Ring ring
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 13

↓↓
Thế Lãm vừa đặt Vũ Lan xuống thì Hằng Ni từ trên một cánh diều, vận dạ hành băng mình xuống :


- Đại ca, chúng ta đi thôi. Vương huynh đang chờ đại ca.


Hằng Ni nhìn qua Vũ Lan :


- Bạch Hoa Lan cô nương hãy đi với chúng tôi.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nàng chỉ lên bầu trời. Thế Lãm và Vũ Lan nhận ra hai cánh diều đang là đà bay về phía mình.


Thế Lãm mỉm cười với Hằng Ni :


- Không có Ni muội xuất hiện kịp thời, Hoàng huynh này không còn biết chạy đi đâu.


Trên trời dưới đất, đông tây, nam bắc đâu đâu cũng có kẻ truy đuổi.


Hằng Ni nheo mắt :


- Tất cả đều do Vương huynh sắp xếp hết thôi. Chúng ta đi.


Hai cánh diều lướt qua đầu Thế Lãm và Vũ Lan. Chàng liền cắp ngang hông Vũ Lan trổ khinh công tuyệt đỉnh lướt băng lên cao trổ Cầm Nã thủ bấu luôn vào cây xà.


Hằng Ni cũng dụng khinh thuật bám vào cánh diều thứ hai, lớn tiếng nói với Thế Lãm :


- Đại ca cứ để cho cánh diều này bay theo gió Đông nam, chúng sẽ đưa chúng ta đến sông Hoàng tử. Vương huynh đang chờ ở đó.


- Vương huynh quả thật là thần cơ diệu tính. Có thể biết được vào thời khắc này có gió đông nam nên cho diều đến đón đại ca.


Hằng Ni cau mày nhìn Thế Lãm :


- Nếu không có gió đông nam, có lẽ huynh còn thích thú hơn.


- Muội nói vậy là có ý gì?


- Huynh hỏi vị cô nương kia thì biết.


Thế Lãm bật cười khanh khách :


- Ni muội ghen với Lan Hoa cô nương à? Không có đâu, trên đời này Hoàng Thế Lãm chỉ có mỗi một Hằng Ni mà thôi.


- Nói vậy mà cứ ôm khư khư lấy Lan Hoa cô nương.


Vũ Lan đỏ mặt liếc qua Hằng Ni. Nàng nhỏ nhẻ nói :


- Truy Hình Tướng hãy buông tôi ra đi.


Thế Lãm tròn mắt :


- Ậy, tại hạ mà buông cô nương lúc này không chết cũng khó nguyên vẹn. Ni muội hay bỡn cợt thế thôi mà.


Chàng hướng mặt sang Hằng Ni :


- Sư muội đừng nghĩ xấu cho Lan Hoa cô nương. Chẳng qua nàng bị một chưởng của Lan Hoa cung chủ, nhất thời bị nội thương không thể thi triển khinh công. Đại ca sẽ buông cô ta ra khi đến chỗ Vương huynh.


Một luồng gió thổi hất từ dưới lên, đẩy hai cánh diều lên cao hơn.


Hằng Ni nói :


- Đại ca, không khí lạnh rồi, chúng ta đã đến được Hoàng tử giang.


Nàng hất mặt nhìn xuống dưới :


- Vương huynh đang chờ đại ca trên chiếc lâu thuyền đậu bên tả ngạn.


Hằng Ni dứt lời kéo ghịt cây xà. Con diều của nàng chao nghiêng lao xuống bờ tả ngạn Hoàng tử giang.


Thế Lãm bắt chước Hằng Ni. Khi hai cánh diều còn cách con thuyền non mười bộ, Hằng Ni thét lớn :


- Chúng ta xuống thuyền.


Nàng buông tay khỏi cây xà, thân ảnh như chiếc bông vụ xoáy trong không trung, là đà đáp xuống khoang thuyền.


Hoàng Thế Lãm thì bận cắp Vũ Lan không thể trổ khinh thuật như Hằng Ni, bèn lớn tiếng gọi :


- Ni muội, đón Lan Hoa cô nương.


Thế Lãm hoành thân quẳng luôn Vũ Lan về phía chiếc lâu thuyền. Thân ảnh của nàng còn đang phiêu diêu thì từ trên đài cao xuất hiện một mãnh lực thoát ra quấn ghịt lấy nàng, kéo băng về phía khoang thuyền.


Thủ pháp người tung mảnh lụa đón Vũ Lan, chứng tỏ có võ công cao thâm không thể nào lường được.


Thế Lãm bỏ con diều, hạ thân xuống khoang thuyền.


Hằng Ni bước đến đối mặt với Thế Lãm :


- Hoàng huynh quá mệt nhọc rồi phải không?


Thế Lãm nhún vai :


- Mệt nhọc thế nào, nhưng gặp được Ni muội, Thế Lãm này như hoàn toàn hồi phục.


Thế Lãm chiêm ngưỡng Hằng Ni. Đối với chàng, có lẽ người chàng yêu thương nhất chính là Hằng Ni, mặc dù nàng không có vẻ kiêu sa đài các như Bạch Hoa Lan Vũ Lan, hay Lan Hoa cung chủ, ngay cả so sánh với Nhị Kiều Giang Đông, có lẽ sắc đẹp của Hằng Ni cũng chỉ sánh ngang với hai người đó, nhưng đối với Thế Lãm, nàng là biểu tượng cho tình yêu của chàng.


- Cách xa Ni muội không bao lâu, huynh cảm thấy trống vắng vô cùng.


Hằng Ni điểm một nụ cười duyên, rồi nói :


- Giang hồ không có nữ nhân nào lọt vào nhãn quang của huynh à?


Thế Lãm lắc đầu :


- Trái tim huynh chỉ có mỗi mình Ni muội mà thôi.


Thế Lãm nhìn Hằng Ni bằng ánh mắt trìu cảm :


- Vương huynh đâu rồi?


Hằng Ni chỉ tay lên đài cao :


- Đại ca hãy nhìn lên đài kia sẽ thấy Vương huynh.


Thế Lãm ngước mặt nhìn lên, vừa lúc đó thì Vũ Lan chồm người ra ngoài lan can, thét lớn :


- Hoàng tướng, cẩn thận...


Thế Lãm chưa hiểu tại sao Bạch Hoa Lan Vũ Lan lại cảnh báo mình thì hạ đẳng của chàng đau nhói. Cái đau buốt đến tận óc khiến thần nhãn tối sầm lại.


Chàng khụp người xuống, trợn mắt nhìn Hằng Ni :


- Ni muội sao ám toán ta.


Hằng Ni cười khẩy một tiếng, rút tay lại, trên tay nàng ngọn trủy thủ còn nhỏ máu ròng ròng.


Hoàng Thế Lãm ngồi bệt xuống khoang thuyền, tay ôm vùng vết thương đang xối ra một vòi máu đỏ.


Cặp mắt thất thần, Thế Lãm lắp bắp :


- Phu nhân, sao nàng lại nỡ hành xử ta như vậy? Ta có chết cũng không nhắm mắt. Ta không ngờ người giết ta lại là người ta yêu thương nhất.


Thế Lãm nuốt nước bọt, đưa ánh mắt thất thần, cay đắng nhìn lên đài lâu thuyền.


Vương Mãng xuất hiện, nhìn Thế Lãm mỉm cười, rồi giũ hai ống tay áo Vương bào, phi thân hạ từ từ xuống trước mặt chàng.


Vương Mãng choàng tay qua vai Hằng Ni :


- Hoàng đệ chắc quên lời nhắn nhủ Vương huynh lo lắng cho Ni muội rồi à?


Hoàng Thế Lãm trừng mắt, miệng ứa hai dòng máu tươi trông thật là thảm hại. Chàng lắp bắp tính nói.


