ăn cô sạch sành sanh, nhưng bây giờ lại dịu dàng lau tóc dài thay cô.

Anh nghiêm nghị, anh dịu dàng, người nào mới thật sự là anh?

Trong khoảng thời gian ngắn, Lôi Kỳ Nhi quên phải xấu hổ, chỉ là mê muội nhìn xuyên qua khăn tắm màu trắng, len lén nhìn anh.

Một trận trầm mặc giữa hai người, nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất cô không cần vì kế tiếp phải nói cái gì mà phiền não.

Chờ khi tóc của cô đã khô bảy phần, anh mới để khăn tắm xuống, cúi đầu nhìn cô.

"Thế nào? Trên mặt tôi dính gì sao?" Anh không nói gì mà nhìn chằm chằm vào mình, Lôi Kỳ Nhi giơ tay lên sờ sờ mặt, lo lắng hỏi.

"Không có." Long Tuyền dời đi ánh mắt đối với cô mà nói là quá mức nóng bỏng, "Chúng ta đi ra ngoài đi."

"À. . . . . . Được." Gật đầu một cái, cô chậm rãi đi theo anh đi ra khỏi phòng tắm, nơi mà hai người đã ở trong đó rất lâu.

Sợ hãi đi vào phòng, liếc một cái nhìn thấy cái giường nước khổng lồ kia. Nguy rồi, cô lại sắp bắt đầu khẩn trương.

Chỉ là anh không cho cô cơ hội trốn tránh, vẫy tay với cô, khàn giọng khẽ gọi: "Tới đây ngồi đi."

Ngước mắt nhìn sang, thật may đó là ghế sô pha, không phải giường. Thấy anh muốn cô ngồi nơi đó, cô an tâm một nửa.

"Muốn uống một ly rượu không?" Đợi sau khi cô ngồi xuống, anh bưng lên ly rượu ngon vừa rồi, đưa tới trước mặt cô.

Rượu? Thật tốt quá, hiện tại cô cần nhất thứ này.

"Được, cám ơn." Cường ngạnh nhấp một ngụm đến bên môi, cô không quên phải giả bộ thành một thiên kim tiểu thư dịu dàng hiền thục.

Nhận lấy rượu trên tay anh, đưa tới bên môi khẽ nhấp một ngụm, cô vui mừng phát hiện, đây là sâm banh vị mật đào cô thích nhất.

Không tự chủ, cô một ngụm tiếp một ngụm uống hết bảy phần ly rượu.

"Muốn nữa không?" Người đàn ông bên cạnh cô cũng không có bị hào khí của cô hù dọa, ngược lại giọng nói nhàn nhạt hỏi thăm cô có muốn "Thêm một ly" nữa không.

Muốn nữa không? Sâm banh thích uống nhất và phải duy trì một bộ dáng thiên kim tiểu thư gia giáo tốt, cái nào quan trọng hơn?

Không đợi cô trả lời, người đàn ông kia đã đứng dậy, cầm cả chai rượu tới, lại thay cô rót đầy một ly thủy tinh, "Từ từ uống."

Là anh nói cô uống, không phải cô mê rượu đó! Đẩy tất cả trách nhiệm cho anh, cô cười tràn đầy vui vẻ, lại uống sạch cả ly sâm banh.

Nhớ trước kia sau khi uống xong một ly sâm banh, sẽ hô lớn một tiếng, nhưng không thể làm như vậy ở trước mặt người đàn ông này. Cho nên khi người đàn ông này lại lần nữa thay cô rót một ly rượu, cô có chút buồn bực uống rượu trong ly, một ly lại một ly.

Thành phần cồn trong sâm banh thấp, cũng không có nghĩa là sẽ không khiến người ta say.

Sau khi cô uống xong không biết bao nhiêu ly sâm banh, thần trí cô bắt đầu mơ hồ, hơn nữa còn cười khúc khích ha ha.

"Em say." Giọng nói đàn ông nhàn nhạt vang lên.

Cô ngừng cười khúc khích, nâng môi đỏ mọng lên, "Anh nói bậy! Tôi đâu có say?"

Người say, vĩnh viễn đều sẽ không thừa nhận mình say, cho nên Long Tuyền không phí tâm tư tranh luận sự thật này với cô. Anh bế ngang cô, đi tới giường nước thoạt nhìn cực kỳ thoải mái.

Cô bị ôm lấy, lần nữa cười ha ha, không an phận quay tới quay lui trong ngực anh, giống như con mèo nhỏ thu hút sự chú ý của người khác.

"Ôm tốt." Mặc dù trọng lượng của cô không mang đến bất kỳ khó khăn nào cho Long Tuyền, nhưng anh sợ cô giãy dụa không an phận như vậy, sẽ sơ ý ngã xuống đất. Nếu cô bị thương, anh sẽ rất tự trách.

"Đừng!" Cô tùy hứng xoay mặt đi, cự tuyệt làm đứa trẻ ngoan, "Ôm cao một chút nữa, tôi muốn cao hơn một chút." Cô ra lệnh cho người đàn ông đang ôm cô.

