Polly po-cket
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 42 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 6 - Bạch Y tam cô nương

↓↓
oOo


Vi Quân Hiệp quỳ phục xuống bên mình nữ lang hồi lâu rồi hoang mang đứng lên. Chàng đảo mắt nhìn bốn phía thì chẳng thấy ai. Trong lòng chàng thoáng qua một ý nghĩ bỏ trốn đi, vì không một ai biết việc này. Chàng nghĩ rằng mình bỏ đi rồi. Sau có ai thấy nữ lang nằm chết ở đây, chắc cũng khó lòng biết được tại sao mà nàng chết.


Vi Quân Hiệp chỉ nghĩ bụng thế thôi, vì lúc này trong lòng chàng tuyệt chưa nghĩ đến thân nhân nữ lang sẽ tìm đến chàng để bảo thù và cảm thấy trong lòng cực kỳ áy náy xót xa, muốn khóc cũng không ra nước mắt.


Hồi lâu Vi Quân Hiệp mới đứng lên. Vì chàng quỳ quá lâu, hai chân tê dại, phải chống đầu mũi kiếm xuống đất mới đứng dậy được.

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Giữa lúc ấy chàng đưa mắt nhìn đầu mũi kiếm thì chẳng thấy dính chút máu nào, vẫn sáng loáng như thường.


Chàng ngơ ngẩn không hiểu ra sao, lại đảo mắt nhìn trên mặt đất chỗ nữ lang nằm, đồng thời nhìn lại nữ lang một lần nữa thì vừa lúc nàng hé mở một mắt.


Nữ lang thấy Vi Quân Hiệp nhìn mình, vội nhắm mắt lại.


Vi Quân Hiệp lại ngẩn người ra, nhưng chỉ trong giây lát chàng hiểu rõ ngay. Vì chàng nhớ lại nhát kiếm mình đâm không trúng vào đối phương không biết nàng đã tránh cách nào rồi cố ý giả chết. Nàng giả bộ khéo đến nỗi trong lúc hoang mang mình tưởng thật và luống cuống không biết làm thế nào.


Vi Quân Hiệp nghĩ vậy, bất giác nổi giận, quát hỏi:


- Sao cô nương lại giả chết?


Nữ lang cười ha hả đứng phắt dậy vỗ tay nói:


- Thú quá, thú quá! Ngươi tưởng ngươi đâm chết ta rồi phải không?


Vi Quân Hiệp biết rõ nếu mình còn dây dưa với nàng thì còn bị nàng trêu chọc. Sẵn thanh trường kiếm trong tay, chàng liền rung lên đâm chênh chếch lại. Nhát kiếm này chàng định đâm thật sự chứ không nể nang chút nào.


Nữ lang la lên một tiếng lanh lảnh:


- Úi cha.


Rồi nàng lạng người đi tránh khỏi.


Vi Quân Hiệp thấy thân pháp nàng tránh đòn chẳng khác gì chiếc lá rụng.


Vừa rồi nữ lang chưa bị thương mà nàng đã giả chết, cả mặt nàng cũng lợt lạt mới kỳ. Bây giờ thân pháp nàng vô cùng vi diệu. Những tình trạnh này khiến Vi Quân Hiệp biết rõ võ công nàng còn hơn mình. Nếu đùa hơi với nàng nữa thì e rằng sẽ bị nàng trêu cợt cho kỳ đến chịu không được nữa.


Vi Quân Hiệp đâm nữ lang không trúng. Nhân lúc nàng lảng tránh, chàng lập tức xoay mình, rảo bước đi ngay.


Nữ lang lớn tiếng gọi:


- Ô kìa, sao ngươi lại bỏ đi? Nếu ngươi bỏ đi ngay thì không bao giờ thành tay bảo tiêu được.


Vi Quân Hiệp nghe nói dở cười dở mếu, bất đắc dĩ phải dừng bước. Chàng tức giận gắt lên:


- Thực tình cô nương còn muốn điểu chi nữa?


Lúc này bộ mặt thiếu nữ lại tỏ ra cực kỳ nhu hoà. Nàng nói:


- Chính ngươi đột nhiên lượm thanh bảo kiếm rồi hùng hổ nào đâm nào chém. Thế mà bây giờ còn mở miệng ra hỏi ta muốn gì? Ngươi thật là một kẻ bá đạo tàn nhẫn.


Vi Quân Hiệp không biết làm thế nào đành tra kiếm vào vỏ, chắp tay nói:


- Cô nương võ công đã cao cường, miệng lưỡi lại như nước chảy, Vi mỗ đành bái phục chịa thua cô rồi.


Chàng nghĩ bụng từ đây sắp tới có gặp chuyện xui xẻo thì gặp ma quỷ hung dữ còn hơn là gặp phải những vị nữ lang tuyệt sắc như cô này?


Nữ lang cười rất tươi hỏi:


- Ngươi chịu thua rồi ư?


Vi Quân Hiệp tức mình đáp:


- Phải rồi, không còn chuyện gì nữa chứ?


Nữ lang ngoẹo đầu nghĩ một lát rồi đáp:


- Hãy còn, đã hết đâu?


Vi Quân Hiệp nhảy xô lại hỏi:


- Còn gì nào? Cô muốn sao bây giờ?


Nữ lang hỏi lại:


- Ngươi quên rồi ư? Vừa lúc nãy ngươi biểu có quen biết Lao thúc thúc và y đã xảy ra chuyện gì? Sao ngươi chưa noi hết đã nói sang chuyện bảo tiêu? Bây giờ ngươi nói nốt đi.


Vi Quân Hiệp tuy rất khó chịu nhưng cũng đáp:


- Đúng rồi.


Chính ra chàng muốn đem việc gặp Thiên Sơn Thần Hầu Lao Tất Hỷ kể tận tường lại một lượt cho nàng nghe. Nếu quả nàng quen biết Lao Tất Hỷ thì may ra biết được ít nhiều điều ngoắt ngoéo trong vụ này.


Nhưng lúc này chàng không muốn dây dưa với nàng nhiều, chỉ mong bỏ đi cho mau. Vì chàng sợ còn luẩn quẩn bên nàng mãi thì không biết đến bao giờ mới dứt ra đi được mà còn bị nàng làm cho phải hổ thẹn hay sợ hãi nữa là khác. Vì thế chàng liền đem những việc đã xảy ra rút ngắn lại nói:


- Tại hạ đi theo sư thúc gần tới đây thì gặp Lao đại hiệp. Lúc đó trời đã tối rồi, đại hiệp cứ nhìn tại hạ và lập lại mãi hai chữ: Lạ thật! Lạ thật!


Nữ lang hỏi xen vào:


- Có chuyện chi mà lạ?


Vi Quân Hiệp trợn mắt lên nói:


- Tại hạ biết đâu đấy? Chỉ nghe Lao đại hiệp nói vậy mà thôi!


Nữ lang ra chiều tức giận nói:


- Ai to tiếng với ngươi? Sao ngươi lại gay gắt với ta làm gì?


Vi Quân Hiệp đành dằn nỗi bực tức xuống nói:


- Lao đại hiệp nói vậy rồi kêu tại hạ đi theo, nói là có một việc khẩn cấp muốn thương lượng với tại hạ.


Nữ lang lại hỏi xen vào:


- Y có việc khẩn yếu ư? Sao y không hỏi thẳng ngay, còn bảo ngươi đi theo làm chi?


Vi Quân Hiệp lại to tiếng:


- Tại hạ...


Nhưng chàng chỉ nói hai tiếng rồi hít mạnh một hơi hạ thấp giọng xuống nói:


- Tại hạ không biết.


Nữ lang hỏi:


- Thế ngươi có đi theo không?


Vi Quân Hiệp đáp:


- Tại hạ đi theo đại hiệp gần đến toà cổ thành thì đại hiệp bảo tại hạ hãy vào trong khu rừng gần đó chờ y một chút. Thế rồi y bỏ đi. Chưng nửa giờ Lao đại hiệp trở lại thì người đã bị trọng thương. Vì lúc đó đang đêm mà trời mưa như trút nước, đại hiệp không cho tại hạ hỏi nhiều chỉ bảo tại hạ dìu y vào trong toà cổ thành. Nhưng vừa qua cổng, đại hiệp tiến vào rồi nằm chết dưới dãy hành lang.


Nữ lang giật mình hỏi:


- Nhưng không phải y chết chứ.


Vi Quân Hiệp đáp:


- Đúng thế! Y quả không chết mà chỉ giả vờ.


Nữ lang bất giác cười hinh hích ra chiều đắc ý.


Vi Quân Hiệp trợn mắt lên nói tiếp:


- Trong toà cổ thành còn có khá đông người đang đánh nhau lục đục trong bóng tối. Ý hẳn Lao đại hiệp sợ mình cũng bị lôi cuốn vào vòng chiến, nên mới giả chết.


Nữ lang đột nhiên hỏi xen vào:


- Sao ngươi biết y giả chết?


Vi Quân Hiệp thở dài đáp:


- Cô nương! Cô đừng hỏi vặn nhiều có hay hơn không?


Nữ lang "hứ" một tiếng rồi hỏi:


- Ngươi gặp ta chứ có phải gặp quỷ đâu? Ngươi bắt ta cứ phải nghe người nói lăng nhăng không cho ta hỏi là nghĩa làm sao?


Vi Quân Hiệp không biết nói thế nào, ngẩn người ra một lúc rồi kể tiếp:


- Lao đại hiệp kêu tại hạ dìu y đưa lên một căn phòng trên gác toà cổ thành. Đến gian phòng này y mới nói tới nguyên nhân y kêu tại hạ đi. Nguyên nhân đó là tìm kiếm giúp y một người.


Nữ lang thốt nhiên thi lễ trước Vi Quân Hiệp, khiến cho chàng rất đỗi ngạc nhiên:


- Có chuyện chi vậy?


Nữ lang cười đáp:


- Tiện nữ muốn hỏi thiếu hiệp một câu được chăng?


Vi Quân Hiệp bị nữ lang trêu cợt, khí tức xông lên nghẹn cả cổ nói không ra tiếng. Chàng đứng thộn mặt ra nhìn nàng chằm chặp.


Nữ lang lại gặn hỏi:


- Lao thúc thúc bảo thiếu hiệp kiếm ai?


Vi Quân Hiệp rít mạnh luôn mấy hơi rồi mới thốt nên lời:


- Lao đại hiệp... nói chưa hết lời... thì y đã tắt thở chết thật rồi.


Nữ lang hững hờ nói:


- Y không chết đâu.


Vi Quân Hiệp cãi:


- Nhất định là Lao đại hiệp chết rồi.


Nữ lang dường như nói để trêu tức:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Kỷ niệm kinh khủng

Kỷ niệm kinh khủng

Những ngày hôm sau tôi chuyển sang đi xe khác để không phải nhớ lại kỷ niệm kinh

25-06-2016
Của mình của người

Của mình của người

Và hoa ở nhà người, bèo ở ao vườn người, trang phục của người, sự dịu dàng của

23-06-2016
"Vàng Anh" ơi

"Vàng Anh" ơi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi không

27-06-2016
Bản năng diệu kỳ

Bản năng diệu kỳ

Bố mẹ của tôi gặp nhau tại Úc khi cả hai đang du học. Cả hai đã quyết định kết

25-06-2016
Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ ai chả nói tiếng Anh thành thạo... *** Tình cờ trên chuyến bay từ

24-06-2016