Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 7

↓↓
Cỗ xe vừa dừng bánh, Yến Nhi thò đầu ra nhìn. Nàng phát hiện ngay tấm liễn với hai hàng chữ thảo viết cầu kỳ.


"Giai nhân đối tửu mê hồn khách


Anh hùng diện ngộ Nguyệt Tình lầu."


Nàng chưa kịp hỏi Hoàng Thế Lãm đây là đâu thì cửa xe đã được hai nàng kỹ nữ mở ra.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoàng Thế Lãm đứng ngay bên cạnh hai nàng kỹ nữ đó, nhoẻn miệng cười, nói với Yến Nhi và Mẫn Cơ :


- Thỉnh nhị vị tiểu thư xuống xe!


Mẫn Cơ cau mày nhìn chăm chăm vào tấm bảng sơn son thiếp vàng khắc ba chữ nổi trên các nền trăng khuyết.


"Nguyệt Tình lầu"


Thấy Yến Nhi và Mẫn Cơ lưỡng lự, Hoàng Thế Lãm hối thúc luôn :


- Nhị vị tiểu thư tính ngồi mãi trên xe à?


Mẫn Cơ nhìn qua Yến Nhi rồi mới chịu bước xuống. Yến Nhi theo chân nàng.


Hai nàng kỹ nữ nép qua bên nhường đường cho Yến Nhi và Mẫn Cơ. Một người nhỏ nhẹ nói :


- Thỉnh nhị vị tiểu thư vào trong lầu.


Nàng kỹ nữ vừa nói vừa liếc trộm Hoàng Thế Lãm với con mắt lấm lét pha trộn những tia nhãn quang bất nhẫn.


Yến Nhi bước đến cạnh bên Thế Lãm :


- Hoàng công tử sao lại chọn chốn này nghỉ chân. Nơi đây không tiện cho tỷ muội chúng tôi dừng chân.


Thế Lãm nhún vai, đáp lời nàng :


- Ậy, rồi nhị vị cô nương sẽ hiểu lý do vì sao tại hạ dừng ngựa chốn này.


Chàng nắm tay Yến Nhi và Mẫn Cơ tiến luôn vào tòa Nguyệt Tình lầu. Hai nàng vốn đã thay trang phục kỳ nữ, trang phục kỳ nữ lại được may bằng loại lụa trong suốt, dưới ngọn hoa đăng khổng lồ hình trăng lưỡi liềm, ánh sáng tỏa ra như xuyên thấu qua lớp vai mỏng tanh đó, những đường nét của thân thể Yến Nhi lẫn Mẫn Cơ ẩn hiện trông thật là khêu gợi đến độ khiếm nhã.


Mẫn Cơ cau mày, gắt gỏng nói với Hoàng Thế Lãm :


- Hoàng công tử không còn chỗ nào khác hay sao, một cổ miếu hoang nào đó cũng được, chứ không nhất thiết phải đưa tỷ muội chúng tôi vào nguyệt lầu.


Thế Lãm buông tay Mẫn Cơ và Yến Nhi, quay sang hóm hỉnh nhìn Mẫn Cơ :


- Tại hạ có cố tật không khi nào chịu trú ngụ trong cổ miếu hay hoang trại, mà chỉ thích trú trong kỹ viện mà thôi.


Chàng đảo nhãn nhìn qua một lượt, tất cả bọn khách nhân có mặt tại kỹ viện, mỉm cười nói :


- Ái cha, xem chừng so với các nàng kỹ nữ ở đây, Mẫn cô nương và Yến cô nương xinh xắn hơn bội phần nên bọn khách nhân đang chú tâm nhìn hai nàng.


Yến Nhi ngượng chín mặt, trong khi Mẫn Cơ thì sa sầm sắc diện. Nàng gắt giọng nghiêm lạnh :


- Tỷ muội chúng tôi không phải hạng kỹ nữa lăng loàn.


Thế Lãm lắc đầu nói :


- Tại hạ lỡ lời. Nhị vị miễn thứ. Ái chà, với trang phục của nhị vị quả là khó lòng khiến cho bọn khách nhân không hiểu lầm. Nhưng không sao, người xưa có nói, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.


Yến Nhi ngước lên nhìn Thế Lãm :


- Tại sao Hoàng công tử đưa tỷ muội chúng tôi vào đây.


- Cô nương không thấy à, Hắc huynh của chúng tôi đã mệt rồi phải cho nghỉ ngơi chứ.


Từ đây đến Giang Tô không dưới hai trăm dặm nên tại hạ muốn nghỉ qua đêm tại đây.


Thế Lãm vừa dứt lời thì có hai gã khách nhân vận thường y bằng lụa gấm, lưng đeo túi gấm căng phồng, chứng tỏ họ là những thương nhân tài phú thành đạt.


Cả hai tiến thẳng đến Hoàng Thế Lãm, ôm quyền xá, một người nói :


- Tại hạ là thương gia đại phú Hào Thi Kiệt, còn đây là bằng hữu Trương Hảo. Hai chúng tôi thỉnh ba vị đến bàn dự yến.


Thế Lãm gật đầu xá lại :


- Ậy, nhị vị huynh đài thật tốt bụng. Tại hạ không thể từ chối.


Thế Lãm vừa nói vừa nắm tay Yến Nhi, Mẫn Cơ theo luôn Thi Kiệt và Trương Hảo đến bàn của họ.


Thi Kiệt mỉm cười ngoắc tiểu nhị.


Gã tiểu nhị Nguyệt Tình lầu nhanh nhẩu tiến đến bên bàn Thi Kiệt, cất giọng chào mời nói luôn :


- Đại gia cần gì?


Thi Kiệt đặt tay lên vai gã :


- Đại gia phiền tiểu nhị dọn cho một đại yến phía sau hậu điện Nguyệt cung thết đãi vị bằng hữu và nhị vị tiểu thư đây.


Mẫn Cơ toan cất tiếng thì Thế Lãm đã cướp lời nàng :


- Huynh đài thật là hào phóng... thật là hào phóng.


Chàng nhìn gã tiểu nhị :


- Ngươi dẫn chúng ta đến Nguyệt tiểu lầu đi.


- Y... Hoàng đại gia. Nãy giờ tôi ngờ ngợ chính là Hoàng đại gia.


Thế Lãm sầm mặt xuống :


- Đã biết là ta mà ngươi còn chần chờ làm gì?


- Thỉnh các vị theo tiểu nhân.


Mẫn Cơ nhìn sang Yến Nhi.


Thế Lãm như đọc được ý niệm trong đầu nàng, cười khẩy nói luôn :


- Đây là thịnh tình của nhị vị huynh đài Thi Kiệt và Trương Hảo, nhị sư muội chắc không nỡ để đại ca thất vọng với bằng hữu.


Yến Nhi thở dài một tiếng :


- Không biết còn giở trò gì nữa đây?


Mẫn Cơ và Yến Nhi bị Thế Lãm nhận là sư muội, không nỡ từ chối liền miễn cưỡng nhìn chàng gật đầu một cách e dè.


Thế Lãm quay sang Thi Kiệt, Trương Hảo :


- Chúng ta đi chứ?


Mọi người vừa dợm bước, thì khoảng ba bốn khách nhân từ các bàn khác xúm xít tiến về phía họ.


Trong bọn khách nhân đó một người lớn tiếng gọi giật Hoàng Thế Lãm :


- Hoàng huynh, Thi Kiệt đại phú và Trương Hảo có thể mời Hoàng huynh và nhị vị sư muội một bữa đại yến tại Tiểu Nguyệt thì Giang Tiết Liệt Trại chủ cũng có thể mời Hoàng huynh và nhị vị sư muội được chứ.