Từ sau khi sáu tuổi đã không được ai ôm lên cao, góc độ này nhìn xuống cảnh vật khiến cô nhớ lại lúc trước, muốn được ôm cao hơn một chút.

Nghe vậy, Long Tuyền nhíu mày, giống như sau khi say rượu, cô gái nhỏ này mới có thể tháo xuống ngụy trang của cô, lộ ra một mặt chân thật nhất của cô, mà anh cũng nghe lời ôm cô càng cao hơn.

"A. . . . . . Chơi rất vui, chơi rất vui đó!" Cô như một đứa con nít thét chói tai ra tiếng, cố gắng nâng cao thân thể, uốn éo muốn càng cao hơn.

"Cẩn thận!" Không kịp giữ vững thân thể của cô, Long Tuyền cũng mất đi trọng tâm, ngã song song với cô lên giường nước tràn đầy đàn hồi.

"A. . . . . . Cái này chơi càng vui!" Cô được anh bảo vệ rất tốt, không va chạm bị thương nên cũng không có chỗ nào đau, chỉ là toàn bộ lực chú ý lại bị giường nước co dãn hấp dẫn.

Cô thoát khỏi vòng tay của anh, trực tiếp lăn qua lăn lại ở trên giường nước, chơi đến cực kỳ vui vẻ

Long Tuyền nhìn động tác giống như đứa bé của cô, khóe môi không khỏi khẽ giơ lên cao.

Lại nói, cô là một cô gái trưởng thành hai mươi bốn tuổi, có ai sẽ tin tưởng? Nhất là khuôn mặt xinh đẹp sạch sẽ sau khi tẩy trang, khiến anh có một loại cảm giác trâu già gặm cỏ non.

"Này, anh là ai hả?" Hình như chơi chán giường nước, Lôi Kỳ Nhi ngồi ở trên giường, quay đầu tò mò nhìn anh.

Long Tuyền vẫy vẫy tay với cô, không trả lời.

"Gọi tôi?" Cô ngu ngốc lấy tay chỉ chóp mũi của mình, trong mắt to tràn đầy dấu chấm hỏi, "Đi qua chỗ của anh ư?" Anh gật đầu một cái.

"Tại sao?" Mặc dù trong miệng hỏi, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đi qua bên cạnh Long Tuyền, "Tôi qua rồi!" Cô vui vẻ tuyên bố.

Long Tuyền đưa tay, bỗng dưng ôm cô vào trong lòng.

Không có thân thể cứng ngắc, cũng không có kháng cự như lúc tỉnh táo, cô chỉ là mở cặp mắt mang theo men say, ngẩng đầu nhìn anh, "Này, anh vẫn không trả lời tôi, anh là ai vậy?" Cô cố ý phải biết đáp án.

"Anh là chồng của em, Long Tuyền." Không ngại cô đang say rượu, anh trả lời rất dịu dàng. Nếu để ba mẹ và mấy đứa em trai, em gái anh nhìn thấy bộ dáng này của anh, nhất định không tin anh chính là Long Tuyền.

Thử hỏi một người chính trực nghiêm nghị, làm sao có thể lộ ra vẻ mặt dịu dàng như thế? Mà toàn bộ dịu dàng của anh, chỉ dành cho cô.

"Chồng?" Nheo mắt, "Đúng rồi, tôi gả cho một người đàn ông quái dị!" Trí nhớ còn sót lại chỉ đủ để cho cô nhớ tới những thứ này.

Đàn ông quái dị? Đây là cảm giác của cô đối với anh sao? Anh nâng mày kiếm xinh đẹp lên, rất để ý lời đánh giá của cô.

"Anh khỏe mạnh cường tráng, bàn tay còn rất lớn rất lớn. Lúc nắm tay tôi, tôi vẫn nghĩ anh có thể một quyền đánh bẹp tôi đó?" Cô nói thẳng, vì tăng lực thuyết phục, cô còn vung một quyền nhỏ lên, quơ lung tung giữa không trung, không có phát giác sắc mặt người đàn ông ôm cô càng ngày càng âm trầm.

"Anh sẽ không đánh em." Cả đời này, chuyện anh không có khả năng làm nhất, chính là ra tay đánh cô, tổn thương cô.

"Ừ, nhưng mà vóc người của anh thật tốt đó!" Không để ý đến anh đang nói lời gì, cô cười khẽ một tiếng, "Lồng ngực rắn chắc và bụng sáu múi. . . . . . nhìn giống như rất ngon."

Rất ngon? Long Tuyền ngẩn ra, không dám tin lườm cô gái nhỏ trong ngực, anh nên cảm thấy vinh hạnh sao? Vợ của anh, mới vừa khen ngợi thân thể của anh, thoạt nhìn rất ngon.

"Anh xem, giống như rất ngon." Cô gái trong ngực anh đột nhiên mở miệng, hơn nữa còn đến thật sự rất gần, gần đến nỗi chỉ cần anh thoáng ngẩng đầu, là có thể hôn lên môi hồng nhuận đó.

Vẻ mặt Lôi Kỳ Nhi quyến rũ, nhìn chằm chằm vào "Sắc đẹp" trước mặt, áo choàng tắm nửa mở, lộ ra lồng ngực rắn chắc của anh, đây giống như là chocolate cơ bắp ngon miệng dụ dỗ cô tiến lên khẽ cắn một miếng. . . . . .

Mà cô cũng làm thật, cô cắn một miếng lên chỗ trái tim của anh, để lại một ký hiệu nhàn nhạt.

Long Tuyền hừ nhẹ một tiếng, thân thể xuất hiện một phản ứng chân thật nhất.

"Cứng quá. . . . . ." Cô ghét bỏ nhíu mày, không có hứng thú với khối thịt chỗ trái tim kia nữa, cho nên cô đổi hướng, tiến công tới dưới bụng, cắn một miếng nữa.

Chỉ là, cắn bắp thịt trên bụng cũng cứng rắn như vậy, lại cắn đau răng. Cho nên lần này, cô hoàn toàn buông tha hứng thú cắn anh.

"Ghét, làm sao anh lại cứng như thế?" Cô bất mãn ngẩng đầu, nói với người đàn ông đang toát mồ hôi: "Anh làm sao vậy, ngã bệnh ư?" Rốt cuộc nhận thấy được sự khác thường của người đàn ông này, cô mở to mắt say lờ đờ, không hiểu hỏi.

Cô gái này! Sau khi làm ra loại chuyện đó, còn tới hỏi anh thế nào! Vốn anh cũng không muốn muốn cô thực hiện nghĩa vụ người vợ vào tối nay, nhưng cô tuyệt không thông cảm khổ tâm của anh, còn "công kích thân thể" của anh.

Lần này, muốn anh nhịn như thế nào?

"Này. . . . . . A!" Thấy bộ dạng của anh giống như rất vất vả, cho nên cô tốt bụng lại gần anh, chỉ là cô không có nghĩ tới anh ta sẽ đột nhiên ra tay với cô. . . . . . À không, là miệng, anh ta hôn lên môi của cô.

Long Tuyền hôn môi đỏ mọng mà mình mong đợi đã lâu, đầu lưỡi ngang nhiên dò vào trong miệng của cô, ôm lấy cái lưỡi nhỏ thơm tho, rồi sau đó lại tùy ý nếm mỗi một tấc hương vị ngọt ngào trong miệng cô.

"Ưmh. . . . . ." Nụ hôn của anh thật là bá đạo, khiến cô hoàn toàn không có hơi sức phản kháng, chỉ có thể nằm mềm nhũn ở trong ngực của anh, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Không khí tốt giống như càng ngày càng mỏng manh, hơn nữa cô chỉ có thể hít thở tất cả hơi thở phái nam của anh. . . . . . Đầu hỗn loạn, tay Lôi Kỳ Nhi vỗ lên lưng của anh, vỗ nhẹ muốn anh buông cô ra.

Cô muốn bất tỉnh. . . . . .

Long Tuyền buông cô ra, lại kinh hoảng phát hiện cô không có phản ứng!

"Kỳ Nhi!" Anh nâng mặt của cô lên, gấp giọng gọi.

Lôi Kỳ Nhi trả lời anh, chỉ là một tiếng hít thở trầm ổn.

Cô ngủ thiếp đi! Long Tuyền lườm cô, không tin cô lại có thể ngủ ngon dưới tình huống môi lưỡi hai người giao thoa, còn ngáy to? Sẽ không phải là nụ hôn của anh quá ngột ngạt, cho nên cô mới ngủ chứ?

Không chuyển tầm mắt mà nhìn chằm chằm vào dung nhan đang ngủ của cô, anh muốn lay tỉnh cô, muốn cô thực hiện nghĩa vụ người vợ, sau đó muốn cô suốt đêm. . . . . .

Nhưng, tay muốn lay tỉnh vừa chạm tới thân thể của cô, không nhịn được đổi thành vỗ nhẹ, để cô ngủ được yên ổn hơn.

Vốn là một đêm động phòng hoa chúc triền miên tươi đẹp, người vợ mới của anh lại đang ngáy to.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say của cô, khóe môi anh không nhịn được khẽ giương lên.

Vợ của anh, Kỳ Nhi.

Gặp gỡ cô, là lúc anh hai mươi tuổi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái

Trời sinh xinh đẹp, khí chất ưu nhã, vóc dáng tốt, cũng đâu phải lỗi của nàng.Hắn

22-07-2016 10 chương
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái

Trời sinh xinh đẹp, khí chất ưu nhã, vóc dáng tốt, cũng đâu phải lỗi của nàng.Hắn

22-07-2016 10 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Áo bông chần ngày Tết

Áo bông chần ngày Tết

Hồi bà nội tôi còn sống, gần đến tết, vào những ngày nắng ráo, nội thường mang

27-06-2016
Giá mà...

Giá mà...

“Chỉ một phút duy nhât nó biết được một sự thật phũ phàng. Người mà nó yêu

29-06-2016
Đừng lướt qua nhau

Đừng lướt qua nhau

"Có khi nào anh nhớ một người, Người đã đến bên anh, như em, bước về nơi cuối

24-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương