Old school Easter eggs.
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 57 - Dưới hang sâu hào kiệt bỏ mình

↓↓

Đường Uyển Ngọc ngắt lời:

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ồ! Đó là ngụy kế của hắn. Ta chắc rằng sở dĩ y bày ra câu chuyện này là cốt để gieo vào lòng chúng ta một mối nghi ngờ rồi không hạ thủ giết hắn nữa. Ta phải đá cái thây ma của con người giảo quyệt bất nhân này xuống vực thẳm mới được!


Đường Uyển Ngọc lớn tiếng gọi:


- Triền cô nương!


Triền Phi Yên không khỏi sửng sốt đứng ngẩn người ra.


Triền Phi Ngọc dạ một tiếng phất tay áo một cái. Một luồng kình lực hất tung cả Vi Cự Phu lẫn thanh trường kiếm ra xa hơn trượng rồi rớt xuống vực sâu.


Nơi đây là một chỗ đất cỏ cũng không mọc được ở cõi Man hoang. Hang núi này có lẽ tự cổ chí kim chưa có ai tới mà muôn ngàn năm về sau cũng không có vết chân người.


Đường Uyển Ngọc nắm lấy tay Cần Quân Hiệp nói:


- Hài tử! Bây giờ mọi công việc đều xong xuôi. Tay ngươi đã đâm chết kẻ thù giết cha. Võ công ngươi lại rất mực cao cường. Thêm vào đó hai món chí bảo của võ lâm là Huyết Hồn Trảo và Kim Vị Giác mà Triền cô nương hiện mang trong người. Ta chắc rằng hai người đã trở thành thiên hạ vô địch rồi. Chúng ta về Lũng Tây đưa thiếp mời hảo hán khắp nơi đến dự cuộc anh hùng đại hội.


Đường Uyển Ngọc nói mấy câu này thật rõ ràng. Triền Phi Ngọc đỏ mặt lên cúi đầu xuống. Nàng vẫn xao xuyến trong lòng.


Cần Quân Hiệp ngẩn người ra hỏi:


- Mẫu thân! Mẫu thân mở cuộc đại hội anh hùng làm chi?


Đường Uyển Ngọc tươi cười đáp:


- Hài tử! Ngươi còn chưa hiểu ư? Má má mà được mắt trông thấy ngươi đâm chết kẻ thù bữa nay là hoàn toàn nhờ ở Triền cô nương giúp sức. Nàng đã vì ta mà chạy chọt khắp nơi, lại đến cả chỗ Bách lão bà ở Thái Hồ để triệu tập vô số cao thủ võ lâm. . .


Bà nghiêm nghị nói tiếp:


- Giả tỉ lão Vô ảnh phi long Đồ Liên Phong không chết thì lão nhất định không cho chúng ta báo thù. Khi đó chúng ta lại phải nhờ đến những tay cao thủ kia trợ lực. Nàng đối với chúng ta hết lòng như vậy mà ngươi còn chưa rõ ư?


Cần Quân Hiệp hỏi lại:


- Theo lời mẫu thân thì muốn y cùng về Lũng Tây với chúng ta ư?


Đường Uyển Ngọc nói:


- Té ra ngươi vẫn chưa rõ. Ta mời nàng về. . .


Cần Quân Hiệp đột nhiên nổi lên tràng cười ha hả ngắt lời:


- Không biết cái đại trang viện ở Lũng Tây kia ai đã đặt hướng cho nó mà để phát sinh ra một kẻ tặc tử sát hại nghĩa đệ? Bây giờ lại rước một nữ ma đầu giết mẹ hại chị em về nữa. Haha! Như thế thì kỳ thiệt.


Cần Quân Hiệp nói câu này rất dõng dạc. Triền Phi Ngọc mặt xám như tro tàn khẽ la lên:


- Bá mẫu!. .


Nàng vừa la gọi vừa tiến về phía Đường Uyển Ngọc.


Cần Quân Hiệp vội băng người tới, đồng thời phóng ra một luồng kình phong. Chàng đứng ngăn giữa Đường Uyển Ngọc và Triền Phi Ngọc. Chàng hỏi:


- Cô lại muốn giở trò quỷ gì đây?


Triền phi Ngọc hao tốn biết bao nhiêu tâm cơ, mà ngờ đâu lại đưa đến kết quả này? Lòng nàng oán hận không bút nào tả xiết. Nàng hít mạnh một hơi chân khí rồi ngượng ngùng nói:


- Cần công tử!. . . Ta. . . ta tự vấn tâm chẳng có điều gì lầm lỗi với công tử. . .


- Đúng thế! Cô nương đối với ta thật đã hết dạ trung thành, nhưng cô hành động để mẫu thân là Diệu cô và đại thư là Khổng Không Chấn phu nhân phải mất mạng thì thật là quá tệ. Hơn nữa cô thử vấn tâm xem đã hành hạ độc ác gì với tam muội là Triền Phi Yên cô nương? Cô hãy thú thật đi!


Triền Phi Ngọc biến đổi sắc mặt mấy lần, nàng ấp úng hỏi:


- Công tử chán ghét ra đến thế ư?


Đường Uyển Ngọc vội nói xen vào:


- Hiệp nhi! Ngươi đừng lăng nhăng gì nữa! Chúng ta về cả Lũng Tây đã.


Cần Quân Hiệp đáp:


- Phải đó! Chúng ta về cả đi! Nhưng chỉ có mẫu thân, Triền Phi Yên cô nương và hài nhi thì bất luận về đâu cũng được. Nhưng Triền Phi Ngọc là con người thâm độc, hài nhi phải ra tay trừ khử. Nếu không thì e rằng trời chẳng dung mình.


Chàng chưa dứt lời đã xoay tay trái phóng chưởng đánh tới Triền Phi Ngọc.


Lúc này cánh tay phải Cần Quân Hiệp vẫn nhũn ra và buông thỏng xuống không cử động được. Nhưng trừ cánh tay này ra, toàn thân chàng chân khí tràn trề, nội lực sung mãn không biết đến đâu mà lường.


Triền phi Ngọc hoảng hồn, sắc mặt lợt lạt lụi lại phía sau. Nàng là người cơ trí, không ra tay trả đòn. Nàng lùi lại được hơn trượng, thân pháp đã mau lẹ nhưng chưởng lực của Cần Quân Hiệp vẫn truy kích đến nơi, khiến cho người nàng không tự chủ được phải xoay đi mấy vòng mới vịn vào một gốc cây đứng vững lại. Nàng thở lên hồng hộc và hằn học nói:


- Ngươi. . . đối đãi với ta thế này, tất có một ngày kia ngươi phải hối hận!


Cần Quân Hiệp lớn tiếng quát:


- Ngươi là con người thâm độc, đáng lẽ ra ta phải giết ngươi. Nhưng nể mặt Phi Yên cô nương đây ta hãy tha chết cho ngươi một lần. Ngươi còn bùa pháp gì thì cứ việc giở ra, ta không sợ ngươi đâu.


Triền phi Ngọc trong lòng vừa căm phẫn vừa tê tái. Không nín nhịn được nữa, nàng đập tay vào gốc cây hai cái binh binh. Cây cổ thụ này rung chuyển rào rào. Cành gẫy lá rụng xuống tới tấp.


Đường Uyển Ngọc vẫn chưa hiểu tại sao hai người gây lộn, bà lớn tiếng gọi:


- Triền cô nương đừng đi đâu cả! Hãy đứng lại chờ ta!


Triền Phi Ngọc trong lòng quá giận, nàng thét lên:


- Bà đừng giả vờ nữa!


Nàng xoay mình đi nhanh như cơn lốc. Thân pháp cực kỳ mau lẹ.


Cần Quân Hiệp từ từ xoay mình lại nói:


- Phi Yên! Có khi chưa về tới nhà thì thương thế cô nương khỏi hẳn rồi cũng nên.


Triền Phi Yên thấy Cần Quân Hiệp cương quyết đuổi nhị thư mình mà đối với mình lại cực kỳ niềm nở ôn hòa thì trong lòng rất lấy là an ủi. Nhưng nghĩ đến tình trạng mình, nàng xót xa thê thảm, buông một tiếng thở dài nói:


- Tiểu muội lo rằng chưa ra khỏi trái núi này đã chết mất rồi!


Cần Quân Hiệp vội can:


- Cô nương đừng nói thế! Cô làm tôi sợ quá!


***


Chương trước | Chương sau

↑↑
Lưu bút mùa ấy

Lưu bút mùa ấy

(khotruyenhay.gq - Viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tình yêu học trò

27-06-2016
Y.Ê.U

Y.Ê.U

"Mày biến khỏi thành phố này ngay đi" Nay chủ nhật, lại mới có 6h sáng hơn chút xíu

23-06-2016
Có bồ không?

Có bồ không?

- Anh có bồ không đấy? Hùng nói: - Không hề có! My nói: - Một người đàn ông như

30-06-2016
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương