Insane
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 19 - Kẻ giết Chi Đi Cẩm là ai?

↓↓

- Cút ngay, cút ngay! - Trương Thiết Tâm quát vang lên - Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa.

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Được, đệ sẽ ra ngay đây nhưng sư huynh nên nhớ, ngày mai đệ lại vào thăm sư huynh đấy!


Ta vội chuồn ra ngoài trước. Sau đó ta nghĩ ra một kế, thời cơ đã đến.


Hôm đó Vương Nhất Minh ngủ quên bỏ chìa khóa trong ngăn bàn, ta bèn trộm chìa khóa vẽ lại rồi nhờ một gã nổi danh về tài ăn trộm, bẻ chấn song làm một cái chìa khác. Vì thế là ta đã có chìa khóa trong tay.


Một hôm, ta đợi Vương Nhất Minh vừa ra thì bước vào. Thoạt đầu quái nhân tức giận quát tháo om sòm ta bèn nói với lão:


- Trưởng tiền bối, tại hạ không hề có ý hãm hại tiền bối đâu! Mà chỉ muốn cứu tiền bối thôi...


- Cứu ta, ngươi cứu ta vì lý do gì?


- Vương Nhất Minh là một kẻ ác độc, thuộc hạ ai cũng đều bất mãn. Nếu tiền bối quay về làm giáo chủ thì may cho Thần Quyền Môn quá.


- Ngươi hãy cởi xích cho ta! - Trương Thiết Tâm nói.


- Không được đâu, vì khóa của tiền bối không giống như khóa này. Phải đoạt được từ tay Vương Nhất Minh.


- Ngươi làm sao mà lấy được từ tay hắn? - Trương Thiết Tâm nói - Chính thế - Ta vờ buồn bã - Vãn bối...


Một lát sau, quái nhân bỗng reo lên:


- Ta nghĩ ra rồi, nếu ngươi đánh thắng hắn thì lẽ đương nhiên sẽ đoạt được...


- Võ công vãn bối còn kém hắn xa! - Ta nói.


- Không sao! Ta sẽ truyền thụ khẩu quyết võ công cho ngươi! Ngươi có chịu không?


- Tiền bối, tại hạ..... - Ta vờ từ chối.


- Không! Ngươi đừng từ chối! Ta nhất định sẽ truyền thụ cho ngươi...


Và thế là ta đã học được khẩu quyết và đã luyện thành Lạc Hoa Chưởng đến tầng thứ hai.. Ha.. Ha...


Kể đến đây, Cao Thiên Thái sung sướng cười đắc ý. - Vương Nhất Minh chỉ hơn ta chút đỉnh song ta đã giết chết y rồi...


- Ngươi đã giết chết Vương Nhất Minh? - Từ Quốc Đạt hỏi lại.


- Phải! chính ta! Nhưng mọi tội lỗi đã dồn vào gã Chu Cẩm Sơn! Y đã bị nhốt trong kia, trước sau cũng chết mà thôi...


- Ngươi.... Ngươi thật không còn là con người...


- Đừng có thóa mạ ta như thế! Còn nữa ngươi chưa biết đâu. Vương cô nương sẽ vào tay ta cả chức Giáo chủ nữa, ta đã hoàn thành được ý nguyện!


"Bình" một tiếng Chu Cẩm Sơn thấy ai đó phóng chưởng rồi không gian đột ngột im lặng.


- Biết tính sau đây! Không lẽ mình chịu chết một cách lãng xẹt như vậy - Gã sờ mớ bốn xung quanh bức tường song chẳng có gì khác lạ cả. Gã tự nhủ "Mình phải thật bình tĩnh mới mong tìm được lối ra. Nhất định phải có một chỗ nào đó! Gã suy luận "Trước kia Trương Thiết Tâm luyện công ở tòa mật thất này tất phải ngồi ở chỗ cái bục đá kia. Giả sử có việc gấp thuộc hạ muốn cầu kiến thì làm thế nào? Hẳn là lão không thể nào đứng dậy được mà cơ quan phát động nhất định phải ở đâu đó gần chỗ lão ngồi. Tên Cao Thiên Thái thật là nham hiểm. Gã giết Trương Thiết Tâm để mình không biết được cách mở cửa..." Gã suy nghĩ rồi lại gần cái bục bằng đá xem xét kỹ lưỡng. Gã xoay rồi đẩy đủ kiểu song vẫn không có kết quả gì cả. Bục đá vẫn không nhúc nhích, chứng tỏ cái bục đá này đã được thiết kế cố định một chỗ. - Vô lý thật! - Chu Cẩm Sơn lầm bầm. Vậy chỉ còn chỗ này thôi. Gã để ý thấy trước chỗ ngồi của Trương Thiết Tâm có một cái khe nhỏ mũi kiếm lách không vào được - Bí mật ở đây rồi! Song lấy cái gì mà cho vào mới được chứ?


Gã nảy ra một ý nghĩ! Có thể trong mình Trương Thiết Tâm vẫn còn một bí mật gì chăng. Gã bèn đến trước xác Trương Thiết Tâm quì xuống rồi khấn:


- Tiền bối! Nếu quả thật tiền bối linh thiêng xin chỉ cho vãn bối cách mở cửa thạch động này. Xin tiền bối tha thứ cho vãn bối đã đụng chạm vào thân thể?


Gã khấn xong tìm trong người y một miếng đồng nhỏ. Gã mừng rỡ lấy ra coi. Đó là một lá đồng dài chừng hơn gang tay mỏng dính trên có khắc nhiều hình nổi.


Chu Cẩm Sơn lấy miếng đồng nhét vào cái khe thì thấy vừa in. Gã ấn mạnh xuống miếng đồng chỉ lọt xuốn hơn một nửa, rồi đụng vào một cái gì đó bên dưới khựng lại. Gã nghe thấy tiếng ầm ĩ nổi lên, rồi cửa thạch động bỗng từ từ mở ra.


- Thoát rồi! - Chu Cẩm Sơn reo lên. Gã cúi đầu vái lạy Trương Thiết Tâm một lần nữa rồi phóng mình ra ngoài...


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Vấn vương đến chết

Vấn vương đến chết

(khotruyenhay.gq) Một khi đã yêu, thì xin anh. Khi yêu đừng quay đầu lại...! *** "Phụ nữ

28-06-2016
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Thành phố Hối Tiếc

Thành phố Hối Tiếc

Sau mỗi thất bại tôi lại hối hả trở về thành phố Hối tiếc. Tôi đã đặt vé qua

30-06-2016
Chỉ mới bắt đầu

Chỉ mới bắt đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi đồng ý

27-06-2016