pacman, rainbows, and roller s
Cô dâu nhà giàu - Shisanchun

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 253
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Cô dâu nhà giàu - Shisanchun - Chương 109 - Sẩy thai 2

↓↓
Nhưng nên để lộ tin ra như thế nào? Đây là câu hỏi hai ngày nay Văn Phương luôn suy nghĩ. Dựa vào mẹ sao? Không được, chuyện này mẹ sẽ làm không tốt. Hơn nữa tốt nhất là cô ta mang bụng bầu đứng trước mặt mọi người thì còn thuyết phục hơn. Thật muốn nhìn những kẻ từng xem thường mình thì thế nào, nhất định là rất phấn khích. Bọn họ nhất định sẽ ghen tị hâm mộ phát cuồng đi! Nhất định sẽ nghĩ mọi cách để lấy lòng đi


Nghĩ vậy, Văn Phương không nhịn được đắc ý cười ra tiếng. Cô ta lấy một trái nho, tung lên cao rồi há mồm đớp được, trong lòng thật đắc ý


Nhất định phải nghĩ mọi cách để đi ra ngoài một lần, nhất định phải thật xinh đẹp xuất hiện trước mặt bọn họ, sau đó đem chuyện đứa bé, chuyện Tống Thiệu Lâm ly hôn "không cẩn thận" lộ ra. Đến lúc đó khiến dư luận xôn xao, ai cũng biết cô ta là mẹ của đứa bé đó, Triệu gia sao có thể xóa sạch mọi thứ. Hơn nữa làm đến đó, dựa vào cá tính của Tống Thiệu Lâm ngu xuẩn kia thì nhất định sẽ càng mau chóng ly hôn. Chỉ cần vị trí đó còn trống, về sau cô ta sẽ nghĩ cách lấy lòng hai ông bà già, đoạt lại trái tim Hi Thành.


Nhưng làm như vậy liệu có khiến ông bà tức giận không? Văn Phương nhíu nhíu mày, không khỏi do dự. Chủ tịch là người nổi tiếng sĩ diện, nếu làm vậy khiến ông mất mặt thì ông ta có tức giận mình không? Nếu không dẫn dụ phóng viên tới? Không được, Văn Phương lắc đầu, Triệu thị không phải nhân vật trong làng giải trí, giá trị tin tức không lớn, nếu phóng viên vì lợi lộc mà tiết lộ cho Triệu gia biết trước khiến Triệu gia tức giận là chuyện nhỏ nhưng bọn họ đề phòng mình mới là chuyện lớn.

bạn đang xem “Cô dâu nhà giàu - Shisanchun” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Không được. Không thể cứ chần chần chừ chừ, không thừa dịp Thiệu Lâm bỏ nhà đi, ép cô ta ly hôn, chờ đến khi cô ta hồi tâm chuyển ý thì thật phiền toái! Đây là điều rất khả năng, bà già họ Tống kia nhất định sẽ khuyên cô ấy quay về. Đúng, không thể bỏ qua cơ hội lần này. Bất cứ giá nào! Cho dù Chủ tịch trách cứ thì chờ đến khi mình sinh con rồi thì sẽ chẳng sao. Mặc kệ thế nào, trong tay mình cũng đã có con Át chủ bài.


Văn Phương vuốt bụng mình, mắt lóe sáng, miệng cười yêu dị.


Văn Phương bắt đầu lên kế hoạch ra ngoài. Nhưng giờ bảo vệ nghiêm mật, bên ngoài muỗi vào không được, bên trong ruồi bọ cũng không thể bay ra đi. Nếu nhân lúc tản bộ bỏ trốn, đừng nói bị người quản lý chặt chẽ mà cô ta cũng không muốn mạo hiểm như vậy, vạn nhất không cẩn thận ngã thì xong đời.


Đúng lúc này, Lý tẩu nói muốn ra ngoài mua đồ, hỏi cô có gì cần mua.


Trong đầu Văn Phương chợt lóe, không khỏi nở nụ cười, trời cao đối với cô ta thật tốt, luôn đưa cơ hội đến trước mặt. Cô ta bước lên kéo tay Lý tẩu nói:


- Lý tẩu, hai ngày nay tôi đặc biệt muốn ăn một thứ đến nỗi ngủ cũng không yên


Lý tẩu hỏi:


- Cái gì vậy?


- Tôi cũng không biết tên là gì, chỉ nhớ nó như thế này...


Văn Phương làm bộ dáng khoa tay múa chân:


- Đại khái là hơi lớn, màu vàng, khó tả lắm


Lý tẩu không hiểu ra làm sao:


- Đó là cái gì? Tiểu thư của tôi, cô nói như vậy thì làm sao tôi biết nên mua cái gì?


Văn Phương kéo tay Lý tẩu, tự nhiên mà nói:


- Nếu không, tôi đi với bà, đã lâu rồi tôi cũng không đi ra ngoài, đường sá bên ngoài thế nào cũng sắp quên rồi. Tôi đi với bà, tôi nhớ rõ nó thế nào.


Văn Phương nhìn Lý tẩu, tận lực diễn xuất nhưng trong lòng thì rất bồn chồn


Nghe đến đó, Lý tẩu nhìn Văn Phương một cái, nghi ngờ:


- Tiểu thư, cô lại có ý gì? Tuy rằng cô tốt với tôi nhưng tôi không thể đưa cô ra ngoài. Tâm tư của cô tôi đoán không ra, tôi không dám mạo hiểm như vậy, vạn nhất xảy ra sai lầm gì tôi không thoát được liên lụy. Tôi vẫn muốn làm ở Triệu gia, con tôi còn đang đi học, tôi không muốn mất việc.


