Old school Swatch Watches
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật


Tác giả:
Đăng ngày: 19-07-2016
Số chương: 48
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Cá Mực Hầm Mật - Chương 24

↓↓
Đồng Niên sửng sốt.

Vào phòng của anh?

Phòng... anh sao?

"Kế hoạch của tôi là tắm trong 10 phút, rồi ngủ chừng 50 phút," Giọng anh nhẹ nhàng nói, "Còn muốn đi cùng không?"

bạn đang xem “Cá Mực Hầm Mật ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tắm?!

Ngủ??!!

Cô vội vã lắc đầu: "Không đi nữa."

"Thật sự không đi nữa à?"

"Ừ, một mình em... ngồi ở đây chơi máy tính, chờ anh..."

Nói xong, lập tức vào trong nhà, đưa tay mò nút mở đèn, chạm lung tung trên vách tường vài lần vẫn không tìm được, một cánh tay đưa vào, từ trên đỉnh đầu cô, lạch cạch một tiếng thì đèn bật lên.

Cô ngẩng mặt.

Thì ra... Nút mở đèn cũng để trên cao như vậy sao...

Người đã giúp cô mở đèn bỏ đi.

Cô nghe thấy tiếng quét thẻ, cửa mở, rồi tiếng đóng cửa, ôm lấy balo của mình, đứng giữa phòng khách trống trơn, đáy lòng lâng lâng một chút cảm giác hối hận...

Sau đó, cô ngồi một mình trong phòng khách trang hoàng với ba chiếc máy tính chừng một tiếng. Không sai, màn hình máy tính đã điểm đến tám giờ, cửa được đẩy ra, một người đàn ông mặc bộ quần áo thể thao trưng vẻ mặt "chưa tỉnh ngủ, không thoải mái", chậm rãi đi vào.

Đồng Niên tay chống cằm, nhìn thấy anh vào, liền vui vẻ đứng lên: "Em làm xong rồi!"

Ánh mắt miễn cưỡng nghi hoặc nhìn cô.

"Nhưng chưa tới một trăm màu, trước tiên làm mười màu sắc chồng lên nhau, anh tới xem thử đi!"

"Hử? Nhanh vậy sao?" Anh bất ngờ, lười biếng kéo ghế ra, ngồi xuống. Đồng Niên mở phần mềm mình vừa làm xong, giải thích cho anh, "Vừa rồi em đã xem thử phần mềm của Hàn Quốc, gần như đã dựa theo đó..."

Anh mở ra, không làm gì, chỉ nhìn chăm chăm.

Cảm thấy rất thú vị.

Cửa sổ nhỏ trước mặt hiện ra một bảng xếp hạng, chỉ có một thành tích: Cá mực nhỏ, 1009.

1009 giây?

Thật đúng là thành tích kém cỏi nhất anh từng gặp.

"Anh... có thích không?" Đồng Niên hơi thấp thỏm, nhỏ giọng hỏi.

Cô không để ý rằng thành tích của mình đang bị anh chê bai, khẩn trương theo dõi anh, chỉ muốn biết anh có thích phần mềm này hay không.

Có thích không vậy?

Đối với câu hỏi này, đúng là đặc biệt, Gun nhìn cô, giống như mẹ anh ở nhà có chuyện gì đó làm không được tốt, sẽ hỏi anh chính câu này.

Khóe miệng anh khẽ nhếch lên.

Nhấn chuột, xóa bảng xếp hạng, bắt đầu lại.

Màu sắc nhanh chóng thay đổi, từ xanh dương đến xanh lá, rồi vàng, hồng... Chỉ có tiếng nhấn chuột.

Sau mười lần tính điểm, chia đều thành tích: 102.

...

Đồng Niên trố mắt nhìn thành tích kia, 0,102 giây... Đây là tốc độ gì vậy...

Gun không chú ý tới ánh mắt của người bên cạnh, mở lần nữa, thử lại, lần này là 101. Tiếp tục vài lần, chỉ duy trì ở điểm số này. Gương mặt đẹp trai của anh thoáng một tia vui vẻ, đứng lên, đi tới tủ lạnh lấy ra hai chai bia lạnh, mở ra, uống một hơi.

Sau đó bộ dạng vẫn chưa uống nước của cô, thuận miệng hỏi: "Khát nước à?"

Bia sao?

Đồng Niên ngạc nhiên. Cô chưa bao giờ uống...

Không biết... Sẽ thế nào?

Cô cúi đầu, thầm động viên mình sau ba giây, ngẩng đầu lên: "Uống đi..." Nói xong liền đi đến, hai tay đưa lên cầm một chai khác trên tay Gun mở ra, uống một ngụm lớn.

Thật ngon...

Gun khá bất ngờ, nhưng cũng không ngăn lại.

Anh định để cho cô uống nước chanh hoặc nước khoáng trong tủ lạnh, nhưng nhìn cô như đứa trẻ sảng khoái như vậy, trái lại cũng không nói gì. Dù sao bình thường ở đây có rất nhiều bia, tất cả mọi người đều uống thứ này để giải trí.

Chỉ là vài ngụm bia mà thôi.

Anh nghĩ như vậy, uống một hơi hết chai, tiện tay đặt chai bia trên bệ cửa sổ.

Đồng Niên nhìn anh uống xong, sợ anh sẽ nghĩ mình vô dụng, nhất cổ tác khí (cố gắng làm cho xong), uống liên tục đến hết chai. Có hơi...

