XtGem Forum catalog
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 16

↓↓

Lan Hoa cung chủ nhìn Thế Lãm.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thế Lãm lấy một luồng chân ngươn thật sâu, thay Lan Hoa cung chủ đáp lời Tổng tài Thái Minh Công :


- Thái Minh Công, phải ngài vừa dụng nguyên khí cất tiếng khí âm phải không?


- Chính bổn Tổng quản.


- Nghe tiếng khí âm của ngài, tại hạ cảm nhận lực khí thần oai vô cùng dồi dào, có thể khẳng định trong giang hồ chẳng ai sánh bằng, kể cả tại hạ và Lan Hoa cung chủ.


- Ngươi không nói ra, bổn Tổng quản cũng thừa biết như vậy.


- Thế thì Thái Minh Công có thể cho tại hạ hỏi một câu được không?


- Ngươi cứ hỏi, vì ngươi chết thường được bổn Tổng quản ban tặng ân huệ sau cùng.


- Tốt lắm! Tại hạ hỏi Thái Minh Công còn yêu Lan Hoa cung chủ hay không?


Im lặng như cõi diêm phủ hư ảo, duy có một tiếng thở dài ảo não của Lan Hoa cung chủ.


Lan Hoa cung chủ quay sang Thế Lãm hỏi chàng :


- Sao Truy Hình Tướng hỏi lại như vậy. Nếu Minh Chỉnh còn yêu ta sao nỡ vung tay lấy mạng ta ở tòa chính sảnh của Khằng Cừu.


Thế Lãm khoát tay :


- Cung chủ sẽ biết ngay thôi mà.


Chàng đưa tay lên miệng nói vọng xuống :


- Thái Minh Công sao không trả lời tại hạ.


Tổng tài Thái Minh Công đáp lời chàng :


- Minh Chỉnh này còn rất yêu Lan Hoa phu nhân. Ta không thể nào để mất nàng được.


Thế Lãm cất tiếng cười sảng khoái. Cắt ngang tràng cười tiếu ngạo, vừa khinh thị vừa châm biếm, Thế Lãm mới nói :


- Lan Hoa cung chủ nói với tại hạ... Nếu như Minh Chỉnh Tổng tài giết được Vương Mãng, nàng sẽ cắt đầu tại hạ ngay lập tức. Tại hạ cảm phục tình yêu của Tổng tài Thái Minh Công, và nghĩ với bản lĩnh của ngài thì lấy mạng Vương Mãng đâu có khó khăn gì.


Còn bằng như vì ngài đã biến thái trọng vọng Vương Mãng hơn Lan Hoa cung chủ, thì tại hạ thề sẽ săn sóc cho nàng đến lúc đầu bạc răng long.


Thế Lãm vừa dứt câu, Tổng tài Thái Minh Công rú lên một tiếng lanh lảnh :


- A... a... a...


Cùng với tiếng hú tràn ngập uất khí cay độc ấy, thân pháp vị Tổng tài Thái Minh Công như ngọn pháo thăng thiên bắn vụt lên nhanh như ánh sao băng.


Vách đá cao sừng sững không dưới ba mươi trượng, thế mà Thái Minh Công vẫn có thể vũ lộng khinh công băng mình lên vách đá, chỉ trong chớp mắt lão đã vượt qua hai mươi trượng. Trảo công vung ra thộp luôn vào vách đá trơn tuột.


Bộp... bộp... bộp...


Chỉ bốn lần thộp trảo vào vách đá, Tổng tài Thái Minh Công chỉ còn cách đỉnh vách đá không đầy hai trượng.


Thế Lãm nghiến răng, vận hết nguyên khí nội công phát tác "Thiên Cầu Vũ Nộ", cùng với Lan Hoa cung chủ trổ chí khí nguyên âm đánh bổ xuống đỉnh đầu Thái Minh Công.


Tổng tài Thái Minh Công một tay dụng trảo bấu vào vách đá, một tay dựng ngược phát kình khí chống trả lại quả tinh cầu tụ khí của Thế Lãm và chỉ khí nguyên âm của Lan Hoa cung chủ.


Ầm...


Chạm thẳng một chưởng đánh thẳng đỡ thẳng, không một ai kiêng dè, nên sứ lợi khí kinh tường chừng có thể phá vỡ cả vách đá khổng lồ.


Mặc dù chiếm được thế địa lợi, từ trên cao đánh xuống, nhưng Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ cũng chỉ đẩy ngược Tổng tài Thái Minh Công sụp xuống năm trượng mà thôi. Trảo công của Minh Chỉnh kéo một đường dài trên vách đá tạo thành năm cái rãnh sâu hun hút.


Ai thấy năm cái rãnh đó cũng phải giật mình, kinh hồn ngạc nhiên.


Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ đã thi triển thiên cầu trụ tấn đứng trên vách đá, vẫn chao đảo, hai vai lắc lư liên tục.


Thế Lãm nghĩ thầm :


- "Nếu đối phương có chừng hai người như Minh Chỉnh, mình và Lan Hoa cung chủ chỉ có cách nhảy xuống thung lũng mà đoạn mạng thôi".


Minh Chỉnh gằn từng tiếng :


- Thế Lãm, ngươi không chết mà lọt vào tay ta, nhất định Minh Chỉnh này sẽ bằm ngươi ra thành trăm nghìn mảnh.


Thế Lãm cười khẩy, nói :


- Khi nào Đại tổng quản lên được vách đá này, tại hạ sẵn sàng để người bằm xác.


Minh Chỉnh nghiến răng trèo trẹo. Nhất thời y chưa thể biết dụng cách gì có thể lên được vách đá, mặc dù võ công của y có thể xếp vào nhứt đẳng tối thượng trong giang hồ.


Tiếng Hằng Ni ôn nhu từ dưới chân vách đá vọng lên :


- Đại tổng quản, ngài lên đó làm gì.


Minh Chỉnh nhìn xuống, và chỉ một cái lắc vai, thân pháp đã đảo ngược, là đà như cánh diều hạ nhẹ xuống bên cạnh Hằng Ni.


Gã ôm quyền nói :


- Vương nương đến, tại hạ không kịp nghinh đón.


Hằng Ni mỉm cười, ôn tồn nói :


- Tổng tài đừng nhọc công vô ích, đâu cần gì bận sức với những người sắp chết.


Hằng Ni ra hiệu, bọn thuộc nhân nhanh nhẩu bưng đến hai chiếc ngai xuống cạnh nàng và Tổng tài Thái Minh Công :


- Thỉnh Đại tổng quản yên vị.


Hằng Ni vừa nói vừa ngồi vào tràng kỷ, trông dáng cách nàng thật là thư thái.


Chờ cho Tổng tài Thái Minh Công yên vị, Hằng Ni mới ra lệnh cho bọn thuộc hạ bày tiệc.


Bọn thuộc hạ bày tiệc xong, nàng nhìn lên vách đá, lớn tiếng nói :


- Hoàng huynh, muội bày yến tiệc cho huynh xuống dự, trong bữa tiệc hôm nay chính tay muội nấu món rất hợp với sở thích của huynh.


Lan Hoa cung chủ nghe Hằng Ni nói, mỉm cười quay sang Thế Lãm :


- Giờ đến lượt Ni muội của Hoàng tướng trổ tài khẩu biện đó.


Tiếng của Hằng Ni lại vọng lên :


- Muội và Đại tổng quản sẽ chờ ở đây đúng một con trăng, khi nào Hoàng huynh xuống dự tiệc mới thỏa lòng ngưỡng mộ Truy Hình Tướng Án Sát đường.


Thế Lãm thở dài một tiếng, đáp trả lời nàng :


- Ni muội, đại ca rất muốn xuống chung vui cùng nàng và Đại tổng quản, nhưng nghĩ lại...


- Đại ca nghĩ gì?


- Ta không nỡ để Lan Hoa cung chủ một mình trong lúc này, thôi đại ca đành gởi gắm muội cho Đại tổng quản chăm sóc. Ta chỉ cầu chúc muội và Đại tổng quản được vui vẻ. Cho ta gởi lời chia buồn với Vương huynh.


Hằng Ni đứng bật dậy, gằn từng tiếng :


- Hoàng Thế Lãm...


Thế Lãm bật cười đắc ý vì đã khiến cho Hằng Ni không dằn được uất khí. Trong lúc chàng đang đắc ý thì Lan Hoa cung chủ chỉ về phía trước :


- Hoàng tướng xem kìa.


Chàng nhìn theo hướng tay chỉ của Lan Hoa cung chủ mới biết bọn hắc y nhân Thiên giáo đã luân phiên chuyền đến chân vách đá từng bó củi to.


Thế Lãm thở ra :


- Ái chà, họ tính thiêu chúng ta.


- Chắc chắn đây là diệu kế Thần Cơ Bất Tri Khách.


Thế Lãm bâng khuâng nhìn vầng nguyệt đã lên đến thiên đỉnh chàng dịu giọng nói :


- Lan Hoa cung chủ, chúng ta không còn cách nào khác ngoài một con đường sống xuống dưới thung lũng vực thẳm Nhạn môn.


Chàng chắp tay sau lưng thả bước đến bên vách đá, nhìn vào đáy thung lũng Nhạn môn, rồi quay lại nói với Lan Hoa cung chủ :


- Nấm mồ Nhạn môn cũng đáng để cho Thế Lãm này và Lan Hoa cung chủ yên nghỉ.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Thằng Hoà Cháy

Thằng Hoà Cháy

Phải chăng đó là giọt nước mắt của sự ân năn và hối hận? Còn ăn năn và hối

24-06-2016
Khúc nhạc dịu êm

Khúc nhạc dịu êm

Giữa năm học lớp 12, tôi theo gia đình chuyển tới căn hộ nhỏ ở phố S. Con phố này

23-06-2016
Vương quốc khỉ

Vương quốc khỉ

Có hai người nọ rất thích đi du lịch, một người chỉ nói thật còn một kẻ toàn

24-06-2016
Tàn phai

Tàn phai

Ðã hơn một tháng nay, Giao cố sức chống lại với cái sức mạnh của ái tình, nó như

29-06-2016
Trái tim không gục ngã

Trái tim không gục ngã

 Sẽ luôn có những người cảm phục Khiết Du vì cô chính là một trái tim không bao giờ

23-06-2016