Văn Phương chậc chậc hai tiếng, oán trách nói:


- Lý tẩu, xem bà nói gì này, bà nghĩ đi đâu thế? Tôi chẳng qua chỉ là muốn ra ngoài chơi, tiện mua chút đồ ăn, bà thật đa nghi. Bà cũng không nghĩ xem, bà với người hầu đi theo bên cạnh, tôi làm được gì. Nếu bà không yên tâm thì cho vệ sĩ đi cùng.


Lý tẩu lặng im không lên tiếng, xem ra là không chịu đáp ứng. Văn Phương trầm mặt, lạnh lùng nói:


- Tôi vẫn coi bà là người tốt, lâu như vậy cũng chỉ có bà tốt với tôi nên tôi cũng coi bà như người thân, không ngờ giờ bà lại từ chối chút yêu cầu này


Lý tẩu nghe được cô ta nói như vậy, vẻ mặt ngượng ngùng, nhớ tới mình nhận của cô ta không ít lời, lại nghĩ sau này có lẽ cô ta thực sự có thể làm chỗ dựa, không thể đắc tội được. Bà trầm ngâm một hồi, liền nói:


- Chuyện này tôi không làm chủ được, để hỏi Dung tẩu đã


Nói xong định gọi điện thoại.


Văn Phương vốn định ngăn lại nhưng nghĩ lại, nếu như vậy thì Lý tẩu sẽ không đồng ý, chẳng bằng thử xem


Thôi đi, chẳng qua là chuyện nhỏ, chắc Triệu gia cũng không phản đối.


Dung tẩu nhận được điện thoại sau đó hỏi ý kiến Triệu phu nhân. Triệu phu nhân suy nghĩ một hồi, thở dài nói:


- Để cô ta đi đi, dù sao giờ cũng không cần giấu Thiệu Lâm, cô ta bị cấm túc lâu vậy xem ra cũng rất buồn chán, tâm tình không thoải mái cũng không tốt cho đứa bé


Nói rồi lạnh giọng:


- Nhưng bà nói với quản gia bên kia phải mang theo nhiều người, nhất định phải để ý kỹ cô ta, mua đồ xong về ngay, tuyệt đối không được đi linh tinh


Lý tẩu được đồng ý thì thoải mái hơn. Thực sự nếu có xảy ra sai lầm thì tội cũng không trách bà ta được.


Văn Phương thay bộ quần áo đẹp nhất. Giờ quần áo đều là Triệu gia mua, đương nhiên là hàng hiệu. Về phần giầy, cô ta chọn đôi giày da khá đẹp. Lý tẩu nhìn nói:


- Tiểu thư, đeo giầy vải thoải mái hơn


Giày vải? Bọn họ mua cho cô ta giày vải đều là loại thô kệch, còn lâu cô ta mới đeo để đến công ty.


Văn Phương nâng nhấc chân, nói:


- Cũng không cao, rất thoải mái


Lý tẩu thấy giầy quả thật cũng không cao, cũng không nói cái gì.


Một hàng sáu người, Lý tẩu thêm hai người hầu, lại thêm hai vệ sĩ, đi hai ô tô về phía nội thành.


Văn Phương thấy phô trương như vậy thì có chút đau đầu. Cô ta chỉ thuận miệng nói thôi, Lý tẩu lại thực sự dẫn theo nhiều người như vậy. Lý tẩu này, nhận nhiều lợi của mình như vậy nhưng lại không giúp được gì. Nhưng mà chỉ cần vào nội thành, cô ta sẽ có cách tìm được đến công ty.


Văn Phương nhìn cửa kính xe, bóng cây loang lổ chiếu lên cửa kính, xuyên qua đó có thể thấy được bầu trời trong vắt cùng những đám mây trắng. Thế giới bên ngoài đột nhiên thật đẹp trong mắt cô ta.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Đường tàu

Đường tàu

Tôi đã nhìn thấy rất nhiều đường ray, nơi có những con tàu chạy qua. Hằng ngày,

24-06-2016
Con dâu vàng

Con dâu vàng

Tôi tự nhủ với lòng mình sau này sẽ kiên quyết bảo với người yêu là sau khi cưới

25-06-2016
Em yêu anh, phẩy!

Em yêu anh, phẩy!

Khi người ta yêu, sẽ có hai loại người: những người dám thổ lộ và những người

30-06-2016
Ông ơi!

Ông ơi!

"Nội ơi! Sau này khi tốt nghiệp đại học, cháu sẽ đón ông, bà và cả nhà xuống thành

25-06-2016
Như tiếng dương cầm

Như tiếng dương cầm

Chiếc dao chỉ có dấu vân tay của tôi và Dương Cầm. Tôi đủ lớn để hiểu được

28-06-2016
Mảnh vá

Mảnh vá

Khi họ gọi điện kêu cơm dưới lầu - thường là vậy, căn bếp trong nhà luôn sạch

30-06-2016
Cô gái của mùa thu

Cô gái của mùa thu

Tôi vẫn nhớ mùa thu đã cũ. Một mùa thu vàng rực lá me bay. Em rẽ lối hay mùa thu rẽ

24-06-2016