- Bên trong còn một tầng cửa sắt, cản trở lối vào.
bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Phổ Đà song ni nghe nói vậy, không khỏi ngần ngừ. Song ni vừa vận chưởng đánh vỡ cửa đá đã phải vận dụng hết sở năng. Bây giờ nghe trong cửa đá còn tầng cửa sắt, song ni biết ngay cửa sắt này còn kiên cố hơn tầng cửa đá.
Sở dĩ Phổ Đà song ni ngần ngừ không dám dùng chưởng lực phá cửa sắt là vì "Phục Ma thần chưởng" tuy mãnh liệt kinh thiên động địa nhưng nếukhông đập tan được vật gì cản trở thì luồng lực đạo hất ngược trở lại có thể làm cho hai người đến phải tan xương nát thịt.
Cốc phu nhân nhìn vẻ mặt phân vân bất quyết của Phổ Đà song ni thì hiểu ngay liền nói:
- Bây giờ chúng ta hợp lực khuân những tảng đá lớn đập vào nêú không phá vỡ được cửa sắt, bâý giờ sẽ dùng lửa nung thì sợ gì không mở được cửa sắt này. Có điều chỉ lâu hay chóng mà thôi.
Nguyên Cốc phu nhân dung nhan nguyệt thẹn hoa nhường mà bộ mặt bị tay Triển Bất Diệt làm cho xấu xa. Mối thù này Cốc phu nhân ôm hận đã mấy chục năm. Theo ý phu nhân thì phải mất bao nhiêu năm cũng không kể chi cốt sao trả thù rửa hận xong là mãn nguyện. Lâu hay chóng đối với phu nhân không thành vấn đề.
Phổ Đà song ni gật đầu đáp:
- Phu nhân nói phải đó!
Cần Quân Hiệp từ lúc bị chưởng lực của Cốc phu nhân hất lên trên không lộn đi mấy vòng ra xa đến trượng mấy mới rớt xuống. Lúc người chàng còn cách mặt đất chừng năm thước, chàng cho người xuống thẳng đứng xuống đất thì đột nhiên có người phát vào mông một chưởng.
Phát chưởng này chỉ vang lên một tiếng "bốp" chứ không đau đớn gì cả, nhưng nó đẩy chàng ra xa thêm ba thước. Bỗng có tiếng người cười ha hả cất lên hỏi:
- Lão hữu!Xin lỗi nhé!
Người này chính là Tam Tuyệt tiên sinh. Lão xuất hiện đột ngột tưởng chừng như ở dưới đất chui lên.
Cần Quân Hiệp bị chưởng lực hất tung đi sắp hạ mình xuống đất thì thấy Tam Tuyệt tiên sinh bồi cho một chưởng nữa, nhưng phát chưởng này cũng không gây tổn thương gì cho chàng.
Cần Quân Hiệp rớt xuống đất rồi, thấy Tam Tuyệt tiên sinh lún thấp người xuống trông rất kỳ dị, rồi như một luồng khói tỏa vừa rượt theo chàng vừa nhăn răng ra cười hì hì, ngừng cơn cười rồi hỏi rất mau:
- Ta đến chậm mất rồi!Mụ giặc già đó chết thì ta phải ôm hận suốt đời.
Cốc phu nhân vừa nhìn thấy Tam Tuyệt tiên sinh thì trong lòng mừng thầm, vội đáp ngay:
- Mụ chưa chết đâu, còn chui rúc ở trong hang động kia!
Tam Tuyệt tiên sinh nói:
- Ô hay! Sao không lôi mụ ra đây?
Phổ Đà song ni chưa gặp mặt Tam Tuyệt tiên sinh bao giờ. Song ni vốn là người nghiêm trang, khôngbao giờ nói cười đùa cợt. Nhưng Tam Tuyệt tiên sinh lại là người ngạo nghễ, chẳng coi ai ra gì, cười nói bi bô không ngớt. Mà những câu lão nói có vẻ ỡm ờ chẳng ra đầu đuôi gì.
Phổ Đà song ni giương cặp lông mày lên lạnh lùng hỏi lại:
- Sao ngươi không vào mà lôi mụ ra?
Tam Tuyệt tiên sinh chăm chú ngó Phổ Đà song ni. Lão đảo cặp mắt mấy lần ngắm đi ngắm lại, thấy Phổ Đà song ni bộ dạng cùng tướng mạo giống nhau như đúc. Dù người mới ra khỏi lều tranh cũng biết là ai rồi, huống chi Tam Tuyệt tiên sinh là một tay lão luyện giang hồ.
Tam Tuyệt tiên sinh lại muốn nói đùa mấy câu để chọc tức hai người nhưng lão biết Phổ Đà song ni là hai tay rất lợi hại, nên câu nói chưa thốt ra khỏi miệng, lão đã rụt lưỡi lại không dám nói nữa.
Phổ Đà song ni nhìn dáng điệu Tam Tuyệt tiên sinh biết rằng lão muốn nói những lời khó nghe, mà không biết lão định nói những câu gì. Hai người chỉ trừng mắt nhìn lão.
Tam Tuyệt tiên sinh nuốt được câu nói vào trong bụng rồi mới quay lại hỏi Cốc phu nhân.
- Cốc phu nhân !Thế nào? Để ta thử vào coi.
Cốc phu nhân đáp:
- Phải rồi!Tiên sinh là tay chiến đấu đã nhiều lại sẵn có cơ trí, nếu không mở được tầng cửa sắt này thì cái ngoại hiệu Tam Tuyệt tiên sinh thật là uổng quá!
Phổ Đà song ni bây giờ mới được mắt thấy con người lùn tịt cổ quái này. Trước kia song ni chỉ được nghe tiếng "Tam Tuyệt tiên sinh", một nhân vật có tên tuổi tron võ lâm.
Tam Tuyệt tiên sinh đi vào trong hang động.
Cốc phu nhân cùn Phổ Đà song ni theo sau.
Cần Quân Hiệp cũng chạy theo tiến vào, chàng cất tiếng gọi:
- Tam Tuyệt tiên sinh !
Nhưng chàng vừa tới ngoài hì một luồng đại lực từ bên trong đẩy ra khiến chàng lùi lại.
Cần Quân Hiệp vẫn quan tâm đến Triển Phi Ngọc liền hỏi giựt giọng:
- Tam Tuyệt tiên sinh! Tiên sinh cùng Triển Phi Ngọc cô nương động thủ, kết quả ra sao?
Chàng nghĩ bụng:
- Bọn họ chưa chắc đã mở được tầng cửa sắt này ngay. Giả tỉ bây giờ mình tìm thấy Triển Phi Ngọc lấy lại Huyết hồn trảo cùng Kim vị giáp may ra còn có cơ cứu vãn được tình thế trong muôn một.
Chương trước | Chương sau