Nóng.

Cô đặt cái chai bên cạnh chai của anh, xếp thành một đôi. Sau đó, cười khúc khích.

Ôi, nóng quá, nóng quá, cô cố lấy tay quạt cho mình.

Sao lại nóng như vậy?

Cô lúng túng nhìn bốn phía, lại nhìn thấy anh...

"Nóng à?" Gun phát hiện ra sự khác lạ của cô, đi tới vách tường bên cạnh, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa.

24 độ xuống 20 độ.

Cũng không khác biệt lắm. Anh thả tay xuống, bỗng nhiên có một đôi tay nhỏ ôm ngang lưng anh... Sống lưng anh cứng đờ, từ từ quay đầu lại, thấy hai bên má cô đã đỏ bừng lên, cô đang nhìn anh...

Say rồi sao?

"Anh... có thích không?" Cô nhẹ giọng hỏi, dán sát mặt vào lưng anh, "Thích không? Cái em làm đó?"

Thật sự say rồi?

Anh dùng tốc độ nhanh nhất, kéo tay của cô ra, xoay người lại: "Em nói cái gì?"

"Em đã làm suốt một tiếng, mà anh không nói một câu là có thích hay không?" Cô phát hiện anh đã đẩy mình ra, có chút uất ức, "Mưa lớn như vậy, em ra sân bay đón anh... Anh để em ngồi một mình ở phòng khách... Làm phần mềm, anh cũng không nói là thích..."

Đúng là say rồi.

Anh kết luận.

Nếu như trước mặt là thành viên K&K, sớm đã bị anh kéo cổ áo ném ra ngoài rồi, còn chờ đến khi say khướt như vậy? Nhưng nếu như là một cô gái? Còn là một cô gái không biết mình đang làm gì...

Anh thừa nhận là mình không có kinh nghiệm.

Đang suy nghĩ, Đồng Niên lại vươn tay ra ôm...

Gun dở khóc dở cười, giữ lấy hai tay cô.

Trong lòng bàn tay, rất mềm mại, ấm áp, có chút vướng víu, chút ngọt ngào, từ thân thể đến suy nghĩ đều như không muốn xa rời... Trong nháy mắt đã khiến anh có một ý nghĩ xấu xa của đàn ông.

...

Gun thở hắt ra, phải tỉnh táo.

Hô hấp, bình thường.

Nhịp tim cũng rất bình thường.

Rất tốt, thì ra một cô gái nhỏ, cũng có ý niệm như vậy.

"Anh...thích không?" Đồng Niên cảm thấy lòng bàn tay của anh rất nóng, ý thức ngày càng mơ hồ, "Đây là lần đầu tiên em cố gắng như vậy, anh thì không thể nói thích được hay sao?"

"...Thích." Anh lại thở dài.

"Thật sao?" Ánh mắt cô lóe lên.

"Thật." Anh phối hợp.

Tùy tiện ứng phó với một người say không khó.

Khó là chuyện kế tiếp - phải làm cách nào để đưa cô về nhà an toàn, mà lại có thể tránh được ba mẹ cô...

Gun suy nghĩ mất mấy giây, có thể tưởng tượng ra sự chào đón chính là hậu quả. Anh đang suy nghĩ đến mức độ nghiêm trọng và cách giải quyết, mà cô gái trước mặt này vẫn chưa phát giác.

Chỉ vì anh "thích", liền cảm thấy vui vẻ, cười khúc khích.

Nở nụ cười, không nhịn được muốn chui vào ngực anh...

Gun hít thật sâu, mạnh mẽ chống cự.

Cánh tay nhỏ bé đang ở trong lòng bàn tay anh, uốn éo di chuyển, anh muốn tránh khỏi, cô thì vẫn tiếp tục làm chuyện động trời kia... Sát vào người anh, ôm lấy, ngửi mùi hương của anh, ôm lấy hông anh...

Mẹ kiếp.

Anh muốn phát điên.

Cách tốt nhất, chính là đưa cô trở về an toàn, trông chừng cô rồi tính tiếp, bất kể thế nào, dù sao cũng không thể đứng một mình với cô ở đây. Anh nghĩ như vậy, buông tay cô ra, cơ thể chưa kịp tránh ra, liền bị cô nhào lên, mãn nguyện ôm lấy hông.

Mẹ kiếp!

Anh thật sự phát điên rồi.

Hơn nữa, cô gái này còn cọ mặt vào ngực anh...

Quần áo cũng bị cô kéo ra...

Mấu chốt là tránh phiền phức, anh căn bản không mặc đồ dư thừa bên trong bộ quần áo thể thao...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Thanh Mai Muốn Trèo Tường là một trong những tác phẩm ngôn tình đề cao lên một tình

23-07-2016 60 chương
Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi là thế đấy! Thèm lắm được một lần quay trở lại tuổi

29-06-2016
Yêu và trọng

Yêu và trọng

Sáng đầu tuần, cô tạp vụ nghỉ ốm, thế là mất suất cà phê sáng. Cố nhịn, rồi

29-06-2016
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Ngốc thế

Ngốc thế

  Người đâu mà ngốc thế không biết! *** "Nè, Nam làm cái gì vậy hả?". Giọng nhỏ

23-06-2016
Mưa tháng mười một

Mưa tháng mười một

Những u uất không còn được hòa thanh, tan ra thành từng con sóng nhỏ rồi chìm khuất

23-06-2016