Ring ring
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 27 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 65

↓↓
Lẽ nào ba không tới?

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Còn đang nghi hoặc thì chợt thấy ngay bên cạnh một cái cây cách đó không xa thoáng hiện lên bóng dáng quen thuộc.

Bé không chút nghĩ ngợi, bật thốt lên: "Ba! Ba!"

Công Tôn Diệp và Cố Bảo Bảo đều sửng sốt, nghi hoặc nhìn theo hướng Hoan Hoan gọi.

Mục Tư Viễn ư? Ở đó có bóng dáng anh?

Hoan Hoan sốt ruột, sao vừa rồi mới thấy mà giờ đã biến mất rồi?

Bé lại gọi to: "Ba, ba!"

Bé vùng vẫy thoát khỏi Công Tôn Diệp, muốn chạy ra đó tìm ba.

Cố Bảo Bảo kéo ôm bé lại, "Hoan Hoan, ba không có ở đó đâu, con nhìn lầm rồi. Con nghĩ xem, ba con sao lại tới đây được chứ?"

Hoan Hoan lo lắng nhìn cô, lời trong lòng không nhịn được nói ra: "Ba sẽ đến, vừa rồi ở trong nhà vệ sinh con đã gọi điện cho ba, ba sẽ đến mà!"

Cố Bảo Bảo sửng sốt, "Con nói cái gì?"

Bé tưởng mẹ không nghe rõ liền nói lại, "Con lén gọi cho ba, con muốn ba tới, con muốn được chơi cùng cả ba mẹ."

Ngụ ý là bé không thích chơi với chú kia.

"Hoan Hoan, nói thế là không lễ phép!" Lòng cô rối bời, không khỏi trầm mặt.

Thấy thế, Hoan Hoan nhíu mày: "Mẹ, mẹ mắng con? Vì chú ấy mà tối nay mẹ đã mắng con hai lần! Chú ấy có tốt vậy không? Mẹ không cần ba, cũng không cần con? Mẹ chỉ cần có mỗi chú ấy thôi đúng không?"

Vừa rồi bé thấy chú ấy hôn mẹ, đó không phải là việc chỉ có ba mới có thể làm với mẹ ư?

Cô kinh ngạc nhìn bé, không hiểu sao bé lại nói thế, "Hoan Hoan, con... Con nghĩ mẹ như vậy sao?"

Hoan Hoan thương tâm lắc đầu, lại gật đầu, "Cô Sơ Hàn nói, lúc mẹ dẫn Nhạc Nhạc đi Mỹ thì đã ở chung với chú ấy. Mẹ muốn Nhạc Nhạc, muốn chú ấy, lại không muốn Hoan Hoan!"

Khát vọng có mẹ khi còn nhỏ luôn ở trong lòng bé, bé đã phải chờ đợi rất lâu nên nó đã biến thành bóng ma trong lòng.

Khi ý thức được mẹ sẽ lại rời khỏi bé, bóng ma bắt đầu xuất hiện trở lại nhiều lần hành hạ trái tim bé.

Đến đây, nước mắt bé không nhịn được nữa, từng giọt lăn xuống thấm ướt cả khuôn mặt nhỏ nhắn.

Nhạc Nhạc sợ ngây ra, anh cho tới giờ đều rất thông minh dũng cảm, bé chưa từng thấy anh khóc bao giờ!

"Hoan Hoan..." Thấy bé khóc, lòng Cố Bảo Bảo đau như dao cắt, cũng rớt nước mắt theo, "Hoan Hoan đừng khóc, mẹ sao lại không muốn con chứ..."

Cô lau nước mắt cho bé, nghẹn ngào, "Mẹ có thể không cần ai hết, nhưng con với Nhạc Nhạc là không thể, con có biết không?"

Hoan Hoan lắc đầu, khóc lớn: "Nhưng nếu mẹ lấy chú ấy, mẹ không còn là mẹ của chúng con nữa!"

