Ring ring
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 68

↓↓
Thấy Nhạc Nhạc gật đầu, Cố Bảo Bảo như có được sự cổ vũ lớn lao, cầm lấy đồng xu.

"Nhạc Nhạc xem này, lần đầu tiên."

Cô tung đồng xu lên, đồng xu xoay tròn trên không rồi rơi xuống tay, cô lập tức úp tay kia lại, không dám nhìn.

"Nhạc Nhạc, con nói xem có phải mặt chữ không?"

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nhạc Nhạc nghe không hiểu, nhưng bé thấy trò tung đồng xu này rất hay, cho nên cứ cười tươi.

Cố Bảo Bảo lấy tay ra, mặt xu viết chữ đập ngay vào mi mắt.

Cô ngơ ngác, không thể không thừa nhận tâm tình vui mừng dâng trào trong lòng!

"Nhạc Nhạc, con nói xem lần này có phải mặt chữ nữa không?"

Cô không dám tung, mâu thuẫn nhìn con trai.

Nhạc Nhạc chu miệng, ngón tay kiên định chỉ vào "chữ".

Bé thực sự không hiểu gì cả, bé chỉ cảm thấy là mặt chữ này trông được hơn thôi.

Song, sự tùy tiện ấy của bé như sức hấp dẫn với đồng xu, khi nó rơi xuống lòng bàn tay Cố Bảo Bảo, thật sự là "chữ"!

"Còn một lần cuối cùng!"

Cố Bảo Bảo lẩm bẩm, vẫn lừa mình dối người, "Nếu là mặt hoa thì mẹ không đi, nếu là mặt chữ..."

Tung lên lần nữa, cô cảm giác được sự lạnh lẽo của kim loại rơi trong tay, tay kia vội vàng che lại, vẫn không dám nhìn.

Thế nhưng Nhạc Nhạc muốn xem, bé lật tay mẹ ra, muốn xem lần này có phải "chữ" mà bé trông thấy đẹp kia không!

Cố Bảo Bảo hít sâu một hơi, được rồi, vậy xem thôi!

Cô cắn răng bỏ tay, lại là "chữ" xông vào mắt!

Chẳng lẽ là ý trời? !

Cô thở ra, được rồi, cô sẽ đi!

Đứng dậy thay quần áo, cô bảo ba mẹ trông Nhạc Nhạc, dự định mình sẽ đi nhanh về nhanh.

Nhưng vừa mới ra ngoài tiệm mỳ vằn thắn, bóng dáng nhỏ kia lại lanh chanh chạy theo ra.

"Nhạc Nhạc, mau về đi. " Cô xoay lại nói với bé: "Đợi ở nhà với ông bà ngoại nhé, mẹ sẽ về nhanh thôi."

Bé không nghe, ôm lấy chân mẹ, trong đôi mắt to hiện lên ao ước muốn đi theo cô gặp ba.

Cố Bảo Bảo thực sự không đành lòng cự tuyệt, nghĩ thêm, có lẽ mang theo Nhạc Nhạc đi gặp anh, tâm tình cô sẽ bình tĩnh vững vàng hơn.

"Vậy được rồi." Cô ôm bé, "Cho con đi cùng với mẹ."

Mẹ Cố đi theo ra hỏi: "Con muốn dẫn Nhạc Nhạc đi đâu thế?"

Tất nhiên không thể nói là đi gặp Mục Tư Viễn, "Mẹ con con ra công viên chơi rồi sẽ về!"

Đi công viên chơi? Lẽ nào có hẹn với ai?

Mẹ Cố phát hiện được tia sáng chợt lóe lên trong mắt con gái, không nhịn được suy đoán có phải A Diệp không?

Nếu là thế thì tốt nhất.

***

Dẫn Nhạc Nhạc vào công viên Lan Hoa, kể từ cái lần khi còn bé, cô không còn tới nơi này nữa.

Lí do đương nhiên là, anh không có như cô chờ đợi, dẫn cô tới nơi này.

Nhiều năm qua, rất nhiều công viên đã bị phá bỏ, những công viên giữ lại thì không ngừng đổi mới, trở nên lớn hơn.

Nhạc Nhạc nghe tiếng chim hót, vui vẻ vỗ tay, định kéo cô chạy vào rừng cây thì bỗng nhiên trông thấy rất nhiều cá vàng đang bơi lội trong hồ, lại dừng bước không chịu đi.

Cô dẫn bé ngồi xuống cái ghế bên hồ nước, nói mọi thứ cho bé nghe.

"Nhạc Nhạc, con xem, đây là cây liễu, đó là cây cầu hình vòm, bên kia là cái đình nghỉ chân..."

Ánh mắt chợt dừng lại, cô kỳ quái khi trông thấy người quen, không phải Mục Tư Viễn, mà là Cổ Tín Dương.

Chú!

Nhạc Nhạc cũng thấy anh ta, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tươi cười, chờ chú đến gần liền giang hai tay ra, ý bảo chú ôm!

Ánh mắt Cổ Tín Dương thâm trầm, vươn tay ra ôm lấy bé.

"Phó tổng, sao anh lại ở đây?"

Cố Bảo Bảo đứng dậy, nghi ngờ hỏi. Lúc này, không phải anh ta đang làm ở công ty sao?

Phó tổng? !

Trong lòng anh ta cười lạnh, bản lĩnh làm bộ của cô ta tuyệt không thua Mục Tư Viễn!

"Cô tới gặp Mục Tư Viễn hả?" Anh ta chậm rãi nói, "Cô đi theo tôi!"

Nói xong, anh ta ôm Nhạc Nhạc đi trước.

"Cái này..." Sao anh ta biết cô tới gặp Tư Viễn?

Tư Viễn muốn gặp cô, sao lại đi cùng anh ta?

Cô đuổi theo muốn ôm Nhạc Nhạc lại: "Nhạc Nhạc, nào, chú ôm con lâu rồi sẽ mệt, để mẹ ôm nhé!"

Nhưng mà, khi Nhạc Nhạc vươn tay ra với cô, anh lại dùng cơ thể chặn lại, giọng nói khác thường: "Tôi ôm nó, lát nữa cô gặp Mục Tư Viễn chẳng phải sẽ dễ dàng hơn?"

Cô sửng sốt, không rõ lời anh ta là ý gì.

Lúc này, anh ta đã dẫn cô vào rừng cây, giữa lối đi nhỏ có một chiếc xe đang đỗ.

Trong lòng cô dâng lên dự cảm đáng sợ.

"Nhạc Nhạc, theo mẹ nào!"

Cô sải bước dài, muốn bế lấy con thì bả vai bị anh ta đẩy mạnh, người cô liền đụng mạnh vào cây.

Cổ Tín Dương nhanh chóng mở cửa xe, ném Nhạc Nhạc vào bên trong.

"Nhạc Nhạc!"

Cô hoảng sợ lao tới trước, Cổ Tín Dương lạnh lùng nhìn cô, đẩy cả cô vào trong xe.

Anh ta lại gần, tay thò vào túi áo khoác cô cầm lấy điện thoại.

"Nhạc Nhạc!"…ti3u+_+ha0…☞Dđ♥LQĐ☜

Cô lảo đảo ngã vào trong xe, không để ý tới được điện thoại, chỉ ôm Nhạc Nhạc, xác định bé không bị làm sao mới thở phào.

Cô ngẩng lên thì thấy ngăn cách giữa ghế trước và ghế sau là một tấm sắt, Cổ Tín Dương ngồi lên ghế lái rồi khóa cửa lại.

"Anh muốn làm gì!" Cô lớn tiếng hỏi.

"Tôi muốn làm gì, không phải cô biết rất rõ sao?"

Môi anh ta lạnh lùng nhếch lên, tháo pin điện thoại của cô sau đó đạp chân ga, phóng xe ra khỏi rừng cây vắng người.

***

"Chiếc nhẫn sao còn chưa đưa tới

Còn một tiếng nữa là tới ba rưỡi rồi, Mục Tư Viễn lo lắng hỏi.

Gọi điện lúc một rưỡi, tiệm châu báu đã nói người giao hàng đã đi, bây giờ đã qua hai tiếng, cho dù kẹt xe thì cũng phải đến rồi.

"Mục tổng." Thư ký chủ nhiệm cúp điện thoại, kỳ quái nói với anh: "Tiệm châu báu đã liên lạc với nhân viên giao hàng, nhưng điện thoại của anh ta không gọi được!"

Anh nhíu mày: "Vậy là ý gì?"

Lẽ nào nhân viên giao hàng còn có thể "nuốt" chiếc nhẫn?

Thư ký chủ nhiệm bĩu môi, cô cũng nghĩ đến điều đó, tỏ ý với anh điều đó cũng không phải không có khả năng!

Anh xua tay, gọi điện cho Cố Bảo Bảo, ngoài dự tính là gọi sao cũng không được? !

Nghĩ lại, có thể cô ấy đang trên đường tới công viên, hoặc giả cô ấy tới rồi, điện thoại không gọi điện chỉ là do sóng không tốt mà thôi!

"Ding!"

Cửa thang máy mở ra, một cô thư ký dẫn theo một người đàn ông vội vàng đi vào: "Mục tổng, người bên tiệm châu báu đến rồi!"

Anh lập tức chạy lại, gần như phải gọi là "cướp" cái hộp trong tay nhân viên giao hàng, vừa mở ra vừa hỏi: "Sao lại trễ như thế!"

Nhân viên giao hàng cúi đầu, che giấu đi sự hoảng loạn trong mắt mới đáp: "Tôi nhớ lầm địa chỉ, điện thoại lại hết pin, tìm hơn nửa ngày mới tới đây được, rất xin lỗi! Hi vọng ngài không trách cứ."

Mục Tư Viễn chẳng có thì giờ để ý tới anh ta, xem qua chiếc nhẫn thấy không có vấn đề gì thì chạy nhanh vào thang máy.

Ngồi trên xe, anh vừa khởi động xe, vừa tiếp tục gọi cho Cố Bảo Bảo, vẫn không gọi được!

Cô ấy đến công viên rồi sao?

Tín hiệu ở công viên có lẽ không được tốt!

Vứt điện thoại sang một bên, nhanh chóng phóng xe đi, vội vã tới công viên.

Bảo Bảo, em nhất định phải chờ anh!

Anh không phải cố ý muộn đâu, lát nữa anh nhất định giải thích với em.

Chỉ cần em... Chờ anh!

Cuối cùng trên đường không kẹt xe, anh dùng tốc độ nhanh nhất tới vườn hoa, đồng hồ lúc này là bốn giờ năm mươi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Gửi Ba lời xin lỗi!

Gửi Ba lời xin lỗi!

Xin lỗi ba! Ba à! Con mong rằng lời xin lỗi con gái nói ra lúc này là chưa quá

24-06-2016
Yêu đến chết

Yêu đến chết

Cô tự tử, nhưng đến Diêm Vương cũng từ chối cô. Dư luận không ngừng đả kích. Cô

27-06-2016
Hạnh phúc của tôi

Hạnh phúc của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Tôi và em

Tôi và em

Quán Tịnh nằm sâu trong một con hẻm nhỏ, quán chuyên về trà cung đình, có tới 70 loại

28-06-2016
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương