Old school Swatch Watches
Bang chủ đoạt yêu - Tần Phương Ngọc

Bang chủ đoạt yêu - Tần Phương Ngọc


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 99 đánh giá )

Bang chủ đoạt yêu - Tần Phương Ngọc - Chương 10 - Hết

↓↓

"Có người phụ nữ nào từng để lại giấy tờ cho anh không?"

bạn đang xem “Bang chủ đoạt yêu - Tần Phương Ngọc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Không có." Không ai dám rời khỏi anh, tự nhiên không có.


"Xem đi! Người phụ nữ khác rời khỏi anh đều không cần viết, vì sao em phải chứ?" Cô nhỏ giọng kháng nghị.


"Em nói lại lần nữa xem, anh sẽ khiến cho em ngày mai không xuống giường được." Anh dùng lực ném cô lên giường.


"Anh muốn làm gì?"


"Em nghĩ anh muốn làm gì?" Anh vừa nói vừa cởi quần áo.


"Em giờ không nợ anh tiền, hơn nữa anh cũng không có quyền làm thế với em." Cô muốn chạy đi, lại bị anh kéo lại lên giường, cả người trần trụi ép lên người cô.


"Em mặc nhiều quá, cô bé!" Anh ra tay cởi quần áo của cô, động tác rất thô lỗ, cứ như muốn xé rách quần áo cô.


"Anh... Dừng tay !" Cô vặn vẹo thân thể giãy giụa.


Hơi thở lửa nóng của anh phun bên tai cô, mờ ám nói: "Anh sẽ đánh cho em ngày mai không xuống giường được, không dùng gậy bình thường, em có biết là dùng loại gậy gì không?" 


"Anh làm sao có thể..." Bạch Sấu Hồng kinh hô, bàn tay to của anh đã tiến vào giữa hai chân cô.


"Anh đương nhiên có thể, em đã quên, trên người em có ấn ký thuộc về anh." Ánh mắt nóng rực của Hắc Lạc Kiệt đảo qua thân thể mềm mại của cô, "Em thuộc về anh!"


"Không!" Cô lớn tiếng kháng nghị.


Câu trả lời của anh là thắt lưng dùng sức một cái, vọt vào hoa tâm của cô.


Tay cô dùng sức muốn đẩy anh ra, lại không làm anh nhúc nhích được nữa phần


"Không được nhúc nhích, anh muốn cảm nhận cảm giác trong cơ thể em một chút." Anh hung tợn nhìn cô, không cho cô phá vỡ thời gian hưởng lạc của anh.


Đã hơn hai tháng, anh lâu lắm không nhấm nháp vị ngọt cơ thẻ cô, nghĩ đến trái tim anh cũng đau, thân mình càng cứng lên làm anh ngủ không yên.


"Vừa thấy mặt đã hung dữ với em."


"Ai bảo em chọc anh giận."


"Giờ em và anh chẳng còn khế ước nữa, em có thể đi bất cứ lúc nào!" Bạch Sấu Hồng nói đến đúng lý hợp tình, nhưng khi nhìn đến lửa giận và ánh mắt ngập lửa tình của anh, vội vàng im miệng không dám nhiều lời. 


"Nếu em lại dám cả gan rời đi, anh sẽ như hôm nay, đánh em một trận!" Hắc Lạc Kiệt di chuyển thân người mạnh mẽ tiến vào.


Thân thể mềm mại của cô đầy mồ hôi mỏng, mà anh dũng mãnh tiến vào, làm cô thở gấp không ngớt.


Tóc như mây tản trên gối, cô không ngừng lắc lư đầu, yêu kiều rên rỉ: "Đừng, ngừng lại! Em không chịu nổi nữa!"


"Còn dám trốn không?" Anh như nổi điên ra sức tiến lên.


"Người ta không muốn làm tình nhân!" Bạch Sấu Hồng có chút tủi thân nói.


"Cho tới bây giờ anh chưa từng nói để em làm tình nhân!" Anh nhìn cô. Không rõ người phụ nữ này động não kiểu gì.


"Người ta cũng không muốn vì con mà lấy anh."


"Chẳng lẽ em có con cũng không lấy anh à?" Anh giật giật, thúc giục nói: "Nói đi!"


"Em không muốn vì con mà lập gia đình! Anh hiểu không?" Bạch Sấu Hồng tức giận đến đánh vào ngực anh.


"Không hiểu, anh không muốn vì con mà lấy anh, vậy thế nào em mới bằng lòng lấy anh? Nói đi! Em nỏi rõ cho anh." Anh đã người phụ nữ này làm tức chết rồi, dù sao có con hay không cô đều phải lấy anh, đây có gì khác nhau?


Anh lại rong ruổi trong cơ thể cô, anh đã không làm với cô như thế hai tháng rồi, anh có nhớ cô biết bao, nhớ tư vị này biết bao.


"Dừng lại!" Trong co rút mê hồn, bảo cô có thể bình tĩnh suy xét thế nào?


"Không ngừng!"


Cô yêu kiều rên rỉ: "Anh không ngừng, em nói thế nào... A! Anh nhẹ một chút !"


"Em nói là chuyện của em, anh làm là chuyện của anh." 


"Vậy động tác của anh nhẹ một chút !" Cô thở gấp liên tục nói.


"Ít nói nhảm đi, nói mau!"


"Em..." Nào có người dùng cách này bức cung chứ, thật sự là không võ mà thắng.


"Nói đi!" Kịch liệt chạy nước rút đưa hai người cùng lên mây, anh lại bắn lửa nóng vào cơ thể cô.


"Còn không mau nói!" Ánh mắt anh khóa chặt cô thở gấp dưới thân không thôi.


"Để em nghỉ một chút."


"Không được, không trả lời, chúng ta sẽ tiếp tục." Anh tàn ác nhìn cô. 


Cô không tin anh, chiếu theo lệ thường lúc trước, sau hai lần, anh ít nhất phải nghỉ ngơi nửa giờ.


Hắc Lạc Kiệt nhếch mày rậm lên, "Nghi ngờ năng lực của anh?"


Bạch Sấu Hồng trợn to hai mắt, "Anh..."


"Em nợ anh hai tháng, tối hôm nay anh muốn em phải cùng anh. Còn không mau nói!"


Cô sao lại gặp loại đàn ông này chứ?


"Người ta... người ta chỉ muốn có một người yêu mình, em không muốn chỉ vì con mới lập gia đình."


Nghe vậy, ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô, thở dài nói: "Nếu không yêu em, làm sao anh có thể để em mang con của anh."


Cô ngạc nhiên nhìn và hai mắt thâm tình của anh, "Anh nói anh yêu em?"


"Anh đương nhiên yêu em, nếu không yêu em, anh sẽ không đau khổ chờ em mười năm. Còn nhớ mười năm trước, chuyện em nguyện ý dùng sinh mệnh đổi mạng của em trai mình không?"


"Khi đó ngồi trong xe là anh!" Cô kinh hoàng hô.


"Đúng, vì có được em, anh dùng mọi thủ đoạn để giữ em lại bên cạnh, thậm chí để em mang thai. Em cũng biết, ta anh không cho phép người phụ nữ khác có con của anh, anh chỉ cần em sinh con."


"Anh nói là thật?" 


"Nếu không phải trong lòng có em, em nghĩ anh có thể đến Bộ Đại Bộ suốt đêm, rồi cứu em ra khỏi đống gạch vụn mà sinh ly tử biệt chưa biết ư? Hôm nay nếu không phải là em, em nghi anh có thể bỏ tự tôn đến Australia tìm à? Tất cả đều vì yêu em mà."


Bạch Sấu Hồng cảm động chảy nước mắt, ôm chặt anh quá vui mà khóc nói: "Em không biết anh yêu em, em nghĩ anh chỉ coi em là công cụ sản xuất."


Nhìn vào đôi mắt vừa khóc vừa cười của cô, anh cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn mê người mơ màng kia.


"Vậy em còn muốn lấy anh không?" 


"Em muốn lấy anh!" Cô vui sướng hứa hẹn.


"Hơn nữa dù em không đồng ý, anh cũng sẽ ép em vào lễ đường, bởi vì anh tuyệt đối sẽ không để con anh thành con tư sinh."


Ánh mắt anh nhìn về phía bụng cô, kinh ngạc nói: "Em đừng nói cho anh... em có thai ?"


"Đúng vậy, em có thai hơn ba tháng rồi."


"Có thai hơn ba tháng? ! Đáng chết! Em lại chẳng nói với anh, còn tự chạy đến đây, em muốn trộm con anh đi à?" Anh đúng là bị người phụ nữ này làm tức chết, dám cả gan mang theo con anh chạy loạn.


"Khi em đến Australia rồi mới phát hiện mang thai."


"Vậy còn không nhanh trở về?"


"Anh lại chẳng đến tìm em, chẳng lẽ bảo em mặt dày trở về tìm anh à?"


Hắc Lạc Kiệt thở sâu, tự nói phải nhẫn nại trong lòng.


"Vậy nếu anh không đến, có phải em không tính về không?"


"Còn chưa tính đến." Hai tay cô ôm cổ anh, làm nũng nói: "Đừng tức giận mà! Người ta không cố ý, người ta cho rằng anh sẽ đến mà!"


"Em ấy!" Anh xoay người rời khỏi thân thể mềm mại của cô, ánh mắt có chút lo lắng hỏi: "Vừa rồi anh có quá thô lỗ không? Có làm con bị thương không?"


"Vậy anh còn muốn đánh em không!" Mắt cô lóe lên ánh sáng khiêu khích.


"Bé con, đừng quá phận."


"Em chỉ nghĩ, người đàn ông đã nói là làm có nuốt lời không!" Cô nâng tay nhỏ bé lên nhẹ nhàng mà vuốt  


"Em đừng thách thức anh!"


Cô yêu kiều liếc xéo anh một cái, "Chẳng lẽ anh không được nữa?"


"Đáng chết!" Anh lại xoay người chặn cô, nhưng động tác đã mềm nhẹ hơn rất nhiều.


"Đúng là không làm con bị thương?"


"Không đâu!"


Hắc Lạc Kiệt lập tức tha thiết che cánh môi mềm mại của cô lại, lại cùng cô kích tình....


******


"Tôi còn muốn nghỉ ngơi ở đây một thời gian, chuyện công ty và trong bang giao cho các cậu toàn quyền phụ trách." Hắc Lạc Kiệt nói qua điện thoại, ánh mắt yêu chiểu chuyển đến Bạch Sấu Hồng bận rộn nấu đồ ăn.


"Bang chủ chơi hết sức, chơi càng lâu càng vui vẻ, không cần lo lắng công ty và bang." Đồng Thiệu Vĩ thật sự là rất cảm kích Bạch Sấu Hồng, giữ bang chủ tàn bạo ở Australia một thời gian, nếu không bọn họ sao có thể trong thời gian ngắn như thế, nâng tầm công ty chứ? 


"Mặt khác, có thể bắt đầu chuẩn bị hôn lễ."


"Vâng."


Hắc Lạc Kiệt với chuyện Sấu Hồng cố ý muốn hoàn thành chương trình học ngữ văn ở Úc cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, vốn định trực tiếp ép cô về Đài Loan, ép vào lễ đường, hiện thời cũng chỉ có thể để vợ yêu ở lại.


Anh cúp điện thoại rồi, đứng dậy đi vào phòng bếp, mắt ngắm bao đồ trong tủ, tò mò mở ra xem, lập tức kinh ngạc kêu lên: "Là ai đưa đến?"


Bạch Sấu Hồng theo tiếng nhìn lại, hai gò má lập tức ửng đó, "Đó là ông nội đưa đến."


"Ông nội anh đưa cho em làm gì?" Sao ông nội có thể cho cô thuốc tráng dương chứ? Huống hồ hai tuần trước, cô có một mình mà.


Cho ai bổ đây? 


Hắc Lạc Kiệt tức giận đến bốc lửa.

Chương trước

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016
Diều hâu và cú mèo

Diều hâu và cú mèo

Diều Hâu và Cú Mèo lúc nào cúng gây sự với nhau, không con nào chịu nhịn con nào.

24-06-2016
Mặn mòi vị biển

Mặn mòi vị biển

Vân bần thần nhìn ra biển, biển xanh ngút ngàn tầm mắt. Những con sóng quặn trào trồi

24-06-2016