Polly po-cket
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 94 - "Tịch tà kiếm phổ " lạc vào tay ai?

↓↓
Dư Thương Hải đưa trường kiếm sang tay trái. Vai áo đạo bên hữu của hắn đã rách tan, không hiểu đã bị những ai đánh trúng.


Trương phu nhân lại hô:


- Xông vào đi!


Bảy người lại tiến vào tiến công. Khí giới đụng nhau chát chúa, vang lên một hồi. B3y người lại lùi ra và vẫn giữ chặt vòng vây Dư Thương Hải.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng thấy Trương phu nhân bị rách một đường dài từ đuôi mắt xuống đến cằm về nửa mặt bên trái.


Dư Thương Hải bị trúng đao ở cánh tay bên tả, dường như do thanh Hổ đầu loan đao của đầu đà Cừu Tùng Niên chém phải. Tay trái hắn không cầm kiếm được nữa phải đưa sang tay mặt, nhưng bên vai hữu cũng bị thương rồi. Nếu bọn bảy người kia tấn công lần thứ ba nữa thì nhất định hắn bị loạn đao phân thây.


Ngọc Linh đạo nhân giơ cây lang nha trùy lên lớn tiếng:


- Dư quán chủ! Hai chúng ta cùng thuộc phái Thanh Thành, khuyên quán chủ nên đầu hàng đi là hơn. Dư Thương Hải hắng dặng một tiếng, tay phải giơ trường kiếm lên, nhưng mới được nửa vời, cánh tay đã kiệt lực lại rũ xuống.


Trương phu nhân coi bộ mặt ra chiều suy nhược, mà người mụ lại rất hung hãn, mụ không thèm lau máu tươi trên mặt, giơ cây thiết bổng lên trỏ vào Dư Thương Hải, giục:


- Lại...


Mụ định hô: "Lại xông vào đi !" song chưa dứt lời bỗng nghe có tiếng quát:


- Khoan đã!


Một người rảo bước tiến vào vòng chiến đứng bên Dư Thương Hải nói:


- Các vị lấy bảy chọi một chẳng là bất công lắm ư? Huống chi Dư tiền bối đã bảo "Tịch Tà kiếm phổ" không có ở trong tay y.


Người này chính là Lệnh Hồ Xung. Nhưng bọn Cừu Tùng Niên không quen biết anh chàng thiếu niên mặt mũi ốm o này.


Trương phu nhân trầm giọng hỏi:


- Ngươi là ai? Muốn vào đây chịu chết với hắn chăng?


Nguyên trước mặt mụ đã khó coi rồi. Từ lúc bị thương càng khiến cho người ta phải khủng khiếp.


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Không phải tại hạ muốn vào chịu chết với y, mà vì thấy chuyện bất bằng, nên đứng ra nói một lời công đạo. Các vị không nên đánh nhau nữa.


Cừu Tùng Niên nói:


- Giết luôn cả thằng lỏi này đi!


Ngọc Linh đạo nhân hỏi:


- Ngươi là ai? Sao dám lớn mật càn rỡ, cãi thay cho người?


Lệnh Hồ Xung thở dài đáp:


- Tại hạ là Lệnh Hồ Xung. Không phải cãi thay người....


Chàng chưa dứt lời thì bọn Ðổng Bách song kỳ, song xà ác khất, Trương phu nhân đồng thanh la lên:


- Các hạ là... Lệnh Hồ công tử đấy ư?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Tại hạ chỉ là một gã thiếu niên ở nơi sơn dã, hai chữ công tử khi nào dám nhận! Các vị có biết ông bạn của tại hạ chăng?


Bao nhiêu cao nhân kỳ sĩ trên đường đối với chàng tỏ vẻ tôn kính chìu đãi, đều nói vì chàng có ông bạn nào đó. Lệnh Hồ Xung nghĩ đến vỡ óc mà không đoán ra được mình đã giao kết với nhân vật thần thông quảng đại nào và tự bao giờ. Chàng nghĩ bảy người kia nói vậy liền đoán ngay sở dĩ bọn họ nể mặt ông bạn thần kỳ kia mà đối với mình trân trọng như vậy.


