Ring ring
Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 63
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung - Chương 14 - Vó bạch câu ngàn dặm ruổi dong

↓↓

- Hạng ngựa nầy chưa có chi đáng kể, người nhà ta bảo đây chưa phải là hạng ngựa tốt nhất.

bạn đang xem “Bẻ kiếm bên trời - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vi Quân Hiệp sửng sốt nói:


- Té ra phái Hoa Sơn nuôi được giống ngựa tốt như vậy mà trong võ lâm không ai biết tới.


Hán tử ra chiều hơi bẽn lẽn, nhưng Vi Quân Hiệp chỉ để mắt nhìn đôi ngựa trắng, chàng không chú ý đến bộ mặt e thẹn của hán tử.


Chỉ trong nháy mắt, hán tử đã bình tĩnh lại, nói:


- Lên ngựa đi!


Vi Quân Hiệp mừng rỡ hỏi:


- Tiểu điệt cưỡi ngựa nầy ư?


Nguyên người thích ngựa hễ trông thấy giống ngựa quý là mừng rỡ vô cùng! Con ngựa quý nhường nầy, tất chủ nó quý hơn cả tính mạng, chớ không phải như giống súc sanh thường. Chính mình có cưỡi một lúc cũng không muốn rời bỏ nữa, khi nào còn để cho người khác cưỡi. Vì vậy mà Vi Quân Hiệp nghe hán tử giục mình lên ngựa, chàng khoan khoái vô cùng, hỏi lại một câu lấy lệ và chỉ sợ đối phương thay đổi ý kiến. Chàng không chờ hán tử trả lời, tung mình nhẩy phốc lên ngựa ngay.


Hán tử lại phát ra tiếng hú lanh lảnh như trước. Con bạch mã không chờ cho Vi Quân Hiệp giật cương nó đã vọt đi như bay.


Vi Quân Hiệp ngồi trên lưng ngựa cảm thấy cực kỳ êm ái mà cước trình nó lại mau lẹ phi thường. Bên tai chàng chỉ nghe tiếng gió vù vù. Cảnh vật hai bên loang loáng chạy giựt lùi lại, không còn phân biệt được vật gì nữa.


Lát sau chàng thấy hán tử cưỡi con ngựa bạch khác đuổi tới nơi. Hai người chạy song song.


Vi Quân Hiệp toan mấy lần cất tiếng hỏi, nhưng vì gió tạt vào mặt mạnh quá không sao mở miệng ra được.


Hán tử vẫn tỏ vẻ ung dung như không. Vi Quân Hiệp lại càng thán phục.


Hai người đều phóng ngựa nước đại đi một mạch cho đến lúc hoàng hôn, không hiểu đã đi được bao nhiêu đường đất, chỉ biết rằng dọc đường đã đuổi kịp không biết bao nhiêu ngựa khác, rồi bỏ lại đằng sau.


Trời mỗi lúc một tối xầm lại. Hai con ngựa vẫn không tỏ vẻ gì muốn dừng bước.


Bỗng phía trước mặt thấy mấy làn khói nổi lên, thì ra đây là một thị trấn.


Vi Quân Hiệp nghĩ bụng:


- Chắc lão này dừng lại nghỉ qua đêm trong thị trấn.


Nhưng hai con ngựa vẫn dông tuốt và vẫn phi như gió, đi qua thị trấn chạy luôn không ngừng.


Lúc đôi ngựa đi qua thị trấn bên tai bỗng nghe có tiếng người trầm trồ khen ngợi!


- Ngựa hay tuyệt!


Nhưng Vi Quân Hiệp quay đầu nhìn lại xem ai thì con bạch mã đã đi xa mười mấy trượng còn trông rõ thế nào được?


Vi Quân Hiệp trong lòng ngờ vực vì tiếng người bật lên tiếng khen ´´ngựa hay tuyệt'' vửa rồi chàng nghe rất quen tai, giống âm thanh Tử Kim Thần Long Dương Phát.


Giả tỷ là người quen nào khác thì Vi Quân Hiệp cũng chẳng để tâm suy nghĩ làm chi, vì ai thấy đôi ngựa tốt đến thế mà chẳng trầm trồ khen ngợi. Nhưng thanh âm này lại giống Dương Phát.


Điều làm cho Vi Quân Hiệp rất thắc mắc vì Dương Phát là chưởng môn phái Hoa Sơn mà đôi ngựa này đã do phái sản xuất thì sao Dương Phát thấy nó còn lấy làm kinh dị?


Vi Quân Hiệp ngẫm nghĩ một lúc rồi cho là mình nghe lầm nên chẳng buồn để ý làm chi nữa, và vẫn cho ngựa chạy nước đại.


Mãi đến lúc vừng trăng tỏ lên cao, hán tử lại phát ra tiếng hú lanh lảnh. Đôi ngựa cũng hí lên một tiếng dài rồi dừng lại. Vi Quân Hiệp ngẩng đầu nhìn ra phía trước không khỏi kinh ngạc vì trước mắt chàng là một khu rừng trồng toàn táo hiện ra trước mắt.


Khu rừng táo này Vi Quân Hiệp đã biết rõ. Khi chàng ở nhà ra đi được hai ngày đường đã đi qua đây rồi. Khi đó chàng chưa gặp Thiên Sơn Thần Hầu Lao Tất Hỷ và cách Lý gia trang ít ra là bốn trăm dặm đường mà sao ngựa chạy mới nửa ngày đã đến nơi?


Cứ hiện trạng này mà suy: Nếu nghỉ lại một chút lên đường ngay thì chỉ trưa mai là về đến nhà.


Hán tử lấy ra vô số lương khô quăng cho Vi Quân Hiệp nói:


- Ngươi ăn lẹ đi! Ăn xong chúng ta còn thượng lộ!


Vi Quân Hiệp vừa ăn lương khô, thốt nhiên nghĩ đến một điều liền hỏi hăn tử:


- Dương nhị thúc! Đôi ngựa này của nhị thúc cước trình mau như vậy chắc là đã qua chỗ Dương đại hiệp cùng Viên sư thúc rồi?


Hán tử đáp:


- Dĩ nhiên là thế. Nghĩ đến bọn họ làm chi?


Vi Quân Hiệp thấy hán tử nói vậy lấy làm kỳ. Chàng tự hỏi:


- Sao y lại có thể nói một câu bạc mạng là không cần hỏi han đến những người này?


Chàng càng nghĩ càng thấy rằng hán tử trung niên này là con người cực kỳ thần bí. Nhưng chàng thấy đường này đúng là đường về nhà mình, nên chàng cũng không hỏi nữa.


Trong đầu óc chàng chuẩn bị sẵn những điều gì cần phải trình bày với phụ thân rồi sẽ tính.


Hán tử ăn như rồng cuốn hết cả chỗ lương khô rồi nói:


- Hay lắm! Chúng ta đi chuyến này chỉ một mạch nữa là đến nơi. Ngươi nhớ đừng giật giây cương ngựa lại. Nếu không biết tính nó thì nó sẽ hất ngươi xuống đó. Chỉ chừng vào lúc hoàng hôn ngày mai là tới thôi.


Vi Quân Hiệp hỏi:


- Sao lại hoàng hôn mới tới nơi? Theo ý nghĩ của tiểu điệt thì trưa mai đã đến nơi.


Hán tử đáp:


´Ồ! Ngươi biết thế nào được? Lên ngựa đi thôi!


Vi Quân Hiệp nghĩ bụng:


- Có lẽ vì ngựa chạy lâu mệt nhọc vì thế mà tốc độ không nhanh như trước nữa nên mới đi lâu thế.


Nghĩ vậy chàng tung mình lên ngựa. Đôi ngựa bạch lại nhìn về phía trước thẳng dong.


Đi cho đến lúc trời sáng, Vi Quân Hiệp mới nhận thấy có điều khác lạ.


Nguyên ngựa chạy mau quá, Vi Quân Hiệp không nhìn rõ phương hướng nên chẳng biết mình đã đi về ngã nào.


Mãi đến lúc mặt trời lên cao, Vi Quân Hiệp mới nhận ra là mình đi về mé tả. Như thế rẽ về phương nam. Chính ra phải đi lên hướng bắc mới đúng đường về nhà mình.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Về nhà, là có mẹ

Về nhà, là có mẹ

(khotruyenhay.gq) Gửi "Chị Linh" của con Xin cho con được gọi Mẹ bằng cái cách gọi thân

27-06-2016
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Khi đang giận dữ...

Khi đang giận dữ...

Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi

30-06-2016
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Gió

Gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") "Khi một

25-06-2016