XtGem Forum catalog
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 34

↓↓

- Đủ rồi!

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thần Cơ Bất Tri Khách quay lại nhìn Vân Minh cư sĩ :


- Vân đạo sĩ vừa nói gì, thế nào là đủ, thế nào là không đủ.


Vân Minh cư sĩ trừng mắt nhìn chằm chằm vào Thần Cơ Bất Tri Khách :


- Lượt Sử Học Giả, bộ ngươi tưởng bổn đạo ẩn cư không biết gì sao?


- Vân đạo sĩ đã biết gì?


Vân Minh cư sĩ hừ lạnh một tiếng :


- Lượt Sử Học Giả, đáng lẽ ra ta thỉnh ngươi về đây bồi tiếp mi một vài cân rượu để tỏ lòng thành kính phục kẻ sĩ, nhưng khi nghe mấy lời khấn xảo ngôn của ngươi, bổn đạo bất nhẫn không sao chịu được.


Vân Minh cư sĩ vừa nói vừa dựng đứng song thủ ngang tầm ngực :


- Lượt Sử Học Giả Thần Cơ, bổn đạo hỏi ngươi, đã ăn cơm chúa, hưởng lộc vua, sao lại dự mưu ám hại Thái thượng hoàng để theo gian thần mưu đồ xóa đế đoạt ngôi.


Thần Cơ Bất Tri Khách cau mày :


- Ai nói như vậy?


- Không có lửa làm sao có khói. Chính mi đã dự mưu cùng với Truy Hình Tướng Hoàng Thế Lãm và Bạch Hoa Lan ám hại Thái thượng hoàng, có đúng không nào?


Thần Cơ Bất Tri Khách mỉm cười, từ tốn đáp :


- Vân đạo trưởng ngày xưa thông minh lỗi lạc, những lời sàm ngôn có thể phân biệt được, cớ sao hôm nay lại hồ đồ như vậy. Xét về đạo lý, đã làm vua thì phải biết chăm chút bá tánh, nhưng Thái thượng hoàng là hỗn quân hoang dâm vô độ, cớ đó chẳng phải là sự nghiệp tiên đế đã đến thời mạt vận rồi hay sao. Mặc dù bổn học giả không dự mưu ám hại Thái thượng hoàng nhưng cái chết của Thái thượng hoàng cũng có phần lỗi của ta.


Thần Cơ Bất Tri Khách thở dài một tiếng :


- Nước một ngày không vua như rắn một ngày không đầu, khi Thái thượng hoàng mất, Tiểu hoàng đế đã lên ngai trị vì trăm họ, cớ sao Vân Minh cư sĩ lại nói Thần Cơ này là kẻ xóa đế đoạt ngôi.


Vân Minh cư sĩ trừng mắt muốn lọt thỏm hai con ngươi ra ngoài :


- Không có ngươi dự mưu thì Thái thượng hoàng đâu có chết.


Thần Cơ Bất Tri Khách thở dài một tiếng :


- Lỗi của tại hạ là tiếc không nhìn ra tâm địa bên trong của Vương gia mà thôi. Âu đó cũng là mệnh trời đã xếp đặt, mà sức người thì không thể cãi được mệnh trời. Tại hạ chỉ sợ, nay mai đây Tổng tài Thái Minh Công sẽ là mối nguy hại cho Trung Nguyên bá tánh.


- Hừ... lão sợ...


Vân Minh cư sĩ cười gằn :


- Lượt Sử Học Giả, ngươi lại xảo ngôn vu oan cho kẻ trung thần. Tổng tài Thái Minh Công bỏ bao tâm huyết vì chữ trung thần, ái quốc, thế mà ngươi lại cho ngài là kẻ phản thần.


Vân Minh cư sĩ lắc đầu :


- Tâm của ngươi như rắn độc, khi đến đường cùng thì khua môi múa mép để hòng đổ tội cho người khác. Ngươi thật đáng chết.


Thần tăng Kim Chung Trí Giả nhìn Thần Cơ Bất Tri Khách :


- Lượt Sử Học Giả, tiên sinh đã cho nghiệp tiên đế là ý trời xếp đặt, vậy sao còn dự mưu chống lại người trung như Thái Minh Công.


Thần Cơ Bất Tri Khách khoát tay nạt ngang :


- Các ngươi đừng nhiều lời ngụy tạo nữa. Nếu Thần Cơ này không ngoa ngôn thì ta đoán chắc các người đã đầu phục Thiên giáo rồi. Rồi đây các người sẽ ân hận, lúc đó đừng trách bổn học giả sao không cảnh tỉnh trước nguy cơ đang tiềm tàng.


Vân Minh cư sĩ hỏi luôn :


- Nguy cơ gì?


- Bổn học giả nói ra các ngươi cũng không tin. Nhưng trước khi bổn học giả chết bởi sự phán xét u mê của hai người hãy để ta ghi lại mấy dòng sử ký sự kiện ngày hôm nay.


Thần tăng Kim Chung Trí Giả gật đầu, quay sang Vân Minh cư sĩ :


- Đạo huynh, chúng ta cũng không tiếc gì mà không cho lão phản trắc ghi lại mấy dòng chữ cuối cùng trong đời lão.


Vân Minh cư sĩ gằn giọng :


- Lượt Sử Học Giả, ngươi ghi lại đi.


Thần Cơ Bất Tri Khách ôm quyền :


- Đa tạ hai vị lão huynh.


Thần Cơ Bất Tri Khách lấy từ trong túi đeo trên vai một quyển sách bìa bọc bằng da dê, cẩn trọng đặt lên bàn. Lão mài mực, thận trọng liếm ngòi bút, sắc diện thật là trang trọng đặt bút viết.


"Thời mạt vận của Tây Hán và Đông Hán, vua không ra vua, hỗn quân dâm loạn vô độ.


Trọng dụng gian thần Minh Chỉnh, để cho Vương Mãng chuyên quyền độc đoán. Vương Mãng cấu kết với Minh Chỉnh dự mưu xóa đế đoạt ngôi. Vương Mãng giết Thái thượng hoàng tại Thái miếu, lập Tiểu hoàng đế như bù nhìn để dễ bề thao túng quốc sự.


Sự biến sau này chưa thể khẳng định được, nhưng nếu không ngăn chặn dự mưu của Tổng tài Thái Minh Công, bá tánh càng khốn cùng hơn."


Thần Cơ Bất Tri Khách thở dài, ngước lên nhìn bài vị tiên đế, rồi cúi xuống viết tiếp :


"Nghiệp đế có lúc thịnh lúc suy, lúc suy thì nhân tài như lá mùa thu, như sao buổi sớm, còn gian tặc thì chẳng làm sao đếm được, âu đó cũng là mệnh trời. Mấy lời tâm huyết của bổn Lượt Sử Học Giả chỉ muốn nhắn gởi lại. Mong Vương gia định tâm thần thái suy nghĩ cho kỹ mà hành sự, Minh Chỉnh không phải là người ngay, hãy tránh xa kẻ đó, nếu không hậu họa khó lường.


Điều thứ hai tránh lập lại thói thường tình của bậc đế vương, coi bá tánh như trâu ngựa, mình chăn. Người xưa có câu: Dân vi quí, xã tắc thứ chi, quân vi khinh. Hãy theo đạo lý đó mà hành sự".


Thần Cơ Bất Tri Khách viết đến đây thì mực cũng vừa khô, lão không còn mực để viết ngoại danh của mình nữa. Nghĩ quẩn một hồi, Thần Cơ Bất Tri Khách cắn vào ngón trỏ cho máu nhểu xuống mặt bàn rồi mới chấm bút viết tiếp bằng chính máu của mình.


"Lượt Sử Học Giả Thần Cơ Toán"


Lão trang trọng xếp quyển sách lại, cho vào túi nải, ngước nhìn lên Vân Minh cư sĩ và Thần tăng Kim Chung Trí Giả, nghiêm giọng nói :


- Bổn học giả đã viết xong, thỉnh nhị vị lão huynh ra tay tế độ.


Vân Minh cư sĩ nhìn Thần tăng Kim Chung Trí Giả :


- Trí tăng huynh, chúng ta xử lý như thế nào?


Thần tăng Kim Chung lắc chiếc chuông vàng đeo nơi cổ tay, tằng hắng nói :


- Hay nhất là đạo trưởng và bần tăng áp tải Lượt Sử Học Giả về kinh thành để án pháp đình xử lý. Có thể sau lưng lão còn có nhân vật thứ ba nữa cũng nên.


Thần Cơ Bất Tri Khách khoát tay :


- Nhị vị lão huynh khỏi phải bận tay bận chân như vậy, bổn học giả tự biết cách xử trí với mình khi lỡ vận.


Thần Cơ Bất Tri Khách hướng mắt về phía bệ thờ tiên đế, lẩm nhẩm nói luôn :


- Chốn quan trường thật là hư vô và bụi bặm.


Thốt xong câu đó, lão đứng như pho tượng, mắt không rời bệ thờ.


Đột nhiên bên ngoài có tiếng ngựa hí vang lên lồng lộng.


Vân Minh cư sĩ và Thần tăng Kim Chung Trí Giả mới giật mình vỗ tay vào vai Thần Cơ Bất Tri Khách.


Vân Minh cư sĩ nói :


- Học giả, có người đến.


Tay Vân Minh cư sĩ vừa chạm vào vai Thần Cơ Bất Tri Khách thì lão đã đổ xuống đất.


Vân Minh cư sĩ và Thần tăng Kim Chung Trí Giả mới phát hiện Thần Cơ Bất Tri Khách đã tự cắn lưỡi quyên sinh rồi.


Vân Minh cư sĩ ngồi thụp xuống đất, nâng đầu Thần Cơ Bất Tri Khách :


- Học giả, học giả!


Trên tay lão chỉ có tấm thân gầy lạnh ngắt, thần sác phẳng lặng vô cảm vô hồn.


Tiếng ngựa lại hí lên lồng lộng bên ngoài chòi canh.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Chàng đỉa

Chàng đỉa

Đêm đầu tiên, háo hức, hồi hộp và chờ đợi. Anh mê mải khám phá và kiếm tìm. Ham

01-07-2016
Đồ mặt đểu

Đồ mặt đểu

Tôi mở tin nhắn, những con chữ cứ nhấp nhô như sóng trước mắt làm tôi lại... say:

30-06-2016
Là cà phê. Là Thụy

Là cà phê. Là Thụy

Khi yêu Thụy, An còn trẻ lắm. Tóc mềm cực, hiếm khi uốn hay nhuộm. Làn da tay còn

24-06-2016
Chị tôi

Chị tôi

Ngày xưa, tôi cũng từng yêu như bao nhiêu người con trai khác, chỉ có điều người đó

29-06-2016
Siết tay

Siết tay

Đã sáu năm cô và anh không gặp nhau. Cô không thích anh như trước nữa. Nhưng cũng không

27-06-2016
Huế của tháng ba

Huế của tháng ba

Trong tôi tháng ba là tháng của mùa nhớ, dẫu kí ức của tôi đã từ lâu thuộc về mùa

26-06-2016
Duyên phận trong đời

Duyên phận trong đời

Chuyện này giải thích cho những cuộc tình dù giữa họ quả thực không có vấn đề gì

24-06-2016