Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 38

↓↓
Mục Tư Viễn sửng sốt, anh nhìn ba Cố, nhìn Công Tôn Diệp, tựa hồ hiểu cái gì, trong mắt hiện lên tia máu.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Tốt, tốt. . ." Anh bỏ cô ra, ánh mắt nhìn cô dần lạnh lùng, "Em. . . Em được. . ."

Càng muốn nói thì anh lại càng cảm giác mình không cách nào nói ra, chỉ có thể xoay người bỏ đi.

Tiệm mỳ liền an tĩnh lại, ai cũng nghe thấy rõ ràng, tiếng động cơ rít gào dần xa. Ba Cố mẹ Cố lo lắng nhìn con gái, không biết nên nói cái gì.

Mà cô từ từ xoay người, tươi cười nói: "Ba mẹ, không có việc gì đâu, mọi người ăn cơm đi." Cô lại nhìn sang Công Tôn Diệp, "A Diệp, anh cũng ăn cơm đi, lát nữa thức ăn sẽ nguội hết."

Nói xong thì bản thân cô lại đi lên gác.

Cô ngồi xuống trước cửa sổ phòng ngủ, chốc lát liền nghe được tiếng bước chân phía sau, Công Tôn Diệp đi tới bên cạnh cô.

"Bảo Bảo." Anh cố gắng để giọng mình thật thoải mái, "Anh cảm thấy, thái độ của anh ta với em đã khác trước đây."

Cố Bảo Bảo không nói gì, anh tiếp tục: "Trong lòng anh ta có em."

"Không, không." Cô lại kiên quyết lắc đầu, "Không thể nào."

Anh ngồi xuống trước mặt cô, gỡ mái tóc rối bời cho cô, dịu dàng nói: "Có cái gì mà lại không thể? Tình yêu của em trân quý như thế, nỗ lực của em sẽ khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng phải động lòng."

Cho dù cô chưa từng nỗ lực với anh, không phải anh cũng đã hãm sâu vào đó sao?

Nước mắt cô chảy xuống, "Không, A Diệp. . . Điều anh nói chỉ là một giấc mơ, em. . ." Những việc làm hành động trong mấy ngày qua của anh với cô, tất cả chỉ là mộng, chỉ cần tỉnh lại, giấc mộng đẹp ấy sẽ tan tành!

Cô sợ hãi lắc đầu, "Em không muốn mơ nữa, thật sự đau quá. . ."

Đau đớn khiến cô khó thở, trái tim như bị đục ra, cuối cùng cả đời này cũng không cách nào bù vào.

Hơi thở của anh cũng theo cô đau đớn, khẽ ôm cô vào lòng, dỗ dành: "Sẽ không, sẽ không đâu. . . Sẽ không đau nữa. . ."

Cô nắm thật chặt vạt áo anh, như nắm chặt cây gỗ nổi khi rơi xuống nước, "oa" một tiếng bật khóc.

*********

Ánh đèn leo lắt, cô mở cặp mắt sưng đỏ vì khóc ra, nhìn một lúc mới ý thức là mình ngủ trên giường, mà trong phòng không còn có ai.

Vừa rồi chắc là cô khóc mệt rồi ngủ thiếp đi, trễ như thế, A Diệp chắc về rồi.

"Ba mẹ?" Cô gọi vài tiếng, không có người trả lời, cô đứng dậy đi tới phòng khách, đèn bên dưới vẫn sáng.

Đi xuống vài bước, liền nghe được tiếng bọn họ nói chuyện.

"Ba nó, chúng ta cứ về vậy sao, để Bảo Bảo ở đây một mình?" Mẹ Cố lo lắng hỏi.

Ba Cố thở dài: "Không có việc gì đâu, A Diệp nói đúng đó, cứ để cho nó được yên tĩnh một lúc."

Mẹ Cố cũng thở dài, đau lòng: "Bảo Bảo nhà chúng ta, khi nào mới có thể chân chính quên đi thiếu gia Tư Viễn a."

"Đừng nói nữa." Ba Cố cắt đứt lời bà, "Không sẽ đánh thức Bảo Bảo."

"Rầm. . ." Theo tiếng cửa sắt tiệm mỳ kéo xuống, đèn bên dưới cũng tắt, thế giới cô liền an tĩnh.

Ba mẹ con xin lỗi, đã khiến hai người lo lắng. Cô áy náy quay về phòng, lấy quần áo chuẩn bị tắm, cô muốn chỉnh đốn lại tâm tình mình, không để ba mẹ phải lo lắng nữa.

Còn chưa ra khỏi phòng, điện thoại lại vang lên. Cầm lên xem, là anh!

Cô đặt điện thoại lại bàn, vào phòng tắm.

Ban đêm yên tĩnh, chuông điện thoại di động ngược lại có vẻ rất vang dội, cô mở nước hết cỡ, tiếng nước chảy ào ào cũng không át đi được.

Cô làm bộ không có nghe thấy, không tin anh có thể gọi cả đêm.

Quả nhiên, khi cô vừa tắm xong, tiếng chuông cũng không còn kêu nữa.

Sự kiên trì này của anh đã cực kỳ khiến người ta thấy kinh ngạc.

Thay xong đồ ngủ, cô vừa lau tóc, vừa ra ngoài, còn chưa kịp vững chân bước vào phòng khách, chỉ cảm thấy trước mắt bỗng dưng hiện lên một bóng đen, cô không kịp kêu, môi đã bị chiếm lĩnh.

Cô sửng sốt, hơi thở quen thuộc vọt vào tứ chi bách hài khiến cô kinh ngạc quên cả hô hấp, gương mặt nhất thời nghẹn đến đỏ bừng.

"Hít thở đi nào, cô bé ngốc!" Khuôn mặt tuấn tú của anh phóng đại trước mặt, khóe môi còn mang theo nụ cười vừa trêu chọc vừa cưng chiều.

"Anh. . . Anh vào bằng cách nào?" Một lát sau, cô mới tìm được thanh âm của mình, cửa sắt bên dưới không phải đã khóa rồi sao?

Anh lại không trả lời, thân hình cao lớn đi tới trước, ép cô dựa vào tường, "Tôi tới hỏi em, tối qua vì sao lại khóc?"

Anh vẫn còn nhớ vấn đề này! Cô cố co mình lại để tránh tiếp xúc với anh, nhưng hai tay anh lại khóa chặt hai bên cô, nghiêng người, lồng ngực cường tráng ép vào chiếc áo ngủ mềm mại của cô.

Cô thẹn muốn chui xuống đất, bởi vì chỉ có một mình cô, cho nên tắm xong không có mặc đồ lót.

Khi anh ép xuống, nụ hoa nhỏ lập tức có phản ứng, dựng thẳng lên khó xử.

"Anh. . . Anh tránh ra!" Cô mắng, lấy tay đẩy anh ra, cũng không có tác dụng, ngược lại nhận được nụ cười nhẹ của anh, chiếc lưỡi liếm qua vành tai cô.

"Anh làm gì. . ." Cô buồn bực quát, lại không che dấu nổi run rẩy trong giọng nói của mình.

Anh cười, thổi hơi nóng bên tai cô: "Nhìn thân thể thành thật của em, tôi có thể tha thứ cho việc em không cho tôi mặt mũi trước mặt Công Tôn Diệp."

"Ai muốn anh tha thứ." Cô tức giận xấu hổ, hận không thể đá văng anh đi, "Hơn nữa vừa rồi không phải tôi cố ý không cho anh mặt mũi, tôi chính là không muốn nhìn thấy anh!"

"Thực sao?" Anh cười, ánh mắt nóng bỏng tập trung vào cái miệng nhỏ nhắn của cô, cúi đầu hôn thật mạnh mẽ.

Hương vị của cô thật ngọt ngào, khiến anh tưởng niệm suốt hai ngày qua, nụ hôn của anh vừa gấp gáp vừa bá đạo cuồng nhiệt, điên cuồng chiếm hữu, lại dường như thấy không thể thỏa mãn.

Bỗng dưng, cánh tay anh ôm lấy eo cô, đặt cô xuống bên dưới mình, tư thế như vậy khiến lưỡi anh chạm vào nơi ngọt ngào sâu nhất của cô, anh cuốn lấy cái lưỡi thơm tho, ép cô múa cùng mình.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Cái nắm tay siết

Cái nắm tay siết

Đã một thời gian rất dài San không gặp lại Nam, nhưng tình yêu trong San có vẻ chưa bao

24-06-2016
Thư chưa gửi chị

Thư chưa gửi chị

Một góc tối trong căn gác nhỏ đơn sơ, một khoảng lặng bao trùm một vùng đất "lắm

23-06-2016
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương

Old school Swatch Watches