Vương Mãng bình thản tháo túi lụa đeo bên hông quẳng xuống trước mặt Thế Lãm :


- Thủ cấp của Thái thượng hoàng, Vương huynh mang theo để chôn cất cùng với Hoàng đệ.


Hằng Ni nép đầu vào ngực Vương Mãng :


- Phu quân, chúng mình vào khoang thuyền thôi. Thiếp không muốn thấy Hoàng Thế Lãm chết như thế nào.


Dung diện của Thế Lãm đanh lại. Chàng từ từ nhắm mắt, hai giọt lệ trào tuôn ra ngoài.


Chàng không thể nào tin được mình phải chứng kiến cảnh xót xa của sự phản bội trước khi nhắm mắt.


Thế Lãm nghiến răng, gượng nói :


- Tại hạ trước khi chết cũng kính chúc nhị vị được giai ngẫu trăm năm.


Vương Mãng nhìn Thế Lãm mỉm cười, rồi ôn nhu nói :


- Đa tạ Hoàng đệ. Hoàng đệ đã chúc phúc huynh, tất phải có lễ vật tặng huynh chứ.


Thế Lãm gượng bấu tay vào be thuyền, máu tiếp tục tuôn ra từ vết thương của chàng, đến nỗi sắc diện đã chuyển qua tái mét.


- Tại hạ có ý gởi tặng nhị vị Ngọc tỷ ấn soái đã lấy được từ Thạch tượng theo di chỉ của Thái thượng hoàng.


- Hoàng đệ rất hào phóng.


Thế Lãm gượng tháo túi gấm đeo bên hông chìa đến trước.


- Trong túi này đựng Ngọc tỷ ấn soái. Thỉnh nhị vị đón lấy.


Vương Mãng bật cười sằng sặc. Y vừa cười vừa nói :


- Huynh không có gì đáp lại thịnh tình của đệ, sau khi đăng quang nguyện sẽ ngày ngày cúng tế ba bát cơm nhạt để vong linh của đệ không lạnh lẽo nơi chín suối.


Hoàng Thế Lãm bặm môi cúi mặt nhìn xuống.


Vương Mãng đưa tay đón túi gấm.


Tay của gã vừa chạm đến túi gấm, Thế Lãm ngẩng mặt nhìn lên, nhãn quang của chàng sáng rực, tràn ngập sát khí uất hận.


Vương Mãng nhận ra ánh mắt đó, giật mình, toan lùi bộ nhưng y đã kịp nhanh trí trổ luôn trảo công thộp vào túi gấm, tả thủ biến hóa thành chưởng ảnh công trực diện vào tam tinh Thế Lãm.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Đón nắng xuân về

Đón nắng xuân về

Nắng xuân về sưởi ấm những vui buồn, dang dở trong mỗi con người. *** Những cơn

23-06-2016
Tha thứ cho em

Tha thứ cho em

Tôi nhớ anh, nhớ, rất nhớ, nhớ đến quay quắt. *** Bảo Ngọc về quê thăm bà ngoại

25-06-2016
Nước ốc

Nước ốc

Mỗi khi kể lể về cuộc đời của mình. Cha tôi thường nói về nước ốc. Là nhạt

24-06-2016
Cu Sứt

Cu Sứt

(khotruyenhay.gq) Bằng này giờ chiều chắc cu Sứt đang bò ra nền nhà bậm môi viết chính

30-06-2016
Đêm kinh hoàng

Đêm kinh hoàng

(khotruyenhay.gq) - Phương mới chuyển về trọ ở khu phố này. Khu phố vốn khá tách biệt

01-07-2016
Giường

Giường

Tôi đưa em qua cửa và bảo: "Cho một giường đôi". Em bụm miệng cười. Cậu phục vụ

01-07-2016
Ma và người

Ma và người

"Bỗng ngỡ ngàng thấy người đáng sợ hơn ma. Chẳng biết được ai là bạn, là thù, ai

24-06-2016
Hai con người

Hai con người

Hai con người, hai dòng suy nghĩ, tưởng rằng khác biệt nào ngờ trùng ngay tại một

23-06-2016