Snack's 1967
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 75 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 17

↓↓

Nghe Lan Hoa cung chủ nhắc đến Hằng Ni, Thế Lãm thở dài một tiếng.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bình...


Tiếng nổ phát ra từ dưới cối đá, đánh bật lên một tấm kim loại có khắc hình cánh nhạn đang tung cánh.


Rầm...


Tấm kim loại lại đóng sập xuống.


Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ giật mình.


Thế Lãm vận công phi thân lên cối đá. Giữa đáy chiếc cối là một miếng kim loại sáng ngời, có khắc hình cánh nhạn, được neo vào cối đá bằng một cây sắt to, ước lượng không dưới nghìn cân.


Lan Hoa cung chủ đã phi thân lên đứng bên cạnh chàng :


- Hoàng tướng có phát hiện ra điều gì không?


Thế Lãm chỉ tấm kim loại :


- Có thể đây là cánh cửa duy nhất để vào Nhạn môn.


Lan Hoa cung chủ nhìn tấm khiên khắc hình cánh nhạn chu vi non hai trượng, nheo mày suy nghĩ.


Nàng nhìn qua Thế Lãm :


- Có thể đó là cánh cửa bí mật dẫn vào Nhạn môn, mà cũng có thể không phải, biết đâu nó còn có công dụng gì khác nữa.


- Lan Hoa cung chủ có cách lý giải nào khác hơn không?


Lan Hoa cung chủ nhìn tấm khiên buông một câu lạnh nhạt :


- Nhạn không bao giờ chui xuống đất.


Thế Lãm nhìn sững nàng :


- Đúng như vậy, nhạn không bao giờ sống dưới đất. Vậy Nhạn môn không thể nào là chốn âm ty địa phủ.


Lan Hoa cung chủ gật đầu :


- Chắc chắn là như vậy rồi.


- Vậy Nhạn môn ở đâu?


Thế Lãm vừa nói vừa nhìn lên trời :


- Chẳng lẽ Nhạn môn lại ở trên trời.


- Có thể như vậy. Xét mọi mặt, nhất là chiếc cối đá này chứng tỏ Nhạn nhân là người có tâm cơ rất là cao minh khó lường.


Lan Hoa cung chủ vừa nói dứt câu, kình lực từ giữa cối đá lại đánh thốc lên.


Bình...


Sức kình mãnh liệt, đẩy bật tấm khiên rồi nói lại đóng sầm xuống.


Y phục của Thế Lãm lẫn Lan Hoa cung chủ giũ phần phật. Ngoại y của Lan Hoa cung chủ vốn đã bị cháy phải lột bỏ rồi, nên nội y bên trong ngỡ như bị dư kình thổi căng lên chực rách. Nàng phải trụ thân khoanh tay mới giữ cho nội y không trở thành mảnh giẻ rách.


Cùng với lực kình tản mát đó, Lan Hoa cung chủ và Thế Lãm cảm nhận một hơi nóng hừng hực, như thể dưới chiếc cối đá này là ngọn hỏa diệm sơn đang sôi sục.


Chàng nhìn qua Lan Hoa cung chủ :


- Có lẽ Lan Hoa cung chủ nói đúng. Phía dưới cối đá này không thể là Nhạn môn.


Thế Lãm nhìn tấm khiên khắc hình cánh nhạn, cau mày suy nghĩ.


Những vầng lửa trên vách đá đã tắt hẳn để trả lại cho thung lũng Nhạn môn khung cảnh huyền diệu dưới ánh trăng vằng vặc.


Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ còn đang suy nghĩ thì lại nghe tiếng của Tổng tài Thái Minh Công từ trên vách đá cao vọng xuống :


- Bổn Tổng quản không tìm thấy xác hai người đó.


Tiếng Vương Mãng lạnh nhạt cất lên :


- Không tìm thấy xác bọn chúng, vậy họ đã xuống được thung lũng Nhạn môn rồi. Ni muội, muội có nghĩ ra cách gì xuống được dưới đó không?


- Muội sẽ tìm ra thôi. Vương huynh chờ muội khoảng nửa khắc.


Thế Lãm nghe Vương Mãng, Hằng Ni và Tổng tài Thái Minh Công đối đáp với nhau, liền nhìn sang Lan Hoa cung chủ :


- Cung chủ, Hằng Ni tìm ra cách xuống thung lũng này thì chỉ trong nửa khắc nữa thôi chúng ta sẽ gặp lại họ.


Lan Hoa cung chủ nghiêm mặt, gằn từng tiếng :


- Sống chết là ý trời. Dù là tiên thiên cũng không cãi được mệnh trời. Nhưng trước khi chết, ta cũng chứng tỏ cho bọn người kia biết mình là kẻ như thế nào.


Thế Lãm thở dài một tiếng :


- Bây giờ, tại hạ muốn hỏi thật Cung chủ?


- Hoàng tướng còn thắc mắc điều gì?


- Bạch Hoa Lan là ai? Vũ Lan chính là Bạch Hoa Lan, nhưng tại hạ thiết nghĩ, Bạch Hoa Lan không phải một người. Có thể Lan Hoa cung chủ cũng là Bạch Hoa Lan.


Lan Hoa cung chủ cắt ngang lời Thế Lãm :


- Hằng Ni cũng là Bạch Hoa Lan.


- Hằng Ni cũng là Bạch Hoa Lan?


Lan Hoa cung chủ gật đầu :


- Đúng như vậy đó. Bạch Hoa Lan chỉ là cái bóng để dẫn dụ Truy Hình Tướng Án Sát đường tiếp cận với Thái thượng hoàng đặng người trao ấn chỉ tìm đến Thạch tượng, đồng thời cũng nhân cơ hội đó mà ghép Thái thượng hoàng vào tội phản vua để Vương Mãng dễ bề loại được Thái thượng hoàng đặng xóa đế cướp ngôi.


