Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 140 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 20

↓↓
Nhĩ Lan chưa kịp phản ứng đã bị lão quái Hắc Lâu giáo chủ phóng khí điểm chỉ vào ba trọng huyệt, rồi như con mèo vồ chú chuột nhắt, nhấc bổng nàng vác lên vai.


Lão hú vang một tiếng, nện chưởng xuống mặt đá, thân ảnh bắn vụt lên cao như chiếc pháo thăng thiên, lướt qua ô cửa tò vò phía trên Hắc lâu đài.


Mặc dù hai chân đã bị tàn phế nhưng xem chừng khinh công của lão quái vẫn cao thâm không một ai trong giang hồ có thể sánh bằng. Gió thổi mát lạnh, cùng với những âm thanh ầm ầm như núi lỡ, khiến nàng không khỏi thất sắc, hồn phi phách lạc. Tiếng gió ù ù rít bên mang tai, và khi lão quái đặt nàng xuống, Nhĩ Lan mới biết mình đã được đưa ra ngoài bãi biển.


Nàng ngoảnh mặt quay lại, từng bụm khói đen đang bốc lên phía xa, chứng tỏ Hắc lâu đài và Nhạn động đã chìm trong biển lửa nham thạch.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhĩ Lan nghiến răng, gằn giọng nói :


- Lão quỷ đã bội tín để Thế Lãm lại Hắc lâu đài.


Lão quái ngửa mặt cười khằng khặc, rồi nói :


- Chứ mỹ nữ bắt lão phu mang theo gã tiểu tử đó để làm gì. Có mang gã đi, gã cũng không thể sống được.


- Lão đã làm gì Thế Lãm?


- Lão phu đã đoạn cốt gã rồi.


Nhĩ Lan cau mày, rít lên the thé :


- Tại sao lão quỷ lại làm như vậy!


Lão quái ngồi bệt xuống bên nàng :


- Chà, chẳng lẽ một mỹ nhân mà tới hai nam nhân sao?


Nhĩ Lan há hốc miệng :


- Lão nói như vậy là có ý gì?


Lão quái toét miệng cười :


- Nàng hiểu ý của ta.


Lão vừa nói vừa đặt tay lên bờ vai Nhĩ Lan.


Nàng đánh mặt nạt ngang :


- Lão quỷ bỏ tay xuống ngay.


Lão tròn mắt ngạc nhiên :


- Tiểu tử đã chết rồi, nàng còn ngại ngùng gì nữa. Ha... Ha... Ha... Lão phu đã được tự do, rồi đây giang hồ Trung Nguyên sẽ thuộc về lão phu.


- Lão bỏ tay xuống khỏi cơ thể ta.


Lão quái Hắc Lâu giáo chủ nhún vai :


- Ậy, xem chừng nàng không thông minh như gã tiểu tử kia.


- Đúng như vậy đó. Trong Hắc lâu đài, lão đã từng dụng khí công đánh ta, cớ sao ta lại thân tình với lão chứ.


- Ha... ha... ha... lão phu chỉ giả vờ đấy thôi. Lão phu không nỡ đánh một mỹ nữ như nàng đâu.


- Một cái tát còn in trên má ta đây nè.


- Lão phu xin lỗi, lão phu phải làm vậy để tiểu tử không đọc được ý niệm trong đầu ta.


- Lão quỷ, nếu lão muốn ta thân tình, hãy quay trở lại cứu Thế Lãm.


Lão quái Hắc Lâu giáo chủ trợn mắt lắc đầu :


- Ậy, làm sao cứu được tiểu tử đó chứ? Muộn quá rồi, muộn quá rồi. Bây giờ tiểu tử chắc đã biến thành nham thạch chôn thây trong bí động Nhạn môn.


Nhĩ Lan nghiến răng :


- Ta căm thù lão.


- Rồi mỹ nữ sẽ quen thôi mà.


Lão quái chống hai tay xuống cát, lắc vai đã băng đến bên một mỏm đá.


Nhĩ Lan bật cười khanh khách.


Nghe tiếng cười lão quay trở lại :


- Sao mỹ nữ cười?


- Ta không cười sao được. Dù cho ta và lão có thoát ra khỏi bí động Nhạn môn nhưng cuối cùng cũng mắc kẹt trên bãi cát này. Chúng ta rồi cũng chết dần chết mòn mà thôi, xét ra thà chết như Thế Lãm còn tốt hơn là chờ cái chết đến từng khắc, nghĩ vậy nên ta mới cười.


Nàng nhìn lão quái :


- Kẻ bội tín như lão trời không tha đâu.


Hắc Lâu giáo chủ sa sầm mặt xuống :


- Hừ, nàng tưởng lão phu chịu phơi thây trên bãi cát này à? Lão phu đã chịu đựng hai mươi năm trong bí động Nhạn môn, giờ được tự do không lẽ đành chịu chết ở đây sao?


Lão vừa nói vừa quan sát tứ phía, rồi dừng nhãn lực chiếu vào một tảng đá to. Lão nhìn tảng đá đó chằm chằm một lúc lâu mới lên tiếng nói :


- Lão phu sẽ đục thuyền để vào đông thổ.


