XtGem Forum catalog
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 28

↓↓
Triển Cung đẩy cửa phòng, miệng cất tiếng :


- Đinh chưởng giáo! Đinh chưởng giáo!


Gã sửng sốt dừng bước ngay ngưỡng cửa bởi cây đèn Vô Ảnh đập thẳng vào mắt lão ánh sáng đỏ. Triển Cung lạnh buốt cột sống bởi sự tình bất ngờ này.


Sự bấn loạn của Triển Cung còn chưa dứt thì đã nghe ngay bên hông mình tiếng của Thế Lãm trầm trầm cất lên :

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bổn tướng đã chờ Triển chưởng giáo lâu lắm rồi.


Triển Cung quay ngoắt qua, miệng bật thốt :


- Truy Hình Tướng Hoàng Thế Lãm!


Thế Lãm điểm tinh nhãn vào ngay mặt Triển Cung :


- Triển chưởng giáo chắc chắn không ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của tại hạ?


- Triển mỗ đã biết, nhưng không ngờ Hoàng tướng nhanh chân như vậy.


Thế Lãm cười nhạt, rồi nói :


- Nếu bổn tướng không nhanh chân đến đây có lẽ không phát giác được sự ngụy trá của Triển chưởng giáo và Vũ Lan cô nương.


Triển Cung cau mày :


- Đinh chưởng giáo đã nói toạc cho Hoàng tướng nghe hết rồi à?


Thế Lãm lắc đầu :


- Nếu tại hạ là Triển chưởng giáo chắc chắn không bỏ qua tiểu tiết cặp dạ đăng tự dưng phát cháy. Hay cặp dạ đăng treo trước cửa lầu của Triển chưởng giáo thường phát hỏa lắm sao?


- Ai da, Triển mỗ thật tắc trách, Hoàng tướng khuấy động để đột nhập vào phòng của Triển mỗ.


- Giờ Triển chưởng giáo mới biết thì tại hạ đã đọc được di bút của Đại tổng quản rồi.


- Dù Hoàng tướng có phát hiện được dự mưu của Triển mỗ cũng đừng hòng thoát khỏi đây.


Thế Lãm nhướng mày :


- Bổn tướng đã vào trong đề lao Kim Lăng, tất đã có sắp xếp trước.


Chàng lắc đầu nói tiếp :


- Không ai có thể cản chân được bổn tướng đâu.


- Hoàng tướng thị vào bản lĩnh của mình. Vậy Triển mỗ muốn thử qua bản lĩnh của Hoàng tướng như thế nào mà xem ra ngài tự thị quá.


Thế Lãm nhếch mép khinh thị :


- Bổn tướng không muốn động thủ làm kinh náo cả đề lao này.


- Hoàng tướng không muốn cũng không được.


- Tại sao không được chứ?


Triển Cung bật cười khăng khắc, rồi nói :


- Chẳng lẽ Chưởng giáo Hắc Y bang Triển Cung này để mặc cho Hoàng tướng muốn làm gì thì làm sao?


Triển Cung vừa dứt lời liền há miệng ngáp một cái. Cái ngáp gió của gã trông như một người đã quá mức chịu đựng bởi cơn buồn ngủ ập đến bất ngờ.


Triển Cung ngáp xong, cau mày :


- Ái dà.


Y vừa nói vừa với tay thộp vào bầu đựng dược thủy phù du.


Triển Cung không màng đến Thế Lãm, mở nắp bầu toan trút vào miệng, nhưng gã sửng sốt lắc cái bầu liên tục :


- Cái gì thế này.


Cái bầu trống không chẳng có chút dược thủy nào cả.


Thế Lãm cười khẩy nói :


- Cái bầu đó là bầu không.


Chàng lắc chiếc bầu đeo bên hông mình :


- Bổn tướng đã trút hết dược thủy vào trong bầu này rồi.


Triển Cung nghe Thế Lãm nói bèn chìa tay tới :


- Trả lại cho Triển mỗ.


- Triển chưởng giáo ra lịnh cho bổn tướng đấy à?


Chàng nghiêm mặt lạnh lùng nói :


- Nếu bổn tướng phật ý, sẽ tiêu hủy ngay dược thủy trong bầu. Thế Lãm này đã nói là làm.


Triển Cung khoát tay :


- Đừng, Hoàng tướng đừng làm như vậy.


Thế Lãm nhếch mép :


- Triển chưởng giáo còn muốn động thủ với bổn tướng không?


Triển Cung lắc đầu :


- Triển mỗ ngoa ngôn. Hoàng tướng bỏ qua...


Triển Cung lại ngáp một cái thật lớn, rồi van nài :


- Hoàng tướng hãy trả lại cho Triển mỗ bầu dược thủy. Triển mỗ sẽ nghe theo sự sai khiến của Hoàng tướng.


Thế Lãm hừ một tiếng lạnh nhạt :


- Triển chưởng giáo cần dược thủy, tại hạ cần kim bài đưa phạm nhân Huyền Tử Phong Tổ Tổ ra ngoài đề lao Kim Lăng.


- Triển mỗ sẵn sàng nghe theo chỉ thị của Hoàng tướng.


- Tốt lắm.


Chàng lắc chiếc bầu trước mặt Triển Cung.


- Tại hạ chờ Triển chưởng giáo hành sự rồi sẽ trao bầu dược thủy lại ngay.


Triển Cung thở dài :


- Ái dà, trời hại Triển mỗ rồi.


Cùng với lời than thở đó, Triển Cung bước lại bên chiếc hộc bí mật đặt phía sau bức tranh sơn thủy lấy ra một chiếc lịnh bài khắc bốn chữ "Đề lao Kim Lăng"


Gã cầm kim bài chìa đến trước mặt Thế Lãm :


- Hoàng tướng cầm kim bài này thì không bọn sai nha nào dám chận lại.


Thế Lãm gật đầu :


- Tại hạ dù sao cũng đã một thời sống trong quan trường, thừa biết điều đó. Thật ra bổn tướng không muốn đa sát, giết người vô tội mà tổn hại đến hoàng thiên hậu thổ nên mới phải bức ép Triển chưởng giáo trao kim bài thôi.


Chàng vừa nói vừa đoạt tấm kim bài trên tay Triển Cung. Lối dụng trảo đoạt vật của Thế Lãm quá nhanh, ngoài tâm kiểm soát của Triển Cung, khi chàng đặt kim bài vào thắt lưng thì Triển Cung vẫn chưa biết mình đã mất vật tín rồi.


Gã há hốc mồm :


- Ơ...


Cùng với tiếng ơ đầy vẻ ngạc nhiên đó, từ ống tay áo của Triển Cung một đạo hắc quang bắn xẹt ra công trực diện vào chấn tâm của Thế Lãm.


Thủ đoạn của Triển Cung vô cùng ma mãnh và thâm độc. Y phóng ám khí tẩm độc chất Tiêu Hồn tán và đoán chắc đối phương dù có cẩn trọng vẫn không kịp trở tay.


Triển Cung vừa phóng ám khí vừa liên thủ tống ra một độc chưởng, quyết chắc một chiêu công này sẽ hạ gục Thế Lãm.


Vốn Triển Cung đã thành danh trở thành một cao thủ thượng thặng trên giang hồ, sự thành danh của y mới được Tổng tài Thái Minh Công cho đảm nhiệm cai quản đề lao Kim Lăng, một chức vị ai có ý tưởng thành đặt bằng con đường quan trường đều mong mỏi, nên võ công của họ Triển đâu phải tầm thường.


Rắc...


Võ công và thủ đoạn của Triển Cung càng cao thâm và ma mãnh chừng nào thì sự kinh ngạc và hãi hùng của y càng lớn chừng nấy.


Ngọn hắc khí hình ngôi sao ba nhánh dù được họ Triển phóng ra bất ngờ, vô hình trung không biết tại sao lại trở ngược thành binh khí trong hai ngón tay của Thế Lãm đâm ngược trở lại tâm trung bản thủ của gã.


Triển Cung rụt tay lại, thì hổ khẩu đã đau buốt như muốn lìa hẳn ra ngoài.


- A...


Triển Cung lùi ba bộ, tả thủ ôm hổ khẩu hữu thủ cố bóp chặt lấy mệnh môn không cho chất độc phát tác vào kinh mạch. Bàn tay hữu thủ của gã đã chuyển qua màu tím tái trông tợ thịt người chết lâu ngày.


Triển Cung mở tròn hai con ngươi nhìn Thế Lãm :


- Hoàng tướng... tại hạ...


Thế Lãm dấn tới hai bộ, khuôn mặt của chàng khoác một lớp sương lạnh lùng, băng giá :


- Bổn tướng rất căm hận những kẻ ma mãnh, nham hiểm như Triển chưởng giáo.


Triển Cung ngáp to một lần nữa, lắp bắp nói :


- Hoàng tướng, quân tử không giết người ngã ngựa.


Thế Lãm nhếch mép :


- Bổn tướng chưa từng cho mình là người quân tử.


Chàng lắc đầu, chằm chằm chiếu hai tia sát quang thẳng vào mặt Triển Cung :


- Bổn tướng lại càng căm ghét những kẻ chỉ biết dụng độc công. Kẻ dùng độc thường có tâm độc. Những người như vậy không đáng sống trên cõi đời này. Triển chưởng giáo còn sống ngày nào, bá tánh sẽ khốn khổ ngày ấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bỏ chồng đi chị

Bỏ chồng đi chị

Không biết em sao chứ chị không có thiện cảm với con gái đã li dị chồng lắm, ích

23-06-2016
Chiếc ô trong suốt

Chiếc ô trong suốt

Khi những cơn mưa qua rồi, thì những ngày tháng đó vẫn còn vẹn nguyên như mới hôm qua.

29-06-2016
Tình không đong đếm

Tình không đong đếm

Trong lá số tử vi, cung Phu Thê chỉ vợ chồng được coi là cung quan trọng, còn bạn bè

28-06-2016
Để anh yêu em lần nữa

Để anh yêu em lần nữa

Anh có thể làm gì? Giải thích với cô rằng tất cả những thứ kia chỉ là hiểu nhầm,

23-06-2016
Chạy trong mưa

Chạy trong mưa

Bức tranh vẽ một cô gái đang đứng giữa ngã ba, tên tay là chiếc vali nhỏ xách hờ. Có

25-06-2016
Câu chuyện cà phê

Câu chuyện cà phê

Khuya, lúc tôi gần tới chỗ đứng trên dốc nhìn về chung cư có ô cửa nhà T. trắng

01-07-2016