80s toys - Atari. I still have
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 219 - Cuộc ra mắt của Triều Dương thần giáo

↓↓

- Núi Hoa Sơn đây không phải là nhà của bọn Ma giáo các người. Bản hòa thượng muốn đến thì đến, muốn đi là đi. Trừ thầy trò phái Hoa Sơn chẳng ai ngăn cấm được bản hòa thượng.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhà sư nói đến hai chữ "Ma giáo" là phạm vào điều tối kỵ trong Triêu Dương thần giáo. Mọi người trong võ lâm tuy thường nhắc tới Ma giáo nhưng chỉ là nói lúc vắng họ còn trừ phi là cừu địch với Triêu Dương thần giáo không ai lại công nhiên xưng hô như vậy.


Bất Giới hòa thượng đã lòng dạ thẳng ngay lại mồm miệng mau lẹ, nói ra không sợ gì ai. Lão nghe Hướng Vân Thiên quát đuổi mình xuống núi thì trong lòng bực tức còn kể gì đến đối phương người nhiều thế mạnh? Mặt khác lão vẫn nhâng nhâng không ra chiều khiếp sợ chút nào.


Hướng Vân Thiên quay sang hỏi Lệnh Hồ Xung:


- Lệnh Hồ huynh đệ! Nhà sư điên khùng này có mối liên quan gì với quý phái?


Lệnh Hồ Xung đang bị đau nơi cạnh sườn và bụng dưới tưởng chừng chết đi sống lại. Chàng nghe Hướng Vân Thiên hỏi vậy ngập ngừng đáp:


- Vị Bất Giới... đại sư này...


Rồi không thốt ra lời được nữa.


Nhậm Ngã Hành thấy Bất Giới đại sư công nhiên kêu bản giáo là Ma giáo thì trong lòng tức giận vô cùng. Nhưng lão ngần ngại ở chỗ không chừng nhà sư kia có mối quan hệ sâu xa với Lệnh Hồ Xung nên không tiện hô người hạ sát. Lão không chờ Lệnh Hồ Xung nói hết câu đã quát lớn để ra oai:


- Sao không đập chết nhà sư điên khùng đó đi?


Lập tức tám vị trưởng lão mặc áo hoàng bào đồng thanh hô:


- Xin tuân mệnh!


Tám người cùng phóng quyền chưởng ra nhằm Bất Giới hòa thượng đánh tới.


Bất Giới hòa thượng kêu rầm lên:


- Các người ỷ đông người chăng?


Nhà sư mới nói được mấy tiếng thì tám trưởng lão đã đánh tới.


Bà bà lớn tiếng quát mắng:


- Thật là quân mặt dầy.


Rồi mụ xuyên qua đám đông chạy lại đứng tựa lưng vào


Bất Giới hòa thượng vung chưởng nghênh địch.


Tám vị trưởng lão đều là những nhân tài bậc nhất ở Triều Dương thần giáo. Bản lãnh họ tương đương với vợ chồng Bất Giới hòa thượng thế mà tám người chọi hai thì làm gì chẳng chiếm được thượng phong?


Ðiền Bá Quang liền rút đơn đao, Nghi Lâm cầm trường kiếm xông vào vòng chiến nhưng hai người này võ công còn kém xa.


Bọn tám trưởng lão liền chia ra hai người để nghinh địch.


Ðiền Bá Quang nhờ có đao pháp mau lẹ còn chống được một hồi nhưng Nghi Lâm mới qua lại mấy chiêu đã bị đối phương dồn cho thở hồng hộc.


Lệnh Hồ Xung đau quá cúi lom khom, tay trái ôm bụng, tay mặt rút trường kiếm ra la lên:


- Hãy khoan!... Hãy khoan!...


Chàng vung thanh trường kiếm phóng ra liền tám chiêu bức bách bốn vị trưởng lão phải lùi lại rồi xoay mình đánh tám chiêu nữa.


Mười sáu chiêu này đều thuộc về Ðộc Cô cửu kiếm chiêu nào cũng nhằm đâm vào huyệt đạo trọng yếu của tám vị trưởng lão.


Tám vị trưởng lão bị Lệnh Hồ Xung đánh cho chân tay luống cuống phải lùi lại hết.


Lệnh Hồ Xung cúi rạp người xuống sát đất, gắng gượng lên tiếng:


- Nhậm... Nhậm giáo chủ! Xin giáo chủ vì tình vãn bối mà tha cho bọn họ...


Còn hai chữ "xuống núi" chàng không nói ra được nữa.


Nhậm Ngã Hành thấy tình trạng này nghĩ thầm trong bụng:


- Ðây chắc là những luồng chân khí dị chủng trong người y đã phát tác. Xem chừng con gái ta nhất quyết lấy y ta cũng luyến tiếc tài y mà lại không con trai phải trông vào y để tiếp nhiệm ngôi giáo chủ thần giáo sau này.


Lão nghĩ vậy liền gật đầu đáp:


- Lệnh Hồ chưởng môn đã xin tha thì bữa nay mở lối thoát cho họ.


Hướng Vân Thiên lạng người tới, hai tay hắn vung lên điểm vào huyệt đạo bọn vợ chồng Bất Giới hòa thượng, Ðiền Bá Quang và Nghi Lâm.


Lão ra tay rất mau lẹ! Thật là một kỹ thuật phi thường. Bà bà tuy thân pháp tuyệt diệu mà cũng không tránh kịp.


Lệnh Hồ Xung kinh ngạc miệng lắp bắp:


- Hướng... Hướng...


Hướng Vân Thiên cười nói:


- Lệnh Hồ chưởng môn cứ yên tâm! Thánh giáo chủ đã khoan hồng.


Hắn quay lại bảo thuộc hạ:


- Tám người hãy đến đây!


Tám tên giáo chúng mặc áo xanh, vượt đám đông tiến lại khom lưng nói:


- Kính cẩn tuân lời chỉ giáo của Hướng tả sứ.


Hướng Vấn Thiên nói:


- Phải bốn trai bốn gái mới được.


Lập tức bốn tên giáo đồ lùi lại để bốn nữ giáo tiến lên.


Hướng Vấn Thiên nói:


- Bốn người này buông lời lỗ mãng, đáng lẽ phải tội chết nhưng thánh giáo chủ khoan nhân đại lộ nể mặt Lệnh Hồ chưởng môn không nỡ xử trảm vậy các ngươi cõng họ xuống núi rồi giải khai huyệt đạo rồi buông tha ra.


Tám tên giáo đồ vâng lệnh cõng bốn người xuống núi.


Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh thấy bốn người bọn Bất Giới thoát được họa sát thấn mới thở phào một cái.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Ða... đa tạ...


Rồi chàng nằm phục xuống đất không đứng lên được nữa.


Nên biết Lệnh Hồ Xung vừa phóng ra 16 chiêu liền tuy đẩy lui được tám vị trưởng lão nhưng tám vị này võ công rất tinh thâm những kiếm chiêu của chàng không thể đả thương được họ. Chàng sử 16 chiêu tuy là việc chớp nhoáng mà hao tổn rất nhiều khí lực. Ngực bụng chàng đau đớn cơ hồ không chịu nổi.


Hướng Vân Thiên trong dạ rất lo âu mà ngoài mặt vẫn thản nhiên hắn cười nói:


- Lệnh Hồ huynh đệ! Có phải hiền đệ khó chịu trong mình?


Hắn cùng Lệnh Hồ Xung ngày trước hiệp lực chiến đấu quần hùng lại kết nghĩa chi lan. Tuy hai người ở với nhau ít ngày nhưng là mối giao tình đồng sinh cộng tử. Hắn nắm lấy tay Lệnh Hồ Xung đỡ chàng dậy để ngồi lên ghế và ngấm ngầm thúc đẩy chân khí để chống đỡ những luồng chân khí trong người chàng không cho biến thành kịch liệt.


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:


- Trong mình ta đã có Hấp tinh đại pháp mà Hướng Vân Thiên làm thế này thì có khác gì để ta hút lấy công lực của y?


Chàng vội cựa mình cho thoát khỏi tay Hướng Vân Thiên rồi nói:


- Hướng đại ca! Tiểu đệ... bớt nhiều rồi.


Nhậm Ngã Hành lại lên tiếng:


- Trong Ngũ nhạc kiếm phái chỉ có phái Hằng Sơn là đến phó hội còn thầy trò bốn phái kia không chịu lên núi chúng ta không thể lịch sự với họ được nữa.


Bỗng một vị trưởng lão áo vàng rảo bước tiến lên đến trước Tiên nhân chưởng khom lưng bẩm:


- Trình Thánh giáo chủ! Trong hậu động trên ngọn Sám hối đã phát giác ra mấy trăm xác chết. Trong đám này có cả Tả Lãnh Thiền, chưởng môn phái Tung Sơn và Mạc Ðại tiên sinh, chưởng môn phái Hành Sơn. Ngoài ra còn nhiều cao thủ các phái Tung Sơn, Hành Sơn và Thái Sơn. Dường như họ tự tàn sát nhau mà chết.


Nhậm Ngã Hành ủa lên một tiếng rồi hỏi:


- Mạc Ðại tiên sinh ở phái Hành Sơn cũng chết rồi ư? Các ngươi đã coi kỹ chưa?


Vị trưởng lão kia đáp:


- Chính mắt thuộc hạ đã xét nghiệm không còn sai được. Thuộc hạ lại thấy cả xác chết Ngọc Khánh Tử và Ngọc Chung Tử ở phái Tung Sơn nữa.


Nhậm Ngã Hành trong lòng không vui, ngập ngừng hỏi:


- Vụ này từ đâu mà ra?


Vị trưởng lão kia lại nói:


- Ngoài sơn động còn một xác chết nữa.


Nhậm Ngã Hành hỏi ngay:


- Ai vậy?


Trưởng lão đáp:


- Thuộc hạ xét nghiệm thì đúng là chưởng môn phái Hoa Sơn mà cũng là tân chưởng môn Ngũ nhạc phái, Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần tiên sinh.


Hắn biết Lệnh Hồ Xung sắp nắm giữ chức quyền trong bản giáo mà Nhạc Bất Quần lại là sư phụ của chàng nên khi đề cập tới lão hắn dùng lời lẽ rất lịch sự.


Thực ra vừa rồi Lệnh Hồ Xung vung đơn kiếm bức bách tám trưởng lão phải lùi lại một là vì kiếm pháp chàng tinh diệu, hai là tám vị trưởng lão không muốn đối địch với chàng. Bằng không võ công của họ không phải tầm thường, kiếm pháp của Lệnh Hồ Xung có tinh diệu đến đâu cũng chẳng thể trong 15 chiêu mà thắng được họ.


Nhậm Ngã Hành nghe tin Nhạc Bất Quần cũng chết rồi thì đầu óc không khỏi bâng khuâng, lão lại hỏi:


- Ai đã giết... Nhạc Bất Quần?


Trưởng lão đáp:


- Trong khi thuộc hạ đang kiểm tra hậu động ngọn núi Sám hối bỗng nghe bên ngoài có tiếng đánh nhau liền chạy ra coi thì thấy một đám đệ tử phái Hoa Sơn cùng bọn đạo nhân phái Thái Sơn chiến đấu kịch liệt. Cả hai bên cùng nói là đối phương đã sát hại sư phụ của phái họ. Hai bên đánh nhau rất dữ dội. Số người bị tử thương khá nhiều. Sau hai bên còn lại một ít người bọn thuộc hạ bắt hết đem về dưới chân núi còn chờ Thánh giáo chủ phát lạc.


Nhậm Ngã Hành hỏi:


- Nhạc Bất Quần mà bị người phái Thái Sơn giết chết ư? Trong phái Thái Sơn có tay cao thủ ghê gớm như vậy?


Nghi Thanh ở phái Hằng Sơn liền dõng dạc lên tiếng:


- Không phải đâu! Nhạc Bất Quần đã bị một vị sư muội của tệ phái giết chết!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Dám yêu, dám nói

Dám yêu, dám nói

Sau những đắn đo, sau những suy nghĩ, sau nhiều ngày nhớ nhung về một khuôn mặt, đặc

26-06-2016
Son môi đắng

Son môi đắng

"Rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người, vì em cũng đang lạc

24-06-2016
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Tháng năm không ở lại

Tháng năm không ở lại

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tại sao những

27-06-2016
Món quà chưa gửi

Món quà chưa gửi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Mười

27-06-2016
Bạn thân

Bạn thân

Trên đời này, có một đứa, hễ học giỏi hơn mình, điểm cao hơn mình là mình ghét,

23-06-2016