Pair of Vintage Old School Fru
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 27 - Thiên hạ đệ nhất ma đầu là ai?

↓↓

Hắn nhảy chỉ cao hơn một thước nhưng không hạ mình xuống đất. Người hắn tạt ngang đi vào ra phía ngoài hang núi, nhanh như bắn. Mỗi lần nhảy như vậy Tam Dương xa tới năm trương mới chống tay xuống đất để tiếp tục nhảy vọt đi. Miệng hắn vẫn quát hỏi một câu:

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Triển Bất Diệt ở chỗ nào?


Quản Tam Dương đang băng người đi, người hắn còn lơ lửng trên không đã lộn nhào bảy tám vòng. Chớp mắt ra khỏi hang.


Bấy giờ Vi Quân Hiệp hơi thở mới từ từ điều hòa được. Chàng vội la lên:


- Nhưng y chết rồi...


Quân Tam Dương đang lộn người đi, nghe Vi Quân Hiệp nói vậy liền dừng lại. Hắn thở phào một cái ra chiều khoan khoái rồi hỏi:


- Y chết rồi ư? À phải rồi! Triển Bất Diệt chết lâu rồi. Cái đó thiên hạ còn ai không biết? Thực là mắc cỡ! Lão Triển Bất Diệt chết rồi mà còn làm cho Quản Tam Dương này đang sống nhăn răng ra phải sợ hết hồn.


Hắn vừa nói vừa tiến lại gần Vi Quân Hiệp và mắng chàng:


- Thằng lỏi con thối tha này! Triển Bất Diệt chết rồi mi con nói đến làm chi?


Vi Quân Hiệp thở lên hồng hộc đáp:


- Tại hạ không nhớ ra, phụ thân mấy cô đó là người trên ngọn Thiên Tâm...Núi Vô Di, tên gọi Triển Bất Diệt.


Quản Tam Dương thởiphào một cái. Vẻ mặt hắn trở nên bình tĩnh cất tiếng hỏi:


- Diệu Cô! Sao bà để con gái làm bạn với người ta mà không đem tên họ phụ thân ra bảo cho người ta biết? Bà để thằng nhỏ nó sợ thất thần, như thế không khỏi tổn tâm đức ư?


Hắn chưa dứt lời bỗng nghe một tiếng rú cực kỳ thê thảm từ đằng xa vọng lại.


Quản Tam Dương lại la gọi:


- Diệu Cô! Bà mau bảo với cô gái lớn của bà là em cô ấy chưa chết đâu.Tại hạ bị cô ấy đuổi theo phải chạy trối chết đây!


Quản Tam Dương vừa kêu gọi vừa chạy ra đứng ẩn vào bên một phiến đá trước cửa hang núi.


Vi Quân Hiệp không hiểu sao thốt nhiên hắn lại chạy trở ra là có ý gì?


Bỗng ngoài cửa hang có bóng người lấp loáng: Triển đại tiểu thư đã đuổi tới.


Quản Tam Dương đột nhiên xuất hiện. Hắn vung tay phải ra điểm vào huyện ý xa của Triển đại tiểu thư rất mau lẹ không một tiếng động.


Triển đại tiểu thư phát giác ra ngay vội né người đi. Nhưng nàng mới né tránh được nửa chừng thì ngón tay Quản Tam Dương đã vung ra. Tuy ngón tay hắn không chạm vào huyện đạo Triển đại tiểu thư nhưng luồng Tam Dương chân khí của hắn đã phóng ra có thể cách không điểm huyệt. Lập tức huyệt đạo Triển đại tiểu thư bị phong tỏa.


Nàng vội xoay mạnh một cái nhưng mới xoay được nửa chừng thì người nàng đã không đứng vững lảo đảo mấy cái rồi té lăn ra.


Quản Tam Dương cười ha ha phất tay áo một cái để giữ cho Triển đại tiểu thư từ từ hạ mình xuống.


Triển đại tiểu thư nằm thẳng cằng dưới đất. Nàng mở to cặp mắt trừng trừng nhìn Quản Tam Dương ra chiều căm hận vô cùng! Nàng đã bị phong tỏa dù căm giận đến đâu cũng không làm thế nào được.


Quản Tam Dương cười nói:


- Ta đã làm bị thương Triển tam tiểu thư, bây giờ không dám làm thương tổn đến Triển đại tiểu thư nữa.


Hắn lại cất tiếng gọi lớn:


- Diệu cô! Sao mãi bà không ra?


Vi Quân Hiệp bây giờ mới có cơ hội lên tiếng, chàng nói:


- Diệu cô hiện không có ở trong động.


Quản Tam Dương kinh ngạc hỏi:


- Chết rồi! Vậy thì bà ta đi đâu? Tam cô nương bị thương không chịu đựng được quá ba ngày đâu. Nếu bà không ở nhà thì Tam cô nương đành chịu chết mất.


Vi Quân Hiệp trầm giọng nói:


- Tam cô nương chưa về tới đây, nàng đã chết ở dọc đường rồi còn đâu?


Quản Tam Dương quát mắng:


- Mi đừng nói bậy! Sức phản chấn của Tam Dương chân khí của ta, ta chỉ mới dùng đến năm thành thì ít ra Tam cô nương cũng chịu đựng được ba ngày. Hà hà! Mi dám đổ tội cho ta với một vị phu nhân của đệ nhất ma đầu trong thiện hạ ư?


Vi Quân Hiệp nghe miệng Quản Tam Dương nói ra câu: "Vị phu nhân của đệ nhất ma đầu trong thiên hạ." Chàng biết ngay hắn ám chỉ Diệu Cô liền cười nhạt nói:


- Vậy thì các hạ nên mau mau xa chạy cao bay đi thôi! Tam cô nương chết thực rồi đó.


Quản Tam Dương kinh hãi đột nhiên chạy lại bên Triển tiểu thư. Hắn cúi xuống toan thò tay vào bọc nàng. Nhưng hắn vừa giơ tay ra thì rút lại ngay. Vẻ mặt hắn vô cùng kinh hãi. Hắn miễn cưỡng trấn tĩnh nói:


- Chết rồi, chết rồi! Nếu thằng cha Không Không Chấn mà trông thấy thì ta yên lành được với hắn ư? Ha ha.


Tiếng cười ấy tỏ ra chỉ là giọng cười gượng. Hắn ngoảnh lại nhìn Vi Quân Hiệp nói:


- Ta phiền ngươi một việc. Ngươi thò tay vào bọc mụ này lấy con tiểu thiết mã ra cho ta. Như vậy kể là ta nợ ngươi hai lần. Sau này ngươi có việc gì cầu ta nhất định không từ chối.


Vĩnh Bất Hoàn Thủ Quản Tam Dương là một nhân vật bản lãnh tuyệt đỉnh võ lâm. Hắn đã nói như vậy thiệt là rất có lợi cho Vi Quân Hiệp. Nhưng cái việc hắn yêu cầu Vi Quân Hiệp dù hết sức dễ dàng vì chàng chỉ cần dơ tay lên một cái là xong, song chàng cũng khó nỗi vâng lời. Chàng đứng thộn mặt ra không biết trả lời. Chàng đứng thộn mặt ra không biết trả lời thế nào.


Quản Tam Dương lại giục:


- Mau ra tay đi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ còn là quá khứ

Chỉ còn là quá khứ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Phía đợi chờ

Phía đợi chờ

Hải mở hộp thư đi xem lại, nội dung tin cụt lủn. "Phiên ơi, chân em lạnh như xác

24-06-2016