Quả nhiên Ngọc Linh đạo nhân đặt ngay cây bát giác lang nha trùy xuống, cúi đầu kính cẩn đáp:


- Bọn tại hạ bảy người vừa được tin liền lên đường đi suốt ngày đêm để cố tìm được tôn giá. Bọn tại hạ đắc tội đã nhiều, xin công tử min trách.


Trương phu nhân cầm cây thiết bổng tự đập vào người nói:


- Bọn tại hạ không biết Dư quán chủ là bạn với công tử nên có điều ngang ngược. May mà lão chỉ bị thương xoàng.


Dư Thương Hải hắng giọng. Tiếp theo thanh trường kiếm của hắn rớt xuống đất đánh choang một tiếng.


Nguyên vai hắn bị cây bát lang nha trùy của Ngọc Linh đạo nhân đánh trúng một đòn rất nặng, xương bả vai bị nát một nửa. Thương thế khá trầm trọng.


Hắn cố gắng chống chọi được một lúc. Sau không còn đủ sức cầm kiếm.


Hắn thấy người đứng ra giải vây cho mình lại là Lệnh Hồ Xung thì không khỏi ngạc nhiên. Bản tính quật cường, hắn lên tiếng phủ nhận:


- Thằng lỏi Lệnh Hồ Xung này không có bạn hữu gì với ta cả!


Song xà ác khất nói:


- Lệnh Hồ công tử không phải là bạn ngươi cũng hay chứ sao? Chúng ta đang muốn giết ngươi đây.


Tuy y nói vậy, nhưng thấy Lệnh Hồ Xung không muốn bọn chúng giết Dư Thương Hải, nên chưa sấn vào động thủ.


Hoạt Bất Lưu thủ Du Tấn chạy đến trước mặt Lệnh Hồ Xung cười ha hả nói:


- Tiểu đệ từ phương đông tới đây. Dọc đường nghe được rất nhiều bạn hữu giang hồ nhắc tới đại danh Lệnh Hồ công tử, trong lòng xiết bao ngững mộ! Tiểu đệ còn được mấy chục vị bang chúa, giáo chủ, động chúa, đảo chúa muốn tương hội cùng công tử trên Ngũ Bá Cương, nên lật đật đến coi cụ náo nhiệt này. Không ngờ mình hên vận lại được tiếp kiến công tử trước. Công tử cứ yên tâm, không lo ngại gì hết. Chuyến này lên Ngũ Bá cương, chẳng thiếu gì linh đan, diệu dược, không đủ cả trăm thì cũng đến chín mươi thứ. Cái bệnh nhỏ xíu của công tử phỏng có chi đáng kể? Có chi đáng lo?


Ha ha! Hay tuyệt! Thật là hay tuyệt!


Lão đưa tay ra nắm tay Lệnh Hồ Xung mà lắc mà giật, ra chiều thân thiết lắm.


Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi hỏi:


- Sao lại có mấy chục vị giáo chủ, bang chúa, động chúa, đảo chúa cùng hàng trăm thứ linh đan, diệu dược gì gì? Tại hạ thật không sao hiễu được.


Du Tấn cười ha hả đáp:


- Lệnh Hồ công tử công tử bất tất phải quá lo xa. Nguyên nhân vụ này dù tiểu đệ lớn mật đến đâu cũng không dám buột miệng nói càn. Có điều công tử cứ yên tâm. Ha ha! Tiểu đệ có nói nhăng,


công tử gia cũng đừng quở trách. Mấy lời của tiểu đệ mà lọt vào tai người khác thì dù Du mỗ có mấy đầu cũng không còn. Cái đầu trơn tuột như quả dưa cũng bị người ta nắm lại.


Trương phu nhân hỏi:


- Ngươi đã bảo không dám nói nhăng sao còn nhắc tới vụ đó làm chi? Ngũ Bá Cương có động tĩnh gì thì Lệnh Hồ công tử tới nơi sẽ được thấy rõ. Ai bảo ngươi nói ba hoa trước? Bây giờ ta hỏi :


pho "Tịch Tà kiếm phổ" kia hiện ở tay ai?


Du Tấn cười hì hì chìa tay ra đáp:


- Cho Du mỗ một trăm lạng bạc, Du mỗ sẽ nói cho phu nhân hay.


Trương phu nhân hứ lên một tiếng rồi nói:


- Kiếp trước ngươi chưa được nhìn thấy tiền bạc bao giờ hay sao mà h động nói là nhắc đến tiền, tiền, tiền?


Người đàn ông chột mắt trong bọn Ðổng Bách song kỳ móc trong bọc ra một đỉnh bạc liệng về phía Du Tấn nói:


- Một trăm lạng bạc phỏng có là bao? Ðây! ngươi nói đi!


- Ða tạ! Các vị qua đây Du mỗ nói cho mà nghe!


Người chột mắt hỏi:


- Tại sao lại phải ra ngoài ấy? Cứ ở trong này nói cho mọi người đều nghe được không?


Mọi người đồng thanh reo:


- Phải rồi! Phải rồi! Cái đó có chi là bí mật?


Du Tấn lắc đầu đáp:


- Không được! Không đươc! Du mỗ đòi trăm lạng bạc tức là mỗi người phải một trăm lạng. Khi nào cái tin quan trọng như vậy mà chỉ bán lấy có một trăm lạng? Trên đời làm gì có của rẻ như thế được?


Người đàn ông chột mắt vẫy tay một cái. Bọn Cừu Tùng Niên, Trương phu nhân, Song xà ác khất, Tây Bảo tăng xúm cả lại vây quanh Du Tấn cũng như Dư Thương Hải vừa rồi.


Trương phu nhân lạnh lùng nói:


- Thằng cha này ngoại hiệu là Hoạt bất lưu thủ, tay không chẳng thể đối phó với hắn, phải dùng binh khí mới được.


Ngọc Linh đạo nhân vung cây bát giác lang nha chùy lên đánh véo một tiếng nói:


- Phải đấy! Thử xem cái đầu hắn có "Hoạt bất lưu chùy" không?


Mọi người hết ngó những chiếc răng sói trên quả chùy vừa nhọn vừa sắc, lấp loáng có ánh sáng, lại ngó đến lớp da trắng trên người Du Tấn và cái đầu bóng mượt của hắn, không khỏi lo thay.


Du Tấn hỏi:


- Lệnh Hồ công tử! Vừa rồi công tử nói một câu mà giải vây được cho Dư quán chủ. Thế mà bây giờ Du mỗ gặp đại nạn công tử lại mắt lấp tai ngơ như chẳng thấy gì. Công tử coi bên khinh bên trọng như vậy nghĩa là làm sao?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Nếu các hạ không đem chuyện "Tịch Tà kiếm phổ" ở tay ai nói ra thì chính tại hạ cũng về phe với Trương phu nhân cùng quí vị đây.


Bọn Trương phu nhân cùng bảy người lớn tiếng hoan hô:


- Tuyệt diệu! Thật là tuyệt diệu! Mời Lệnh Hồ công tử ra tay đi!


Du Tấn thở dài nói:


- Ðược rồi! Tại hạ đành nói vậy. Các vị hãy đâu vào đấy bao vây tại hạ làm chi?


Trương phu nhân đáp:


- Ðối với con chạch trơn không dính tay nên phải cẩn thận.


Du Tấn lại thở dài nói:


- Tự làm ra tội nghiệt không thể sống được là thế này đây! Sao Du Tấn này không chờ đến Ngũ Bá Cương hãy coi một vụ náo nhiệt mà lại vào đây chịu chết?


Trương phu nhân hỏi gạn:


- Ngươi có nói hay không thì bảo?


Du Tấn đáp:


- Tại hạ nói chứ! Sao lại không nói? Chao ôi! Ðông Phương giáo chủ hỡi ơi! Lão nhân gia bao giờ mới đến cho? Bây giờ còn đủng đỉnh ngoài ấy làm chi?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Đơn giản vì em yêu anh

Đơn giản vì em yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tình

25-06-2016
Sau mưa

Sau mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Lần đầu

27-06-2016
Cúc áo của mẹ

Cúc áo của mẹ

Buổi trưa về đến nhà, trước mặt khách đến thăm, cậu cắt nát vụn chiếc áo mới

30-06-2016