Bé biết, bé biết hết, bé có một người bạn mẹ bỏ ba đi lấy người khác, tiếp đó sinh em bé, rồi về sau mẹ liền dẫn em bé đi nước ngoài.

"Cái đứa này!" Tim Cố Bảo Bảo như bị dao cứa vào, ôm chặt lấy bé, "Mẹ vĩnh viễn sẽ không lấy chồng, con yên tâm, mẹ sẽ không..."

"Thật không ạ?" Bé khóc hỏi.

Yết hầu như bị chặn lại, Cố Bảo Bảo nói không ra lời, chỉ có thể gật đầu.

"Mẹ!" Hoan Hoan ôm chặt lấy cô, dường như làm vậy bé có thể vĩnh viễn có mẹ ở bên cạnh.

Công Tôn Diệp quay đầu đi chỗ khác, có lẽ, khoảng cách giữa anh và cô còn xa hơn những gì anh nghĩ.

***

"Cục cưng, hai con chơi một lúc nhé, mẹ xuống dưới nhà rồi sẽ lên ngay có được không?"

Chuyện xảy ra tối nay, cô thực sự cảm thấy áy náy nên muốn ra tiễn Công Tôn Diệp.

Hoan Hoan biết mẹ muốn làm gì, kéo lấy áo cô, "Mẹ không đi có được không?"

"Bé ngoan!" Cô xoa đầu bé, "Mẹ đi tiễn chú là xuất phát từ lễ phép rồi sẽ về ngay."

Bé nghĩ, "Vậy mẹ không được hôn đâu."

Cố Bảo Bảo sửng sốt, hóa ra lúc Công Tôn Diệp hôn cô, bé ngồi trên ngựa gỗ nhìn thấy cho nên tâm tình mới mất khống chế vậy sao

Cô cười đau lòng, cam đoan với bé: "Không hôn, mẹ chỉ hôn cục cưng của mẹ thôi nhé?"

Nói rồi cô hôn chụt một cái lên má bé, Nhạc Nhạc thấy thế cũng đòi, chuyện tốt như vậy không thể tụt lại phía sau.

Cô lại hôn Nhạc Nhạc một cái, "Giờ mẹ đi xuống dưới nhà nhé?"

Hoan Hoan lúc này mới yên tâm gật đầu, "Vâng ạ. Nhưng chỉ được năm phút thôi!"

Bé cố ý nói thật lớn, chính là muốn chú kia ở dưới nhà cũng nghe thấy!

Cố Bảo Bảo thấy buồn cười, sau này lớn rồi, cô gái mà được bé thích không biết là may mắn hay bất hạnh đây!

Xuống dưới thì thấy ba và Công Tôn Diệp đang nói gì đó, thấy cô liền dừng lại.

Công Tôn Diệp đứng lên, vẫn mỉm cười: "Em không cần xuống đây, anh về bây giờ."

Cô gật đầu, "Để em tiễn anh."

Hai người ra ngoài ngõ, trong lòng đều có lời muốn nói nhưng không ai lên tiếng trước.

Tới khi đến chỗ đậu xe, cô mới nói một câu: "Trên đường lái xe cẩn thận."

Công Tôn Diệp quay lại nhìn cô, nụ cười ưu thương làm cô không dám nhìn.

"Xin lỗi, A Diệp..."

Cô áy náy không gì sánh được, cô phát hiện ngoại trừ xin lỗi và hổ thẹn ra thì cô thực sự không thể cho anh được cái gì.

"Đừng nói xin lỗi." Anh lắc đầu, lại lắc đầu, trong mắt như ngấn nước, "Anh không cần lời xin lỗi của em!"

Nói xong, anh mở cửa xe, ngồi lên rồi nhanh chóng phóng đi làm cuốn lên một trận gió.

Cô có thể cảm nhận được, trong cơn gió này có mùi vị thương tâm!