Nhĩ Lan cau mày :


- Trên bãi cát này không có cây lấy gì đục thuyền băng đại dương.


Lão quái quay lại nhìn nàng :


- Lão phu lấy đá làm thuyền không được sao?


Nhĩ Lan trợn mắt :


- Lão điên rồi chăng. Lấy đá chế tạo thành thuyền, e lão chỉ được việc làm mồi cho thủy ngư mà thôi.


- Rồi nàng sẽ thấy. Với lão phu, việc gì cũng có thể làm được.


- Nhưng việc trước hết, lão nên giải huyệt cho ta.


- Được, ta sẵn sàng chiều theo ý của nàng.


Lão vừa nói vừa phóng khí điểm chỉ vào ba trọng huyệt của Nhĩ Lan. Khi lão thâu hồi chân ngươn, Nhĩ Lan rùng mình đứng phắt dậy.


Nàng nhìn lão quái :


- Lão tặc đỡ chiêu.


Nhĩ Lan vận chuyển nguyên âm đánh ra một lúc hai đạo kình di sơn hải đảo, chia làm hai hướng thượng và hạ công trực diện vào Hắc Lâu giáo chủ.


Bốp...


Hổ khẩu của nàng tê buốt mà lão quái Hắc Lâu giáo chủ chẳng có chút biểu hiện gì.


Lão quái Hắc Lâu giáo chủ chu hai cánh môi lắc đầu nhìn Nhĩ Lan, buông luôn một câu lạnh nhạt :


- Rượu mời mỹ nữ chê, chắc đòi uống rượu phạt.


Âm tự còn đọng trên môi lão, Nhĩ Lan đã phóng tiếp chỉ công âm kình thọc vào yết hầu lão quái.


Bộp...


Lão quái Hắc Lâu giáo chủ trừng mắt để mặc cho nàng công kích lão.


Nhĩ Lan vừa thâu hồi chỉ ngọc thì lão mới phản công.


Trảo công của lão quái thộp thẳng vào vùng ngực của Nhĩ Lan không một chút kiêng dè.


Đâu thể để cho lão quái bức nhục mình, Nhĩ Lan trổ bộ pháp Du Môn lướt về sau. Mặc dù nàng đã nhanh nhưng vẫn không giữ được miếng lụa còn lại chỉ vừa đủ che một phần nhỏ trên cơ thể.


Xoạt...


Nhĩ Lan điểm mũi giầy lướt băng về phía trước. Nàng vừa trổ khinh thuật Du Môn đại pháp vừa nói :


- Lão đừng hòng bức nhục được ta.


Với ý niệm không để cho lão quái cưỡng nhục, Nhĩ Lan dụng luôn Du Hành bộ pháp để thoát đi.


Lão quái cất tiếng nghe thật là nham nhở :


- Mỹ nữ chạy đi đâu chứ?


Nàng vừa thoát được hai trượng thì bị một luồng xoáy khí rút lại. Biết lão tặc đã giở tuyệt công hấp lực rút mình lại, Nhĩ Lan trụ tấn toàn bộ chân âm cưỡng lại.


Mặc dù nàng đã dụng hết công lực vốn dĩ đã đạt đến cõi thượng thừa, nhưng so với hấp lực của lão tặc chẳng khác nào muối bỏ biển, nên nhanh chóng bị xoáy khí hấp công rút về phía lão. Hai chân Nhĩ Lan kẽ hai đường rãnh sâu trên bãi cát.


Lão quái chộp tiểu yêu nàng nhấc bổng lên, phát ra tràng cười hăng hắc :


- Ha... Ha... Ha...


Nhĩ Lan thét lớn :


- Lão tặc buông ta ra.


Vẫn nhấc bổng Nhĩ Lan, lão gằn giọng nói :


- Buông nàng ra, rồi nàng lại bỏ lão phu à?


- Lão đừng hy vọng ta có thâm tình với lão.


Lão quái nghiêm giọng nghe thật là khắt khe :


- Nàng muốn ngọc vỡ bình tan à?


Nhĩ Lan rùng mình khi nghe chất giọng của Hắc Lâu giáo chủ.


Hắc Lâu giáo chủ nói tiếp :


- Bổn Giáo chủ chưa bao giờ bị ai coi thường, ý của ta là ý của trời. Nay bổn Giáo chủ vừa được tự do, nàng đã cãi lệnh bổn Giáo chủ, vậy nàng muốn ta xé xác nàng ra chăng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Nụ hôn thoáng qua

Nụ hôn thoáng qua

Lâm Hạ Vy đang trong chuyến dã ngoại cùng với lớp đại học. Năm nay cô đã là sinh

23-06-2016
Chỉ có thể làm...bạn

Chỉ có thể làm...bạn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Bọn con gái

27-06-2016
Vì anh ấy là công an

Vì anh ấy là công an

Anh không yêu em bằng vũ trụ được... Tình yêu của anh chỉ lớn bằng đúng con người

25-06-2016
Em không phải gái hư

Em không phải gái hư

Cô ấy không do dự thừa nhận mình là gái hư. Hư từ thời bé cho tới bây

24-06-2016

XtGem Forum catalog