Giang Tiết Liệt dứt lời quay sang ba người đứng bên mình :


- Tam đệ có đồng ý với đại ca không?


Hoàng Thế Lãm nhún vai.


- Ái chà, sao hôm nay chúng tôi lại được thọ hưởng tài lộc nhiều như vậy chứ. Thật là khó xử.


Giang Tiết Liệt khoát tay :


- Hoàng huynh không phải bận tâm, huynh đệ chúng tôi sẽ giải quyết dùm huynh.


Giang Tiết Liệt nhìn tiểu nhị, gằn từng tiếng thị oai :


- Kể từ giờ phút này, tòa Nguyệt Tình lầu thuộc về Trại chủ mười sáu trại Sơn Đông, tất cả những ai không thuộc Trại chủ Sơn Đông phiền tiểu nhị đuổi hết ra ngoài.


Gã tiểu nhị nhăn nhó :


- Tiểu nhân... tiểu nhân...


Giang Tiết Liệt nạt ngang :


- Ngươi muốn sống hay muốn chết?


Gã tiểu nhị thở dài lấm lét nhìn Hoàng Thế Lãm rồi dời mắt qua Thi Kiệt và Trương Hảo.


- Nhị vị đại gia...


Hào Thi Kiệt trừng mắt nhìn Giang Tiết Liệt :


- Giang Trại chủ bức người quá đáng...


Giang Tiết Liệt bật cười khành khạch, rồi trừng mắt nhìn Hào Thi Kiệt gắt giọng nói luôn :


- Hoàng huynh và nhị vị sư muội đây là thượng khách của Giang mỗ, bọn phú nhân thương lãi hạ cấp như các ngươi đâu thể sánh mặt tiếp đãi chứ.


Giang Tiết Liệt nhếch mép tỏ vẻ khinh thị, nói tiếp :


- Nếu lũ thương nhân mạt hạng của các ngươi có bản lĩnh gì cứ thi thố ra, thắng được Giang mỗ mới đáng mặt tiếp Hoàng huynh và nhị sư muội.


Thế Lãm vỗ tay :


- Giang Trại chủ nói có lý. Chúng tôi không biết tính sao. Nể mặt Hào đại nhân thì Giang Trại chủ mất mặt. Nể tình Giang Trại chủ thì tâm chúng tôi thật khó xử. Hãy để chúng tôi tạm thời lánh mặt ra phía sau Tiểu nguyệt lầu, chờ các vị anh hùng phân tài cao thấp.


Thế Lãm dứt lời nắm tay Yến Nhi và Mẫn Cơ kéo đi luôn ra phía hậu viên sau tòa chính lầu.


Ba người vưa đi tới ngang ngạch cửa đã nghe tiếng Giang Tiết Liệt thét lớn một tiếng :


- Đỡ quyền.


Tiếng quát của Giang Tiết Liệt vô hình trung khiến Thế Lãm, Yến Nhi và Mẫn Cơ đồng loạt quay lại thị nhãn.


Quyền của họ Giang vừa phát tác thì đã bị cầm nã thủ pháp của Trương Hảo bắt gọn.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Trở về và chào nhau

Trở về và chào nhau

Ngày mai Nghi đi? Bao giờ tôi sẽ gặp lại Nghi? Mà, gặp lại để làm gì nữa? *** Chúng

24-06-2016
Một chút mỗi ngày

Một chút mỗi ngày

Bạn đã bao giờ thích một cô gái ngay lần đầu tiên gặp mặt? Tôi như thế, chỉ từng

26-06-2016
Truyện rất ngắn

Truyện rất ngắn

Những mẩu chuyện đâu đó... *** Truyện rất ngắn 1 Tối đi làm về ngồi quán cơm

24-06-2016
Ngôi nhà trên cây

Ngôi nhà trên cây

Tôi trở lại quê hương sau hơn 10 năm xa cách, 10 năm không phải thời gian quá dài, nhưng

26-06-2016

Polaroid