***

"Mẹ, mẹ đã quá một phút!" Đi vào phòng, Hoan Hoan lập tức cầm điện thoại giơ lên cho cô xem.

Cố Bảo Bảo nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn, "Có thể tính thêm mẹ bị thương cho nên mới đi chậm không hả?"

Lý do này tạm chấm nhận! Hoan Hoan gật đầu, "Vậy được rồi ạ!"

Cố Bảo Bảo bị bé chọc cười, ngồi xuống giường, để hai đứa nằm tựa vào cô.

"Đã hơn tám giờ, có phải nên đi ngủ rồi không?"

"Mẹ còn chưa kể chuyện cho bọn con!" Hoan Hoan lắc đầu.

Cố Bảo Bảo cười, cầm quyển truyện ở đầu giường, "Hôm nay các con muốn nghe chuyện gì?"

Hoan Hoan đã sớm nghĩ rồi: "Con muốn nghe chuyện của ba và mẹ!"

Nói xong bé đẩy Nhạc Nhạc, "Nhạc Nhạc, em có muốn nghe không?"

Nhạc Nhạc thấy anh "ra hiệu", nhanh chóng gật đầu, ý bảo em cũng rất muốn nghe.

Cô không nhịn được nói: "Thế nhưng... chuyện của ba mẹ rất dài, dù nói ba ngày ba đêm cũng không có hết."

Hoan Hoan sờ đầu, "Vậy hôm nay trước tiên là kể chuyện lúc ba mẹ còn nhỏ đi ạ!"

Chuyện khi còn nhỏ? Xa xôi cỡ nào...

Cô bé bướng bỉnh ấy cùng cậu bé như hoàng tử kia, kỳ thực không nên cùng xuất hiện.

Nhưng cô bé vẫn thích chơi đùa cùng cậu, cậu ở đâu thì cô bé ở đó, cô bé không làm bạn với cậu, cũng không giúp đỡ gì cậu, ngược lại cậu làm chuyện gì, cô bé cũng phá hỏng.

Làm bài tập, hoàn thành tác phẩm thủ công, đến lúc cậu làm vệ sinh lớp...

"Rất nhiều..." Cố Bảo Bảo cười đau buồn, "Hai cục cưng, có phải khi còn nhỏ mẹ rất xấu không?"

Không có tiếng trả lời, hai đứa bé đòi nghe chuyện xưa giờ đã ngủ vùi trong lòng cô.

Lẽ nào chuyện xưa của cô và anh đã đè nặng đến mức ấy?

Cô cười khổ, nhìn khuôn mặt hai bé con như thấy được Mục Tư Viễn khi còn bé.

"Anh Tư Viễn... Kỳ thực, kỳ thực em làm vậy, chỉ là muốn anh, chú ý tới em nhiều hơn mà thôi."

Nhưng, nỗ lực nhiều năm ấy của cô, anh vẫn không thể, không thể thích cô...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái

Trời sinh xinh đẹp, khí chất ưu nhã, vóc dáng tốt, cũng đâu phải lỗi của nàng.Hắn

22-07-2016 10 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Em gái bé bỏng

Em gái bé bỏng

Cô em gái nhõng nhẽo nhiều khi thật phiền phức nhưng như một thiên thần đáng yêu bên

01-07-2016
Hương trà gừng

Hương trà gừng

Nguyên chắc chắn rằng mình sẽ quên. Dẫu cậu biết rằng sự lãng quên ngay cả bản

23-06-2016
Có mất đi đâu...

Có mất đi đâu...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đã từ

25-06-2016
Vẹt và châu chấu

Vẹt và châu chấu

Khoa La là tên một con vẹt, mỏ nó vừa đẹp vừa linh hoạt. Nó có thể mổ châu chấu

24-06-2016
Sở thích

Sở thích

Em thích nhìn người khác từ trên cao, từ đằng xa và nhất là từ đằng sau. Vì em thấy

24-06-2016