- Tất cả đều do Vương Mãng sắp xếp?


- Vương Mãng là nhiếp chính đại thần, cạnh Tiểu hoàng đế. Chỉ việc loại được Thái thượng hoàng thì coi như y đã ngang nhiên trở thành Hoàng thượng rồi.


Thế Lãm thở dài :


- Chốn quan trường thật là bỉ ổi. Tại hạ vô hình trung bị người khác lợi dụng.


- Nếu Hoàng tướng là kẻ vô thân thì chẳng nói làm gì, nhưng nếu còn người thân thì những người đó cũng khó mà thoát qua kiếp nạn này.


Thế Lãm sa sầm mặt xuống :


- Chẳng lẽ Vương Mãng không nghĩ đến tình huynh đệ với tại hạ sao?


Lan Hoa cung chủ mỉm cười :


- Đã nhổ cỏ thì phải nhổ tận gốc, nếu không chúng sẽ mọc lại chỉ sau một cơn mưa rào.


Trong sử thi có ghi lại, khi Lưu Hán Tổ lên ngôi thì Hàn Tín bị chu di tam tộc, duy chỉ một người sống sót đó là Trương Lương, bởi vị đại thần đó đã nghiệm được cái lẽ, mình đã hết hữu dụng với Lưu Bang, nên đi tìm ông hoàng thạch để được an nhàn, sống hết quãng đường còn lại.


Lan Hoa cung chủ cười khẩy một tiếng :


- Vương Mãng sẽ theo lối hành xử của Hán cao tổ.


Thế Lãm thở dài lắc đầu :


- Vì lẽ đó mà tại hạ và Lan Hoa cung chủ sẽ bị truy đuổi đến cùng.


- Chúng ta là cỏ trong mắt Vương Mãng.


Thế Lãm cười gằn từng tiếng :


- Vương Mãng tưởng nhổ cỏ dễ lắm hay sao. Y có điều động thiên binh vạn tướng cũng không thể nhổ hết cỏ trong thế gian này.


Bình...


Tấm khiên lại bị tống ngược lên, rồi đóng sập xuống.


Thế Lãm quay ngoắt qua Lan Hoa cung chủ :


- Cung chủ, nếu như tại hạ và Cung chủ ngồi lên tấm khiên kia, tháo thanh sắt to này thì kình lực sẽ tống tấm khiên bay lên. Có thể tấm khiên sẽ đưa chúng ta đến Nhạn môn chăng.


Lan Hoa cung chủ bặm môi. Dưới ánh trăng, mắt nàng ánh lên những tia sáng diệu kỳ.


- Có thể đó là con đường duy nhất để đến được Nhạn môn. Thế Lãm, sống chết đều do trời định đoạt, chúng ta hãy thử coi hy vọng Thế Lãm và ta chưa phải là những kẻ mạng yểm số để chết yểu.


- Được, chúng ta sẽ thử.


Chàng và Lan Hoa cung chủ cùng vận công tới mười hai thành công lực rút thanh sắt khổng lồ ra khỏi cái khoen cài tấm khiên khắc hình cánh nhạn.


Thế Lãm ngồi kiết đà trên tâm khiên đó, hai tay bám chặt vào cái khoen. Chàng quay lại nói với Lan Hoa cung chủ :


- Cung chủ bám vào tại hạ nhé. Trên tấm khiên này chỉ có mỗi một cái khoen thôi.


Chúng ta có chết thì cùng chết chung.


Lan Hoa cung chủ e thẹn rồi cũng ngồi xuống ngay sau lưng Thế Lãm. Nàng vòng đôi tay mỹ nữ, trắng như ngọc qua thắt lưng Thế Lãm. Sự đụng chạm tự nguyện đó khiến cho hơi thở nàng nóng ran phả vào gáy chàng. Lan Hoa cung chủ cảm nhận có một cảm giác lạ kỳ đâu đó len lén ẩn tàng trong từng suy nghĩ thầm kín của mình.


Tiếng của Hằng Ni trên vách đá cao vọng xuống :


- Vương huynh, muội đã tìm ra cách xuống thung lũng Nhạn môn rồi. Chúng ta sẽ dụng thuật lăng không Di Hình bộ pháp mà theo cánh nhạn của muội.


Hằng Ni vừa dứt lời thì một tiếng nổ dữ dội phát ra.


Bình...


Tấm khiên bị lực kình đẩy bắn đi, xoay vùn vụt. Mặc dù đã bấu chặt vào chiếc khoen nhưng Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ ngỡ như mình đang rơi vào cơn gió lốc khổng lồ không thể nào cưỡng lại được.


Thế Lãm nghĩ thầm :


- "Chúng ta sắp chết".


Chương trước | Chương sau

↑↑
Uống trà và Thôi khóc

Uống trà và Thôi khóc

"Khi em yêu Minh, anh bỗng cô độc kinh khủng. Thật sự quãng thời gian qua không dễ dàng

26-06-2016
Lời xin lỗi nho nhỏ

Lời xin lỗi nho nhỏ

Tự dưng Trâm đi ngang qua tôi trên phố đông người, thản nhiên không hề biết. Tôi hơi

28-06-2016
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Cái áo mưa màu hồng

Cái áo mưa màu hồng

Kế hoạch trả thù cũng tan theo đám mây đang rụng nước. *** Khi những đóa hoa mùa

24-06-2016
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương