
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132


bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Anh lại nở nụ cười, hôn một cái lên môi cô, “ Đến thì em sẽ biết, mau lên!”
Như lại bước vào vũng bùn, cô như hãm sâu vào trong mơ, giấc mơ quá đẹp khiến cô luyến tiếc thức dậy.
Thế là cô không tự chủ đi theo anh, thẳng ra đầu ngõ, xe đỗ gần đó giống như chiếc xe bí đỏ của cô bé lọ lem….
“ Bảo Bảo!”
Chợt một giọng nói đã thổi bay mọi thứ.
Cô bừng tĩnh, nhìn Công Tôn Diệp chạy tới.
Anh lập tức nắm tay cô từ tay Mục Tư Viễn, kéo cô lại.
“Mục Tư Viễn.” Công Tôn Diệp tràn ngập địch ý nhìn anh: “ Anh lại muốn làm gì hả?”
Mục Tư Viễn không để ý tới anh ta, chỉ tiến lên bắt lấy tay cô, lại bị Công Tôn Diệp cản.
“ Anh cút ngay!” Mục Tư Viễn lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh ta.” Tôi nói chuyện với Bảo Bảo, không có quan hệ gì với anh!”
Công Tôn Diệp cười lạnh lùng, “ Trước kia có thể không liên quan, nhưng từ nay về sau, tôi sẽ không để anh lại làm tổn thương cô ấy!” nói xong anh ta đẩy Mục Tư Viễn. “Mục Tư Viễn, cho đến buổi tối ngày hôm đó, tôi còn tưởng rằng anh có thể chăm sóc tốt cho Bảo Bảo, những chuyện trước kia sẽ không tính toán với anh nữa! nhưng anh đã làm gì hả?”
Anh đã làm gì?
Tối hôm trước, anh luôn ở trong trạng thái hôn mê, anh có thể làm được gì?
“Công Tôn Diệp, anh nói thế là có ý gì?” anh khó hiểu hỏi.
“ Có ý gì anh còn không hiểu, có ý gì còn cần tôi…”
“ Đừng nói nữa, đừng nói nữa!”
Cố Bảo Bảo hét lên, van xin bọn họ đừng nói nữa, những chuyện đó cô đã quên đi rồi vì sao còn nhắc tới?”
“ Bảo Bảo!” Công Tôn Diệp đau lòng nắm lấy tay cô. “ Chúng ta đi thôi!” anh kéo cô đi về tiệm mì vằn thắn.
“ Bảo Bảo!” Mục Tư Viễn gọi cô, không tin những gì mình thấy, “ Cố Bảo Bảo! Em đứng lại đó cho anh! Mau quay lại, đi tới biệt thự với anh.”
Cô lúc này mới nghe được hai từ “ biệt thự” vào tai, những chuyện tối hôm trước không ngừng hiện lên trong đầu cô, cô dừng chân quay đầu lại.
Cô cố gắng hết sức mới không để nước mắt rơi xuống.
Cô cố gắng hết sức mới để mình lên tiếng: “Mục Tư Viễn, anh đi đi, sau này, chúng ta không còn bất cứ quan hệ gì nữa.” Nói xong cô xoay người cùng Công Tôn Diệp vội và biến mất ở đầu ngõ.
Mục Tư Viễn muốn đuổi theo nhưng lại thấy chóng mặt.
“ Thiếu gia, cậu sao rồi?” người lái xe chờ ở xe thấy thế vội vàng ra đỡ anh.
Anh lắc đầu, sau khi đứng vững, anh tiếp tục đuổi theo.
****
“ Con sao thế?”
Thấy nước mắt cô vương đầy trên mặt, mẹ Cố khó hiểu lại đau lòng tiến tới, “ Sao lại khóc?”
Ba Cố cũng đi ra nhìn Công Tôn Diệp: “ Có chuyện gì vậy?”
“ Ba mẹ à, con không sao!” Cố Bảo Bảo nói xong chạy lên gác.
Công Tôn Diệp vỗ vai hai người, lắc đầu như an ủi rồi cũng đi lên theo.
Ba Cố với mẹ Cố nhìn nhau, còn chưa kịp nói gì thì thấy Mục Tư Viễn bước vào tiệm mỳ vằn thánh.
“ Thiếu gia Tư Viễn!” mẹ Cố hấp tấp tiến lên. “ Sao cậu lại tới đây?”
“ Bảo Bảo đâu ạ?” Mục Tư Viễn hỏi gấp.
“ Nó…”
Ba Cố cướp lời bà, đi thẳng vào vấn đề: “ Thiếu gia Tư Viễn, xin cậu đứng tới đây tìm Bảo Bảo nữa!” Nói xong ông dùng cơ hể chặn cầu thang lên gác.
Mục Tư Viễn hiểu ta, Bảo Bảo ở trên gác!
Nhưng ba Cố làm như vậy là muốn lấy cái chết ngăn cản ư?
Anh đi từng bước, do bước chân bất ổn nên mỗi bước đi đều rất gian nan: “ Chú Cố, chú làm gì vậy? vì sao không cho cháu gặp Bảo Bảo?”
Anh dừng lại trước mặt ba Cố, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt tràn đầy tia máu kiên định nhìn ba Cố: “ Lần trước chú gạt cháu Bảo Bảo đi ra ngoài với Công Tôn Diệp, lần này vì sao chú lại ngăn cản cháu?”
Anh không thể không có được đáp án!
Ba Cố cũng nhìn vào mắt anh: “ Thiếu gia Tư Viễn, tôi đã sớm nói rồi, Bảo Bảo nhà tôi không xứng với cậu! Nó sắp kết hôn với A Diệp rồi, càng không thể dây dưa không rõ gì với người đàn ông khác, cho nên nếu cậu nghĩ cho Bảo Bảo thì xin cậu đứng nên tới đây tìm nó nữa, đừng để người ta có những lời ong tiếng ve gì về nó!”
- Nó sắp kết hôn với A Diệp –
Chỉ nghe đến đó, suy nghĩ của Mục Tư Viễn đã ngưng trệ, vị ngọt cuồn cuộn trong ngực, trào lên miệng nhưng nó lại có vị mặn chát.
“ Khụ…”
Anh đột ngột ngã quỵ trước mặt ba Cố, miệng phun ra một bụng máu.
“ Thiếu gia Tư Viễn!”
Mẹ Cố kinh hô, hai người đi theo Mục Tư Viễn cũng nhanh chóng chạy lại đỡ anh.
“ Sao lại thế này?” Mẹ Cố lo sợ hỏi hai người kia.
Một người trong đó lo lắng hỏi: “ Thiếu gia cảm nặng còn chưa khỏe, bác sĩ nói phổi đã bị tổn thương, nếu quá kích động có thể sẽ ho ra máu.”
Người còn lại nói: “ Còn nói gì nữa, mau đỡ thiếu gia về!”
Ba Cố nhíu mày,cũng giúp đỡ một tay. “ Mau lên, đi bệnh viện trước đã.”
Mục Tư Viễn lại không chịu đi, nắm chặt tay ba Cố. “ Chú Cố, cho cháu dẫn Bảo Bão đi, cho cháu … Khụ khụ.”
Sau trận ho điên cuồng anh không nói được nữa.
Ba Cố không để ý tới lời anh nói, chỉ nói với hai người kia: “ Mau, chúng ta cùng đưa cậu tar a ngoài.”
Cơn choáng váng ào tới, Mục Tư Viễn không còn sức đấu chống lại ba người, chỉ mặc bọn họ đưa lên xe.
Hai người kia bình thường đi theo bên cạnh Mục Phong Minh nên biết Mục Tư Viễn quan trọng hơn hết, sau khi đóng cửa xe, không đợi ba Cố nhắc liền nhanh chóng lái xe đi.
Nhìn chiếc xe đi xa, mẹ Cố cuối cùng không đành lòng nói: “ Ba nó à, không phải chúng ta đã làm hơi quá đáng đó chứ?”
Ba Cố thở dài, “ Không thế thì phải làm sao? Bảo Bảo nếu đi theo Mục Tư Viễn có được hạnh phúc? Trong lòng tôi, còn có gì quan trọng hơn hạnh phúc của Bảo Bảo chứ?”
Mẹ Cố gật đầu, lại lắc đầu: “ Bảo Bảo đi theo A Diệp có thể có được hạnh phúc sao?”
Ba Cố vỗ vai bà: “ Ít nhất thì xác suất sẽ lớn hơn …. Bà không phải hay nói với tôi, phụ nữ mà quá yêu người chồng thì ngược lại sẽ không có được vui vẻ hay sao?”
Mẹ Cố cười khẽ, kéo tay ba Cố, hai người cùng về tiệm mỳ vằn thắn.
Đi lên lầu hai thì thấy Bảo Bảo đang nói chuyện với A Diệp, không khóc nữa.
Thấy bọn họ vào, Công Tôn Diệp liền đứng lên: “ Chú Cố, dì Cố, Bảo Bảo không sao rồi, hai người đừng lo lắng quá!”
Ba Cố mẹ Cố nhìn nhau, như có thần giao cách cảm giấu đi chuyện vừa rồi Mục Tư Viễn đã tới, chỉ nói: “ Không sao là tốt rồi!”
Mẹ Cố ngồi xuống cạnh Cố Bảo Bảo, “Bảo Bảo, bây giờ A Diệp ở đây rồi, con cũng đã suy nghĩ rất lâu, có phải cũng nên cho cậu ấy một đáp án?”
Cái gì nên tới vẫn phải tới.
Cố Bảo Bảo rũ mắt xuống, lại ngẫng lên, cô mỉm cười với mẹ, “ Mẹ, con có thể đồng ý không?”
Mẹ Cô sửng sốt, không khỏi kỳ quái nhìn ba Cố thì thấy ông sững sờ, tiếp đó cười : “Bảo Bảo, con đồng ý thì đồng ý, không cần hỏi ba mẹ.”
Đồng ý?!
Trên mặt Công Tôn Diệp lộ ra vẻ kinh hỉ, nắm lấy tay Cố Bảo Bảo: “ Bảo Bảo, em…”
Quá kích động nên anh cũng lắp bắp: “ Em thật sự …. Thật sự ….Anh không có nghe lầm chứ, em đống ý với anh sao?”
Cố Bảo Bảo lau giọt nước mắt còn sót lại, “ A Diệp, chỉ có anh không ngại em, em nào có ghét bỏ anh?”
“ Không ngại, không ngại….” Anh rưng rưng, thận trọng lấy chiếc nhẫn trong túi ra, không xác định hỏi lại: “ Anh … Anh thực sự có thể đeo chiếc nhẫn này cho em ư?”
Cô kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn, trong lòng hạ quyết tâm liền gật đầu.
Nước mắt trên khóe mi Công Tôn Diệp lăn xuống, lời cam kết như vậy anh đã chờ đợi rất lâu, khi sự thật đến thì không thể trách anh khó tin như vậy!
Không nên trách tay anh sao mà run rẩy như thế, vì cô dâu này anh đã mong ngóng một nghìn chin trăm ba mươi mốt ngày…
Bây giờ, rốt cuộc anh đã có thể giang rộng cánh tay, ôm chặt, chiếm giữ cô trong lòng mình.
“Bảo Bảo.” Anh đã có thể nói. “ Anh yêu em.”
“ Cám ơn anh, A Diệp!”
Cố Bảo Bảo gật đầu, nước mắt tại nơi anh không nhìn thấy mặc ý lăn trào. Cô bé mang theo ước mơ đứng ở phía xa nói: Anh Tư Viễn, tạm biệt!
Nếu đây là cách duy nhất để quên anh, em … bằng lòng!


Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Thật ra thì Đường Tố Khanh biết anh từ nhỏ đã chịu khi dễ, cho nên đối với

Độc Ái Thuần Nam
Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

Hãy nhắm mắt khi anh đến - Đinh mặc
Giới thiệu: Làm việc với một thần thám thông minh, cao ngạo, không hiểu nhân tình
Sủng Thê Đại Trượng Phu
Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi
Đêm Không Thể Tẩm
Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung
Để Anh Gặp Em Lúc Tốt Nhất
Để Anh Gặp Em Lúc Tốt Nhất là truyện ngôn tình khá hay mình chia sẻ cùng các bạn, hãy
Nhàn Thê Bất Hạ Đường
Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

Theo dòng tình yêu - Sói Xám Mọc Cánh
Văn án: Mọi việc trên thế giới đều được Trần Ngộ Bạch phân chia ra như thế này
Heo Con Say Giấc
Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

Mua đi bán lại một đám đông
"Họ buồn. Cái buồn gần như không giải tỏa được. Nỗi buồn kiểu đó thường sinh ra
Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau
Mời bạn đọc truyện teen mới Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau tại website

5 bài học quan trọng của đời người
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau

Chỗ nào cũng nắng
Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

Đề ơi là đề
Số là hôm qua hắn đánh trúng được đầu bảy nên hôm nay hắn chủ chi vụ nhậu

Rau sạch
(khotruyenhay.gq) Vậy là cô ấy đang ngồi trước mặt chị. Sau hàng chục cuộc điện

Khỏa thân
Vứt cây cọ xuống nền, nhìn bức ảnh toàn thân vừa hoàn thành, hắn cười thích chí:

Đôi đũa lệch
Tại sao anh không về nhà? Tại sao anh để cho người phụ nữ đó gọi điện mà không

Thiên thần quân phục
Đây là một câu chuyện trong gia đình mà cha tôi đã kể cho tôi nghe về mẹ của ông,

Tám Nhắc ơi, Tám Nhắc à!
(khotruyenhay.gq) Có lần, hắn với bạn gái đang thủ thỉ trong phòng thì bà Năm Ngót